Dù Ta Có Là Nữ Phụ, Ta Cũng Sẽ Thay Đổi Vương Quốc Này!
Chương 7: Quá Trình Trước Khi Tìm Tung Tích Thanh Long
-Hừ! Bạch Long, tiếp theo chúng ta phải làm gì? -Athlet hách dịch ra lệnh.
-Gr…. thưa chủ nhân, tiếp theo chúng ta phải tìm Thanh Long ạ. -Kija nghiến răng ken két nhưng vẫn cố chịu vì Yona.
Athlet gật đầu, Yona quay qua hỏi Yoon:
-Yoon, làm cách nào chúng ta có thể tìm ra Thanh Long?
-Uh…. đệ không biết! -Yoon lắc đầu nguầy nguậy.
-Đừng lo, ta có thể cảm nhận được khí của các chiến binh Rồng khác! -Kija nói, mặt tự tin.
-Oa, có thật thế không? Kija giỏi quá! -Yona khen.
-Không có gì! -Kija cười, đỏ mặt. Hành động đó khiến Hak có phần ganh tỵ.
-Công tử bột nên đi phía sau thì hơn! -Hak buông một câu lạnh lùng khiến Kija tức điên lên.
-Ngươi…. nói ta là công tử bột? -Kija tức giận cãi lý với Hak.
Dứt lời, Kija tự nhiên biến mất. Thoạt đầu mọi người cứ tưởng Kija “thần thông quảng đại”, thân ảnh hư hư ảo ảo, ai dè Kija bị rơi xuống hố, làm mọi người một phen hết vía.
-Ái daaaaa! Đau quá! -Kija than.
Bỗng, một vài con rết, con sâu bò lên người Kija khiến ảnh hét lên. Yoon phán một câu:
-Đúng là Bạch Long tốt hơn nên đi sau.
Mọi người đồng thanh gật đầu. Sau khi Kija được kéo lên, Hak trêu chọc:
-Công tử bột sợ côn trùng à?
-Không phải! Ta chỉ không thích những con vật bò lởm tởm! Trông ghê chết đi được! -Kija nói, mình run lẩy bẩy.
“Cốp”, Yona đánh hai người trên đầu một cái rõ đau. Yona nói to:
-Hak, huynh đừng bắt nạt Kija nữa! Kija lần đầu tiên đi ra ngoài nên chưa quen! Còn Kija, huynh đừng để ý những từ mà Hak nói, thói xấu của huynh ấy vẫn chưa bỏ được!
-Bắt nạt/ Thói xấu? -Hak và Kija nói, mặt đơ ra.
-Bạch Long, ngươi tên gì? -Athlet kiêu ngạo hỏi, liếc về Kija.
-Cô ta dám kiêu ngạo với mình?!? Hừ, nếu không có Yona ở đây, ta đã băm vằm cô ta từ lâu rồi! -Kija.
-Kija ạ. -Kija trả lời mặc dù rất tức giận với chủ nhân giả của mình.
Một lúc sau, trời đã xế chiều, Yoon nói:
-Trời gần tối rồi! Đêm nay chúng ta sẽ cắm trại ở đây.
Mọi người không nói gì thêm, phận ai nấy làm, mỗi người một nẻo. Riêng Athlet, thì thầm vào tai Yona rằng:
-Đi theo ta chút!
Yona nghi có chuyện chẳng lành, giắt trong lưng quần một khẩu súng lục, rồi gật đầu đi theo. Đi theo Athlet một hồi lâu, họ dừng chân tại một con suối. Yona hỏi:
-Tỷ gọi ta ra đây làm gì?
-À, ta muốn tỷ thí với muội một trận! -Athlet cười.
-Tỷ thí với muội? Muội yếu lắm, không thắng được đâu! -Yona chỉ tay về mình, giả nhăn mặt giống oan ức.
-Không có chuyện thắng thua ở đây đâu! -Athlet cười, rút ra 2 thanh kiếm rồi ném 1 thanh về phía Yona.
-Nếu tỷ đã nói vậy! -Yona lượm thanh kiếm lên rồi lên thế phòng thủ.
-Tiếp chiêu! -Athlet hét lên.
Thanh kiếm của Athlet chĩa về phía cổ họng của Yona, cô tất biết và dễ dàng tránh đi và chặn chân của Athlet sắp sửa đá vào mình.
-Do mình quá chậm hay cô ta quá linh hoạt? Mình đã phát huy 7/10 thực lực mà cô ta vẫn chưa thua! -Athlet.
-Tỳ hơi chậm đó! -Yona cười trêu chọc.
Athlet gật đầu, lại chĩa kiếm về chỗ khác, bụng. Chết! Do Yona bất cẩn, đã bị Athlet làm sượt qua bụng khiến cô suýt bị thương. Ánh mắt Athlet vẻ khinh thường rồi nhanh chóng thu hồi. Cất kiếm đi, Athlet cao giọng:
-Ta thắng rồi, ta đã chạm vào muội trước.
-Không…… muội mới là người thắng! -Yona cất giọng băng lãnh của mình lên khiến Athlet giật nảy mình mà nhìn xuống dưới.
Là…… phi tiêu!
-Cô ta…….. quăng từ lúc nào vậy? -Athlet.
-Được rồi, coi như trận này ta thua! Muội giỏi lắm! -Athlet khen ngợi chứ trong lòng thì ngược lại. Cô phải nói thế cho giống nam tử hán! ( Mắt nào của cô thấy cô là con trai mà nói là nam tử hán hả? )
Sau đó, cả hai cùng đi về lại, Athlet lườm lườm Yona đầy oán hận.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!