Dù Đã Quên Nhưng Em Yêu Anh - Chương 12
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
110


Dù Đã Quên Nhưng Em Yêu Anh


Chương 12


– Hey, con nhỏ kia, dậy đi – Quân vừa gọi vừa lay Di dậy- Mấy giờ rồi? – Di vừa hỏi vừa dụi mắt

– Cô bị ngu hả? Bây giờ hỏi mấy giờ rồi là sao?

– Tôi không biết thì mới hỏi chứ – Di gắt lên

– Thưa cô nương, bây giờ là 9h hơn rồi, và đang là giờ ra chơi đấy – Quân cũng gắt lại

– Tôi ngủ bao lâu rồi?

– Hơn 2 tiếng r – Quân trả lời, rồi đưa 1 cái bánh cho Di – Cầm mà ăn đi, không lát nữa thể dục phải chạy, đói là ngất đấy

– Cảm… cảm ơn – Di ngượng ngùng đáp

Tùng… tùng… tùng…

– Đó, mải cãi nhau hết thời gian rồi. Mau ăn nhanh lên đi còn học thể dục nữa chứ – Quân nói rồi chạy đi lấy thứ gì đó – Giày thể thao đây, đi vào không chạy đau chân đấy

– Sao anh tốt với tôi thế?

– Hỏi ngu thế, vì em là vợ của anh mà. Chúng ta có đính ước từ nhỏ em quên rồi sao?

– Tôi có nhớ gì đâu

– Vậy phải ráng nhớ anh là ai đi nghe chưa, để anh còn rước em về dinh nữa – Quân nói rồi cốc nhẹ vào đầu Di

– Sao cốc đầu tui?

– Lêu lêu… Anh thích đó, làm gì anh nào?

– Anh… Đứng lại đó cho tôi – Di gắt lên rồi đuổi theo Quân chạy quanh lớp

– Hai bạn kia, mau ra tập trung nhanh lên, ở đó mà đuổi nhau – Lớp trưởng thể dục chạy vào gọi

– Ơ… Xin lỗi… mình ra ngay đây – Cả 2 cùng đáp

Ngoài sân trường, vì đang là tháng cuối màu đông nên trời hơi se lạnh, nhưng cả lớp ai cũng phải mặc áo cộc tay. Mấy đứa con gái túm lại ôm chật lấy nhau vì rét, còn lũ con trai thì chơi đá bóng rồi tập chạy. Di thì không như lũ con gái, do học võ nên Di tham gia với lũ con trai chạy đua.

– Kết thúc, người thắng cuộc ván chạy thứ 2 là Thiên – Bạn lớp trưởng thể dục lên tiếng

– Vậy thì Di sẽ đấu với Thiên để xem ai thắng nhé – Một tên “mọt gái” của lớp lên tiếng

Chắc là thiên sẽ thắng thôi, Di là con gái sao thắng được Thiên chứ!…. Tiếng xì xào vang lên nhưng không làm Di nản lòng

– Hai bạn về vị trí, bắt đầu… chạy – Lớp trưởng hô to cùng tiếng còi huýt huýt

– Cố lên…. Cha dố…. Cố lên…. Cha dố… Các lời cổ vũ vang lên cùng tiếng cười hào hứng của lũ con trai. Riêng Quân thì đứng tựa vào 1 cái cây với vẻ mặt bực bội. Chả là khi thấy Di chạy đua như vậy, trời lại lạnh nên Quân đã cản không cho Di chạy nữa. Di 1 mực không nghe và chạy biến đi để Quân chỏng trơ ở lạin

– Huýt… Người chiến thắng chính là Thiên… Mọi người võ tay chúc mừng nào – Bạn lớp trưởng lại la lên to hơn nưuax

– Chúc mừng bạn nhé Thiên – Di bắt tay Thiên cười tươi

– Cậu cũng chạy tốt lắm đó – Thiên cũng cười

Di đi về phía Quân, đập vào vai cậu

– Yo anh Quân

– Chạy về rồi ah? Sao không chạy tiếp đi – Quân nói, mặt quay đi chỗ khác

– Xí, không thèm chơi với anh nữa

Di chạy đi, và không biết Quân đang nhìn cô ở đằng sau với ánh mắt lạ

Vào tiết học thứ 4 trong buổi sáng, đó là môn Hóa, và cũng là môn Di ghét nhất, vì cô học không tốt môn này. Di ngáp ngắn ngáp dài, úp mặt xuống bàn ngủ. Quân ngồi bên cạnh lén lôi máy ảnh ra chụp. Cậu cười tươi. Và đắng sau bàn của họ, Thiên cũng lén chụp ảnh Di rồi nhếch mép cười

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN