Đứa Con Của Tạo Hóa - Chương 246: Nguyệt nhi độ kiếp (1)
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
30


Đứa Con Của Tạo Hóa


Chương 246: Nguyệt nhi độ kiếp (1)


Vô Danh ánh mắt ngập tràn yêu thương nhìn về phía Nguyệt Nhi, nếu như hắn chỉ chậm thêm một chút nữa, vậy hắn vĩnh viễn liền sẽ không nhìn thấy được nàng nữa. Nguyệt Nhi lúc này ôm lấy Vô Danh rồi nói:

– Nếu không phải tại chàng, thiếp liền không có muốn chết đi sống lại như vậy.

Vô Danh khuân mặt cũng là có chút áy náy, nếu như hắn biết sớm muộn là hắn cũng phải làm, vậy chẳng bằng hắn liền làm sớm, dĩ nhiên để cho Nguyệt Nhi phải chịu dày vò lâu tới như vậy. Vô Danh áy náy nói:

– Ta xin lỗi, nàng cũng đừng giận ta, dù sao ta cũng đã chuộc lỗi rồi không phải sao.

– Ai cần chàng xin lỗi chứ.

Nguyệt Nhi hừ hừ nói. Vô Danh ôm Nguyệt Nhi thêm một lúc lâu nữa mới lại buông nàng ra, hắn liền ngụp xuống phía dưới để lại một cái truyền tin châu cho Vũ Thủy Yên, sau đó liền cùng Nguyệt Nhi đi ra ngoài Trúc Cơ Linh Trì, bây giờ hắn muốn giúp Nguyệt Nhi độ kiếp Nguyên Anh.

Vô Danh lúc này ngoi lên mới lại nói với Nguyệt Nhi:

– Để ta thay đồ cho nàng, sau đó hai chúng ta đi ra ngoài. Ta giúp nàng độ kiếp Nguyên Anh.

– Được, vậy chàng giúp thiếp.

Đối với đề nghị của Vô Danh, Nguyệt Nhi đương nhiên là đồng ý, dù sao lúc trước cũng là nàng yêu cầu hắn làm như vậy. Rất nhanh sau khi Nguyệt Nhi thay đồ xong Vô Danh liền dẫn Nguyệt Nhi đi ra khỏi Trúc Cơ Linh Trì. Còn về phần Vũ Thủy Yên, Vô Danh muốn cho nàng tiếp tục ở bên trong Trúc Cơ Linh Trì tu luyện, đến khi nàng muốn đi ra thì có thể dựa vào truyền tin châu mà tìm thấy hắn.

Vô Danh khi còn ở dưới hồ sớm đã phóng thần niệm ra dò xét, ngoài ba người bọn hắn ra thì cũng không có mấy tu sĩ ở dưới hồ. Vô Danh cũng đã sớm tìm thấy đường ra khỏi hang động này, hắn và Nguyệt Nhi lập tức di chuyển ở dưới Trúc Cơ Linh Trì sau đó đi ra bên ngoài.

Hướng mà Vô Danh và Nguyệt Nhi cùng đi là sâu bên trong Trúc Cơ Linh Trì, dưới hồ nước có thể sử dụng thần niệm cho nên Vô Danh không ngại mà thuấn di, chẳng mấy chốc hắn đã đi tới đầu bên kia của Trúc Cơ Linh Trì.

Vô Danh bế Nguyệt Nhi lên khỏi mặt nước sau đó từ trong sương mù trắng đi ra phía bên ngoài. Ngay lập tức một mảnh sơn mạch rộng lớn xanh ngát liền hiện ra trước mắt hai người. Nguyệt Nhi đang được Vô Danh bế ở trước ngực cũng không khỏi thốt lên:

– Oa, thật đẹp!

Vô Danh cũng là gật đầu, ở đây quả nhiên rộng lớn, khắp một vùng sơn mạch trải dài không thấy điểm cuối, khắp nơi đều là cây cối xanh tươi, kết hợp với ánh nắng nhè nhẹ lại càng tăng thêm phần thơ mộng.

Vô Danh lúc này nhìn Nguyệt Nhi rồi nói:

– Ta muốn thu lại một chút Trúc Cơ Linh Trì này, muội cứ việc ngắm cảnh thoải mái.

Vô Danh rất nhanh liền thu lại rất nhiều Trúc Cơ Linh Trì vào trong thế giới hỗn độn của hắn, cái này thế nhưng là bảo vật vô giá, hắn muốn thu lại thật nhiều cho Hồng Mông dùng.

Vô Danh thần niệm lập tức phóng ra, sau khi thần niệm của hắn đi xa được hơn trăm dặm thì cũng đã phát hiện cũng có rất nhiều người ở đây, hầu như đều là mới tới, toàn bộ những tu sĩ đó đều hướng về bên trong sơn mạch mà tìm kiếm linh thảo.

Thần niệm của Vô Danh phóng ra cũng đã nhìn thấy rất nhiều linh thảo ở trong vùng sơn mạch này, hắn thậm chí còn nhìn thấy một vườn linh thảo. Thế nhưng Vô Danh lúc này không có quan tâm điều đó, hắn lập tức tìm một chỗ thật tốt để cho Nguyệt Nhi chuẩn bị độ kiếp.

Mà lúc này Vô Danh đột nhiên nhớ tới một vấn đề, Nguyệt Nhi hay là vẫn còn sử dụng cái công pháp song tu chết tiệt đó. Vô Danh quay sang hỏi Nguyệt Nhi:

– Nguyệt Nhi, nàng vẫn dùng công pháp đó để tu luyện sao?

– Đúng vậy, thiếp vẫn dùng công pháp đó, nhưng mà hiện tại thiếp có công pháp khác để thay thế rồi.

Nguyệt Nhi trả lời. Vô Danh cũng là gật gật đầu, hắn vốn định nếu như Nguyệt Nhi không có công pháp khác để dùng, vậy hắn liền tìm cho Nguyệt Nhi một bộ công pháp thật tốt để dùng. Thế nhưng Vô Danh vẫn lo lắng công pháp của Nguyệt Nhi muốn thay không được tốt, hắn liền hỏi:

– Công pháp nàng muốn thay đổi là gì, đọc cho ta nghe.

Nguyệt Nhi thấy Vô Danh hỏi vậy cũng không chút do dự nói:

– Công pháp thiếp định thay đổi là Thánh Tiên quyết, công pháp này nghe nói là mẫu thân của thiếp để lại.

Nguyệt Nhi rất nhanh liền đọc cho Vô Danh nghe một lượt công pháp này. Vô Danh càng nghe thì càng thấy kinh ngạc, công pháp này so ra với Vô Cực Quyết của hắn thì còn muốn thua kém nhiều lắm, thế nhưng nó tuyệt đối là đỉnh cấp công pháp so với những công pháp khác. Vô Danh không biết khi nào Nguyệt Nhi lại có một cái mẫu thân lợi hại tới như vậy.

Vô Danh nghe xong liền gật đầu nói:

– Không sai, công pháp của nàng rất tốt, đây tuyệt đối là đỉnh cấp công pháp. Nàng bây giờ cũng có thể dùng công pháp này tu luyện.

Mặc dù Vô Danh không có hỏi công pháp này là từ đâu mà có, Nguyệt Nhi y nguyên vẫn nói ra:

– Thánh Tiên Quyết này là mẫu thân của thiếp để lại, sau khi thiếp thăng cấp lên tới Trúc Cơ thì công pháp này đột nhiên xuất hiện ở trong đầu của thiếp, nó giống như là một phần ký ức được khai mở vậy.

Vô Danh nghe vậy cũng đương nhiên biết mẫu thân trong miệng Nguyệt Nhi nói nhất định không phải là mẹ nuôi của nàng khi còn ở thôn nhỏ kia. Mà mẫu thân này chắc chắn là mẫu thân ruột của nàng rồi. Vô Danh nhìn Nguyệt Nhi hỏi:

– Vậy nàng biết bà ấy tên gì sao??

– Mẫu thân của thiếp họ Âu, tên là Âu Nguyệt Cơ. Còn thiếp là Âu Nguyệt Nhi.

Nguyệt Nhi đáp. Vô Danh nghe vậy liền khen:

– Tên của nàng rất hay. Nhưng mà không phải nàng phải lấy là họ của phụ thân nàng sao, sao lại theo họ của mẫu thân.

Âu Nguyệt Nhi nghe xong cũng chỉ là biết lắc đầu, nàng cũng không có biết vấn đề này. Vô Danh cũng là không muốn hỏi gì nữa, nếu Nguyệt Nhi đã có công pháp để thay thế rồi vậy thì hắn liền đưa nàng đi độ kiếp Nguyên Anh thôi. Vô Danh nói:

– Ta dẫn nàng đi độ kiếp.

Âu Nguyệt Nhi cũng là gật đầu sau đó bay theo sau Vô Danh. Vô Danh rất nhanh liền tìm được một mảnh đất bằng phẳng thích hợp cho Nguyệt Nhi tu luyện. Hắn vừa mới đi xuống thì lập tức bắt đầu bố trí trận pháp.

Trận pháp mà Vô Danh muốn bố trí là một cái Tụ Linh Trận cấp sáu, chẳng mất bao nhiêu thời gian, Vô Danh liền bố trí xong trận pháp này. Lúc này Vô Danh mới lấy ra một cái bình ngọc, sau đó đưa cho Nguyệt Nhi rồi nói:

– Trong này có hai viên Hàn Anh Quả, nàng liền cầm lấy sử dụng đi.

Nguyệt Nhi cũng không hề do dự cầm lấy bình ngọc chứa hai viên Hàn Anh Quả, đồ của Vô Danh đưa cho nàng tự nhiên sẽ không cự tuyệt. Vô Danh nói xong liền cầm ra một đầu thượng phẩm linh mạch dài hơn hai mươi trượng ra rồi cắm xuống phía dưới tụ linh trận. Ngay khi Vô Danh vừa mới xuất ra đầu thượng phẩm linh mạch này thì linh khí xung quanh vốn đã nồng đậm thì bây giờ lại càng đậm đặc hơn trước. Đầu thượng phẩm linh mạch này chính là Vô Danh lấy ra từ Liên Đao Tông.

Còn chưa hết, Vô Danh sợ khi Nguyệt Nhi tấn cấp Nguyên Anh thời điểm bị thiếu nguyên khí, hắn liền lập tức vảy ra năm triệu linh thạch thượng phẩm xung quanh tụ linh trận. Thấy mọi thứ đã chuẩn bị tốt, Vô Danh mới nói:

– Bây giờ nàng liền đi vào tụ linh trận độ kiếp, ta ở bên ngoài hộ pháp. Nhớ kỹ, thời điểm lôi kiếp giáng xuống hãy toàn lực vận chuyển Thiên Thể Quyết.

– Được, thiếp nhớ rồi, chàng yên tâm.

Nguyệt Nhi gật đầu đáp. Vô Danh cũng là gật đầu một cái sau đó lập tức đứng xa nơi Nguyệt Nhi độ kiếp để quan sát. Nguyệt Nhi hít vào một hơi thật sâu sau đó liền tiến vào bên trong tụ linh trận, nàng bây giờ là Kim Đan tầng chín hậu kỳ đỉnh phong rồi, chỉ kém một chút nữa liền có thể dẫn tới lôi kiếp.

Nguyệt Nhi lúc này nhớ tới lời Vô Danh nói trước đó mà không khỏi đỏ mặt, hắn nói thời điểm nàng muốn tấn cấp Nguyên Anh liền phải dùng tinh hoa của hắn mà hấp thu, tinh hoa của hắn thể nhưng là một loại đỉnh cấp linh dịch, có thể cấp cho nàng đại lượng nguyên khí cần thiết khi độ kiếp. Lời Vô Danh nói Nguyệt Nhi cũng đâu dám cãi lời, ngay khi nàng bắt đầu vận chuyển Thánh Tiên Quyết thì liền hấp thu tinh hoa của Vô Danh. Thời điểm khi nàng và Vô Danh ân ái ở dưới Trúc Cơ Linh Trì, Vô Danh hay là cấp cho nàng quá nhiều tinh hoa một chút.

Để cho Nguyệt Nhi kinh ngạc đó chính là ngay khi nàng hấp thu tinh hoa của Vô Danh, tu vi của nàng liền kéo lên hết sức nhanh chóng, chẳng mấy chốc liền muốn xông vào Kim Đan viên mãn. Nguyệt Nhi lúc này cũng là rất ngượng ngùng, đây là lần đầu tiên nàng nghe nói có người có tinh hoa có thể hấp thu được. Thế nhưng ngượng ngùng thì ngượng ngùng, nàng dù sao cũng đã coi như là thê tử của Vô Danh, chút chuyện này cũng rất là bình thường, huống chi còn có thể trợ giúp nàng thăng cấp đây, nàng cũng là không hề từ chối, tận lực hấp thu tinh hoa của hắn.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN