Đứa Con Của Tạo Hóa - Chương 11: Ẩn Linh Thuật
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
130


Đứa Con Của Tạo Hóa


Chương 11: Ẩn Linh Thuật


Miếng ngọc giản này, là một lần tình cờ hắn nhạt được ở trên núi. Lúc đó vẫn còn chưa vào học viện, hắn lang thang ở trên núi rồi không may bị một con chim thả miếng ngọc giản này rơi trúng đầu, khi mới nhìn thấy miếng ngọc giản này hắn cũng không biết là cái gì, chỉ tưởng là ngọc bội nên nhặt bỏ vào trong người. Cho đến khi vào học viện, hắn mới biết được thứ này gọi là ngọc giản, có thể khắc nội dung vào bên trong, muốn nhìn được nội dung bên trong thì phải có thần thức mới có thể đọc được. Đồng dạng chỉ cần có thần thức thì cũng có thể khắc nội dung bên trong ngọc giản này.

Thần thức giống như là một loại lực lượng tinh thần, nó có thể cảm nhận được mọi vật ở xung quanh trong phạm vi nhất định mà thần thức có thể đạt tới, sau đó truyền lại hình ảnh giống như thật vào trong đầu của mình. Thần thức đối với một tu sĩ rất là trọng yếu. Thần thức không chỉ là một loại sóng tinh thần để cảm nhận xung quanh, mà nó còn có ứng dụng trong chiến đấu. Trong chiến đấu thì thần thức là thứ quan trọng nhất, nó ảnh hưởng đến việc sử dụng kĩ năng cũng như định hướng kẻ địch mỗi khi tấn công. Thần thức của một người mạnh hay yếu cũng liên quan đến tu vi của người đó, những người có tu vi càng cao thì thần thức càng mạnh. Trong chiến đấu thần thức của một người mà mạnh hơn người kia thì cũng có nghĩa là phần thắng của người có thần thức mạnh hơn đã cao hơn người còn lại rồi.

Mỗi tu sĩ chỉ cần có thể tụ khí thành công, bước vào tụ khí một tầng thì sẽ có thần thức. Thần thức này được hình thành ở ” Nê Hoàn Cung” tức là nằm ở huyệt bách hội giữa đỉnh đầu, từ giữa hai chân mày đi vào ba thốn.

Bây giờ Vô Danh đã tụ khí thành công, khai mở được Nê Hoàn Cung, đã có thể sử dụng được thần thức. Thần thức của Vô Danh mới chỉ có thể phóng ra ngoài được khoảng mấy chục mét mà thôi, nhưng như vậy cũng đủ để có thể đọc được miếng ngọc giản này rồi.

Vô Danh tập trung tinh thần sau đó phóng thần thức vào trong miếng ngọc giản này, sau khi thần thức tiến vào trong miếng ngọc giản, Vô Danh nhìn thấy ba chữ đầu tiên “Ẩn Linh Thuật”. Sau đó Vô Danh tiếp tục đọc hết tất cả nội dung được ghi ở trong đó. Sau khi đọc xong Vô Danh mới buông miếng ngọc giản xuống sau đó lẩm bẩm:

– Hóa ra đây là một loại công pháp ẩn dấu tu vi, là loại công pháp ẩn nấp cao cấp. Haizz, chỉ đáng tiếc là công pháp này lại không hoàn chỉnh. Nhưng không sao, ta đã có Vô Cực quyết, hoàn thiện nốt phần còn lại của công pháp này cũng không phải là không thể.

Nói xong Vô Danh lập tức định thần, thu liễm ý thức, bỏ qua mọi vật xung quanh mà tập trung suy diễn phần còn lại của công pháp ẩn nấp này.

Vô Cực quyết của Vô Danh là một loại công pháp cấp Tạo Hóa, do thiên địa sinh ra. Công pháp này nếu như đem so sánh với Thần cấp công pháp trên Tam Sinh giới thì đúng là một trời một vực.

Vô Cực quyết của Vô Danh không phải ai cũng có thể tu luyện được, muốn tu luyện được loại công pháp này thì phải có đầy đủ tám loại linh căn: Kim, Mộc, Thủy, Hỏa, Thổ, Băng, Lôi, Phong, đồng thời còn phải có hai loại linh căn bản nguyên là Bạch Quang và Hắc Ám.

Có thể nói trên Tam Sinh giới này không có một ai có hai loại linh căn bản nguyên này, riêng chỉ có một người chính là Vô Danh, bởi vì hắn có Tạo Hóa thần thể. Tạo Hóa thần thể này là một loại Tiên Thiên chi thể, giống như Thuần Âm chi thể, Cửu Dương chi thể, Mị thể,…Hầu hết những ai có Tiên Thiên chi thể đều có thể tu luyện nhanh hơn người khác.

Vô Cực quyết của Vô Danh yêu cầu điều kiện rất cao, thì tất nhiên năng lực của nó cũng không phải là kém được. Vô Cực quyết này có thể diễn sinh vạn vật, sửa chữa công pháp, đồng thời còn tăng cảm ngộ cho người tu luyện.

Sau một đêm Vô Danh mới có thể hoàn thiện phần còn lại của Ẩn Linh thuật, nhưng Ẩn Linh thuật này đã không còn là Ẩn Linh thuật ban đầu nữa rồi, mà nó đã được Vô Danh sửa chữa đồng thời kết hợp với hai loại linh căn bản nguyên của hắn là Bạch Quang và Hắc Ám, bởi vì hai loại linh căn này có một loại công dụng đó chính là ẩn nấp mọi thứ, nhưng khả năng ẩn nấp hoàn hảo đến đâu vẫn phải còn dựa vào thực lực của Vô Danh.

Mặc dù trời đã sáng, nhưng Vô Danh cũng vẫn không có ra khỏi phòng, hắn muốn luyện tập cái Ẩn Linh thuật này, nếu có thể dùng nó để che dấu tu vi, thì không còn gì có thể tốt hơn rồi. Hắn mang tiếng là một người sở hữu phế căn, bây giờ tu vi lại tăng lên nhanh chóng thì điều này sẽ khiến cho người ta nghi ngờ. Cho nên hắn phải tự chuẩn bị đường lui cho mình.

Vô Danh bắt đầu luyện tập Ẩn Linh thuật, hắn dựa theo pháp quyết mà vận chuyển, dần dần hắn cũng đã chạm được một chút của Ẩn Linh thuật này, Vô Danh luyện đến giữa trưa thì hắn có thể dễ dàng che dấu toàn bộ khí tức của mình rồi. Lúc này hắn từ tu vi tụ khí một tầng đã xuống thành không có tu vi rồi, ai từ bên ngoài nhìn vào cũng không thể nào đoán được rằng hắn đã là tu sĩ tụ khí một tầng.

Bây giờ trời đã tối, Vô Danh cũng quyết định dừng lại, bây giờ hắn đã luyện tới mức có thể ẩn giấu đi ba tầng tiểu cảnh giới rồi. Bụng hắn cũng đã biểu tình, cho nên hắn liền đừng dậy tắm rửa, thay quần áo rồi đi ra ngoài ăn. Đồ ăn của học viện cũng là đồ miễn phí, cho nên hắn cũng không cần phải lo không có tiền trả.

Nhưng lúc Vô Danh đang ăn thì hắn bắt đầu nhớ lại quá trình lúc hắn tụ khí. Theo lý thuyết mà nói, một phế căn như hắn thì tụ khí sẽ rất là khó khăn, chỉ cần ngươi cố gắng tu lại bao nhiêu thì đều bị tán ra, khả năng tụ khí thành công là rất thấp, có thể phải mất rất nhiều thời gian mới có thể tụ khí thành công được. Nhưng tại sao lúc đó hắn tụ khí lại dễ dàng như vậy, rõ ràng hắn dùng là một loại công pháp thấp kém nhất, cho nên không thể nào có khả năng tụ khí nhanh như vậy được.

– Đúng rồi…

Vô Danh như nghĩ ra gì đó, hắn vội vàng ăn hết chỗ thức ăn rồi liền quay trở về phòng của mình. Vô Danh sau khi trở về phòng thì liền đóng cửa lại. Hắn đã nhận ra được một điều rằng, trong lúc hắn tụ khí, có một luồng khí ấm áp giống như dòng suối chảy ra từ bên trong đan điền của hắn, sau đó liền chảy qua những đường kinh mạch mà hắn vẩn chuyển dựa theo pháp quyết. Luồng khí ấm áp này chính là thứ đã giúp cho hắn có thể tụ khí dễ dàng như vậy. Vô Danh không biết luồng khí này từ đâu mà có, nhưng muốn biết thì hắn phải tìm hiểu, thứ đó có lẽ phát ra từ bên trong đan điền của hắn, bây giờ hắn đã có thần thức, việc dò xét liền trở lên dễ dàng hơn bao giờ hết.

Vô Danh lại ngồi xếp bằng trên giường, hai tay kết ấn, định thần sau đó đưa thần thức do xét cơ thể.

Mọi người hãy cố gắng bấm like ở cuối chương để ủng hộ tinh thần của tác nha. Thân!!

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN