Đùa Cợt Với Thế Giới Tâm Linh
Phần 2 – Chap 3: Quỷ Hóa
Bỗng thấy nước tràn tới tấp vào mặt mũi miệng, thứ nước hôi tanh và đắng ngắt, mắt em dần nhận được ánh sáng, vẫn đang hoang mang vì cú hất đó thì em vuốt hết nước trêи mặt rồi cố nhổ chút nước còn sót lại trong khoang miệng, tiếng xôn xao tiếng còi xe inh ỏi, mở mắt ra em thấy quang cảnh hoàn toàn khác.. em bị hất văng từ trêи cầu xuống con sông đen xì đục ngàu toàn thứ nước bin bên dưới cầu.. may quá, con sông bé tí xíu quanh năm chứa đầy rác và mọc hàng bè rau muống, được các bà cô bà thím bần nông thi nhau hái ra chợ bán đây mà.. mỗi lần đi qua đây em toàn thầm chửi vì cái mùi hôi bốc lên .. không ngờ nó cứu mạng mình trong gang tấc.. em cố nheo mắt nhìn lên trêи cầu thì thấy lác đác vài xe máy và ô tô đõ lại.. chắc đang hóng.. một lúc sau thấy thằng Thọ ôm đầu đứng ngó xuống , hình như nó thấy em rồi
Mày sao không Tuấn anh.. Nó gọi vọng Tiếng gọi bị tiếng còi xe dưới đường quốc lộ 1A ngay sát con sông lấn hết đi..
em cố dỏng tai lên nhưng chỉ nghe loáng thoáng, đang định trả lời nó thì em thấy. Thấp thoáng phía sau lưng thằng Thọ là hai bóng người quen thuộc.. Hai vợ chồng anh thắng với khuân mặt biến dạng đang nhìn chăm chăm xuống dưới chỗ em.. ánh mắt như xuyên thủng cả sự can đảm của em vậy.. Em đưa một tay bám lấy bè rau muống để líu người cố nhoài vào bờ, tay kia vẫy vẫy ra hiệu cho nó xuống.. cố hết sức với cái vai vẫn đau ê ẩm và cái đầu vẫn choáng nhẹ,cuối cùng cũng bò lên đến bờ sông.. nằm dài trêи bờ mồm mũi đua nhau thở một hồi.. cố nhắm mắt lại rồi vắt tay lên trán..
Ê!!! mày có sao không thế!! thằng thọ đã phi xe xuống mé sông từ bao giờ, em thϊế͙p͙ đi được một lúc..
Đéo sao.. số tao chưa tận đâu!! mày đau chỗ nào không Thọ_Em ề à ngồi dậy, quần áo ướt nhẹp ngứa ngáy lại được thể tỏa ra cái mùi hôi đến khó chịu..
Tao không sao, vẫn ù tai một chút thôi, may mà đường không có đá răm, không thì ăn đủ!! mà nãy tao tìm hai đứa đi xe máy ngay trước mặt mà không thấy.. chúng nó chạy nhanh thật
Thôi!!! khỏi phải tìm nữa, tao biết ai rồi.. may mà bánh xe ben nó nổ, không thì tao với mày thành thịt nghiền rồi đấy.. xe có sao không, đưa tao về lấy gương rồi tắm rửa cái, người nhức quá.. không ở đây lâu được.
Nói xong em leo lên xe .. cố lấy chút sức lực sót lại sau khi thăm quan cánh cổng địa ngục hai thằng lê lết về nhà .
Hình như xe bị sang vành rồi mày ơi Em bảo Thọ.
Ừ để tí tao đi sửa, tiện mua mấy miếng cao dán, sai tay rồi
Ê Linh ơi, mở cổng cho anh với
Anh đi làm gì mà giờ này mới về, không về ngủ còn la cà đâu thế Nó vừa hậm hực xuoosmg mở cổng vừa làu bàu..
Ừ..anh đi có việc chút, mày nấu cơm chưa..
Em tưởng anh không về, định không nấu.. cả anh Thọ kìa, Anh Thọ chút nữa ở lại dùng cơm nhé..
Rồi Rồi mày chuẩn bị cơm nước đi ,rồi tí nữa giặt cho anh bộ quần áo Em hắng giọng đuổi nó xuống bếp rồi dắt kêu thằng thọ lên nhà ngồi uống nước đã..
Nãy mày nói mày biết hai đứa đi xe máy là ai sao, bạn mày hả tuấn anh
Không!!! Vợ chồng ông thắng đấy..
Mặt thằng Thọ tối sầm lại.
Cái Quái gì, sao lại giữa ban ngày ban mặt thế..
Nguy lắm rồi, giờ phải xuống giải quyết con chết trôi trước.. rồi tính gì thì tính, không ở nhà được nữa rồi..
Giờ mày ở nhà làm gì thì làm rồi chuẩn bị đồ đi, tao về lấy thêm ít tiền rồi đi sửa cái xe, lấy cái côn phòng thân nữa ..
Mày tiện mua tao miếng cao dán nữa nhé Thọ, lưng đập vào cái mẹ gì mà đau đéo chịu được..
Thẳng thọ xuống dắt xe dông thẳng.. em nằm lăn ra nhà, định dỗ giấc ngủ..
Anh ơi!! nay bố mẹ có về không vậy.. Linh nó chạy lên nhà hỏi em
Anh quên mất..để anh gọi bố mà hỏng cái điện thoại rồi.. nãy anh …anh tắm thế là ướt hết, mày đưa máy mày đây anh lắp sim tạm, mai anh trả
Gọi cho bố em thì ổng bảo vẫn chưa ra viện được, phải để mẹ ở lại theo dõi mấy hôm..
Trưa hai anh em em ăn uống xong xuôi rồi em ngủ một giấc thì tầm gần 4 Giờ thằng Thọ vào gọi. Hai thằng lếch thếch ra chỗ cây sấu rồi hùng hục bậy cái đinh ra để gỡ cái gương ra.. Trời bỗng kéo cơn đằng đông, gió bắt đầu kéo về nghe man mát cả cơ thể.. nguy rồi đêm nay mưa thì nhọc đây.. em với thằng Thọ nhìn nhau, không ai bảo ai đi một mạch về nhà em, em rẽ vào bà lấy đôi nắm hương trầm(loại hương thơm nhất) rồi xin bà vài miếng trầu,cau.. Bà em hỏi “Lại có chuyện gì hả, bà nhìn sắc mặt mày hình như đang có chuyện gì thì phải..” Em trả lời bà qua loa là mấy hôm nay làm về mệt nên thế chứ không có gì, em giấu nhẹm chuyện con chết trôi vẫn còn tồn tại, và người nó ám chính là cháu dâu tương lai của bà..
Mọi thứ chuẩn bị xong hết thì em và Thọ lại làm chuyến khứ hồi tức tốc về thẳng nhà Gấu.. trời đất bắt đầu tối dần lại, mây đen kéo đến ngày một kín trời, gió càng lúc càng cuồn cuộn như những co thú hoang vừa về với ngôi nhà của chúng.. gió cuốn bụi đường mù mịt, làm em với thọ không tài nào đi nhanh được.. hai thằng cứ lừ lừ lái xe trong bầu trời giông lốc…
Ê Thọ, tạt vào quán ven đường nhai tạm cái bánh mì đê mày.. chút nữa còn lấy sức
Kia Rồi!! Mà mấy giờ vào vậy, nhỡ giờ vào thằng anh họ nó thấy.. nó lại đánh bome, mà cũng đéo ngờ lại là họ hàng với con Thúy..
Chuyện này tao với mày sai rành rành ra rồi, thôi đành để đến xẩm tối rồi vào cũng được.
Em với Thọ lại la cà quán nước gần nhà Gấu mãi đến 7h tối mới nhấc ʍôиɠ dậy rồi đi tiếp. lúc này thì trời bắt đầu nặng hạt mưa mau rồi.. nước mưa thấm qua làn áo mỏng, lan đều trêи da làm em run lên bần bật..
Nhà cái Thúy kia hả mày!!
Đúng rồi, rẽ vào đi.. tao lạnh thót cả bụng vào rồi
Mẹ Gấu ngồi ngay ngoài phòng khách, vừa thấy em thì bà đanh mặt lại
Cháu thật ..không còn gì để nói, cô chú tin tưởng cháu, ngỡ cháu ngoan ngoãn chịu thương chịu khó nên cho phép cháu với Thúy yêu nhau ,nhưng ai ngờ cháu du côn du đảng, đánh đấm người không hề quen biết, đấy là quân đầu đường xó chợ chứ không phải con nhà tử tế
Cô ơi cô hiểu lầm rồi ạ..cô
Không nhầm lẫn gì hết . Mời cháu ra khỏi đây Mẹ Gấu gằn giọng, hình như bà đang giận lắm.. tất cả chỉ tại thằng chó kia.. em nắm chặt nắm đấm, muôn sang ngay nhà thằng anh họ Gấu để ăn tươi nuốt sống nó
Nhưng cô ơi.. đang mưa mà. với lại Tuấn anh nó vất vả về nhà để lấy ..
Mưa là chuyện của trời.. ông trời có mắt, giờ cả cháu và cháu nữa, đi ra ngay khỏi đây, con gái của cô chú, cô chú tự lo.. Mời
Nói đến đấy thì bà đóng sầm cửa lại.. không ngờ bà nóng tính đến vậy..
Thôi thọ ơi, tao với mày lảng đi, chốc nữa xử lí con chết trôi ngoài này thôi, không cần vào nhà, giờ mẹ cái Thúy đang giận, mò vào có mà bà đuổi biến rồi từ mặt luôn..
Rồi, giờ ngồi đợi ngoài đường đi 8h vào vườn cũng được mà..
Ừ thôi, lánh mặt đi..
8H em và Thọ để xe ngoài , em lấy bó nhang kẹp vào nách, thằng Thọ cầm gương bát quái với cái búa,bật lửa..
À Thọ ơi, mày mang điện thoại với tai nghe không thế..
Đây rồi.. chốc nữa tao vào chỗ cử sổ.. mày làm gì thì làm nhanh lên đấy, tao sợ ở lại chỉ vướng chân vướng tay
Mày cứ đứng đấy, thấy con chết trôi thì nói tao.. mà mày có sợ không thế, phải bình tĩnh, mày mà ngất hay làm sao là hỏng hết
Mày làm tao như đứa lên 3 không bằng, thôi vào đi, mưa nặng hạt bây giờ..
Mà này, lôi điện thoại ra..
Làm gì nữa vậy..!!!
Bấm gọi sang cho tao đi, rồi cắm tai nghe vào.. có chuyện gì xảy ra còn biết, chẳng lẽ đứng hai đầu rồi gào lên…
Đoành ..Đoành .!!
Những tia sét đua nhau xé ngang bầu trời đêm, đổ những thứ ánh sáng xanh lét xuống từng mái nhà..lùm cây bụi cỏ..
Em với thọ khẽ nép mình luồn nhẹ qua cổng rồi hai thằng chia ra hai hướng, Thọ men theo phía mé nhà để ra chỗ cửa sổ … em khom người rẽ những luống lá dong để ra giữa vườn, chỗ cái ghế Gấu em ngồi.. Tay ôm sẵn bó nhang đã bọc nilong phòng khi mưa nặng hạt.. may quá,chắc đúng là ông trời có mắt.. trời tạnh mưa rồi.
Em cúi rạp người xuống dựng vội chiếc gương bát quái xuống chân ghế và xé vội tấm nilong quấn quanh bó nhang rồi khẽ châm lửa đốt.. từng cây nhang bén lửa nhanh quá, tiếng nổ lách tách trong không khí.. từng cây nhang đỏ hồng lên rồi tỏa mùi thơm đượm ra không khí.. những tán cây nhãn, vải cuối vườn bỗng khẽ rung lên xào xạc..
Ê Tuấn Anh!! trong nhà con thúy có bể nước hả mày..
Không có, làm sao vậy, chuẩn bị ra ngoài thôi mau lên.
Tai nghe thấy tiếng ÓC ÁCH mày ạ.. ơ, Thúy..
Em bỗng sững người lại, đứng chết chân, quai hàm cứng đơ không nói lên lời, lúc sáng kể cho thằng Thọ nghe là con chết trôi vẫn tồn tại, nhưng quên chưa nói là nó đang trong thân xác gấu em.. chắc mùi nhang làm nó thức dậy.
Chạy nhanh ..THỌ Em gằn giọng qua điện thoại
Em chạy nhanh về phía thằng THỌ , cái dáng hình bên kia cửa sổ chính là con chết trôi, đang mặt đối mặt với thằng Thọ, cái đôi mắt đen láy gương mặt đang chảy ra .. cái bụng to vượt đầy nước.. Thọ nó không nhìn thấy cũng đúng thôi,nó không hề có thông nhãn.. em túm lấy cổ áo nó rồi giật mạnh ra cổng.. bỏ lại phía sau tiếng ỌC ẠCH vang lên gấp gáp và tiếng huỵch huỵch chân người đang guồng chạy đuổi theo
xin lỗi các thím vì mấy hôm em bận quá, giờ mới có thời gian tranh thủ type tiếp được, em sẽ cố gắng viết đều đặn
em tóm cổ áo thằng Thọ giật mạnh rồi kéo nó ra cổng.. bỏ lại phía sau tiếng ÓC ÁCH và tiếng chân huỵch huỵch đang guồng chạy đuổi theo.. ra đến cổng thằng Thọ giật phắt tay em ra khỏi cổ áo nó.
Cái Quái gì vậy mày, cái Thúy chứ ai.. giờ con chết trôi trong nhà nó mà mày không bảo vệ nó thì có ra cái gì không.. nó thì thào như muốn hét vào mặt em.
Tao quên chưa nói với mày .. cái Thúy bị Quỷ nhập, chính xác là con Quỷ chết trôi đó.. nói đoạn rồi em cầm tóc mái giật ngược lên chỉ tay vào vết sẹo vẫn đang giật liên hồi..”Mày có thấy cái gì đây không.. tao có thể thấy vong hồn ,mày thì không, chỉ trừ những vong ân oán cực thâm thù với mày thì mày mới thấy.. vợ chồng ông Thắng mày có thể thấy, nhưng hiện tại bây giờ.. gương bát quái đã quệt máu tao, cái cầu nối giữa chúng nó và những người như mày được mở.. mày có thể thấy, nhưng chưa phải lúc này.. bây giờ bất cứ điều gì cứ nghe tao, đừng thắc mắc, đừng ý kiến gì cả.. im lặng và nhìn tao.. giờ phải nhanh thôi.. con chết trôi nó là Quỷ chứ không phải người, nó ngửi thấy mùi nhang khói rồi.. đi cùng tao xuống cuối làng..” em gằn giọng.
Đi đâu… thằng Thọ vừa bật ra câu ấy thì nín bặt, nó quên mất những điều em vừa nói..
Đi xuống cuối làng bẻ cành dâu.. Nói đoạn rồi em với nó thoăn thoắt như chạy , rón rén đi trong đêm mặc cho gió đang cuồn cuộn thổi về, những tia chớp cào xé bầu trời đêm xẹt xẹt.. bỗng em nhác thấy xung quanh như có những luồng khí vô hình lướt qua cơ thể, những bụm khói trắng định hình vón cục đang là là bay lấp lừng giữa không trung như trôi tự do theo từng đợt gió .. Em chợt nhớ ra.. thôi đúng rồi, vong hồn lành ác đang lẩn khuất trong từng ngóc ngách, con mương, bụi rậm , xó bếp quanh làng đang dồn về vườn nhà Gấu, nơi nắm hương trầm đang cháy đượm,sát cạnh tấm gương bát quái, cái thứ mà chúng thèm khát bấy lâu nay.. thứ đối với chúng là quá xa xỉ…
Thọ!!! mày thấy gì không.. Vừa rảo bước em vừa thì thầm trong hơi thở nặng nhọc.
Tao thấy mệt, ĐM đi bằng mũi bàn chân mệt bome .. giờ mới hiểu cảm giác của bọn ăn trộm mày ạ.. nó cố pha chút hài hước để xua tan không khí im lặng đến đáng sợ..
CHÁT ..TTT!!!! em bếch vào gáy nó một cái
Chả lẽ tao rạch cho mày một vết trêи trán giống tao bây giờ..
GÂU GÂU GÂU..!!!
Tiếng chó của mấy nhà ven đường sủa vọng ra cứ vang vọng rồi dội lại trong đêm, không biết chúng cắn ma hay cắn người đây.. lác đác vài nhà đã bật đèn… đúng là vùng thuần nông, mới gần 10h mà nhà nào nhà nấy đã tắt điện đóng cổng,xích chó và khóa máy bơm..
Em bèn kéo thằng thọ nép vào bụi rào bên đường, vì sợ mấy nhà quanh đây rọi đèn ra lại thấy hai thằng thanh niên lực lưỡng ,mồ hôi nhễ nhại đang rón rén trong đêm.. họ lại tưởng trộm chó thì bome.
Đợi mãi đến lúc đèn điện mấy nhà hai bên đường tắt, em vớ thọ mới dám đi tiếp.. cuồng hết cả hai bắp chân mới thấy cái ngõ cuối làng, thằng Thọ vòng hai tay ra sau cho em đứng lên lấy đà để bật lên cái tường gắn đầy mảnh sành chai lọ.. với tay vào vườn cuối cùng em cũng bẻ được hai nắm tay đầy cành dâu .
Cứ phòng cho chắc, trước kia em cũng nghe mấy ông bà có tuổi trong xóm nói ..muốn đuổi vong nhập thì phải có cành dâu để vụt.. chưa biết thực hư thế nào, cứ phải thử cái đã.. thờ gian giờ không còn nhiều, để đến mai mà bố mẹ gấu cho nó đi viện, rồi đến lúc vác gương bát quái ra dụ, nhỡ Gọi được con Quỷ lâu năm nào trong viện thì chắc số tận em nghĩ thoáng trong đầu..
Huỵch!!!
Em nhảy xuống đường : “Đi ,Thọ ơi, tí nữa mày ngậm mồm vào dù thấy bất kì cái gì nhé.. này cầm lấy mấy ngọn phòng thân,à nhặt thêm cục gạch nữa đi…” em đưa một nắm cành dâu cho nó rồi ɖu͙ƈ nó quay lại vườn dong nhà gấu, trời bắt đầu thả những hạt mưa li ti kèm chút gió lạnh, cơ thể em đang ướt đẫm mồ hôi bỗng run lên bần bật vì sự thay đổi đột ngột của không khí … và vì cái mà chúng em sắp đối mặt, bên cạnh không có người hiểu biết và trai lì với thế giới u minh như bà.. một trụ cột vững như bố, mà chỉ có một thằng nhãi 24 tuổi chập chững và mù tịt về sự hiện diễn của thế giới bên kia.. đó là thằng Thọ.. dường như đối với nó, cách đối phó duy nhất chỉ đơn giản là trốn và chạy.. thật là quá non nớt và hồ đồ.. nhân gia thực tế tồn tại hai thế giới song song, chỉ những vong hồn oan khuất và quỷ quyệt mới qua được bức tường ngăn cách đó, và có những điểm tối, những nơi chúng ta chưa hề nghĩ đến .. nơi đó khoảng cách quá mỏng ..hay gọi là cánh cửa địa ngục, nơi chúng ung dung đi qua để sang với cuộc sống trần tục mà không hề mảy may ảnh hưởng..
Miên man nghĩ ngợi một hồi cuối cùng cũng gần tới, em và Thọ chậm bước lại và nép hẳn vào phía sau đống gạch cạnh đường.. gió bắt đầu mạnh hơn, những ánh chớp siêng năng chiếu thứ ánh sáng sanh lét xuống vườn rong.. quanh quẩn vẫn có tiếng ỌC ẠCH khe khẽ.. tiếng thở gấp gáp nặng nhọc xen lẫn tiếng khục khoặc như người sặc nước..
Cơ thể em lạnh toát.. khung cảnh quen thuộc như nơi cây sấu ngày nào, trêи những ngọn xoan dại, bụi duối cuối vườn lấp lửng khoing biết bao nhiêu cụm khói đục đục mờ ảo, những cơ thể oặt ẹo bâu víu thân cây xoan chi chít, dưới vườn .. cái thân hình lặc lè.. cái bụng như muốn bật ra ngoài lớp áo ố vàng mục nát, gương mặt to phè như cái thớt.. một bên cánh tay lắc qua lắc lại bên dưới bả vai, hình như còn lưu luyến một chút thịt với cơ thể nên nó chưa muốn rơi ra..
Con chết trôi kia rồi.. đầu em căng ra, đôi mắt cố nhìn cảnh tượng kinh hãi trước mắt..
Thọ ơi, mày nhìn rõ chưa em thì thào rồi quay sang thằng thọ
Mặt nó xanh lét, đôi môi run lên bần bật, mồ hôi đua nhau túa ra trêи khuân mặt nó..
Cá..i Gì ..Trêи mấy cá.i cây kia th..ế hả mày Nó run lêm bần bật ,miệng lắp bắp..
Tao đang nóilà mày thấy gì dưới vườn chưa!! em cố gắng đẩy ánh mắt của nó về phía con chết trôi đang đứng sững trong vườn..
Cái Th..úy mà mày Hình như nó vẫn chưa nhìn ra.
Bao giờ mày thấy nó ngồi vào cái ghế gỗ chỗ mày đặt gương thì tao chạy vào, mày cũng phải theo tao, cầm chắc cành dâu rồi tao làm gì mày làm nấy.. Em kéo sát đầu nó lại rồi nói..
Tình yêu trong em đã đánh bại nỗi sợ hãi, nhưng đối với Thọ, đây là lần bước chân vào địa ngục đầu tiên trong đời nó.. mong là nó không ngất lịm giữa chừng..
Sẹt…sẹt…sẹt…Đùng
Giờ chỉ còn những ánh chớp đưa đường chỉ lối…
Con chết trôi lặc lè đi về phía ghế gỗ quen thuộc… cơ thể trương nứt của nó nặng nhọc đặt mình xuống ghế..
Tuấ..n Anh.. Con thúy nó bốc khói.. kìa mày.. Thằng Thọ níu áo em..
Trong mắt em bây giờ chỉ thấy oan hồn con chết trôi.. nếu đúng như thằng thọ nói thì chắc chắn con chết trôi đang bị gương bát quái làm cho hiện hữu hoàn toàn.. làm nó bị đẩy ra khỏi cơ thể gấu em..
Nhanh Thọ ơi.. Em lao ra khỏi đống gạch chạy về phía con chết trôi..
Con chết trôi vẫn ngồi đó, mặt nó ngẩng lên nhìn xoáy vào em .. càng gần nó đôi chân em càng bủn rủn,, mũi chân như đang cày đất, xé từng luống lá dong…. bỗng như muốn dừng lại, Khuôn mặt nó qúa sức chịu đựng của em.. những tia sét chiếu rọi xuống trong khoảnh khắc cũng đủ làm em thấy rõ tất cả, gương mặt trương to như cái thớt, đôi mắt trắng ởn đục ngàu bé tin hin như muốn rớt ra khỏi bộ mặt nó vậy.. hay bên má chắc bị cá ăn lúc nằm dưới hồ ..nham nhở.. làm hở cả hai hàm răng xanh rêu với lợi thâm xì xen lẫn vàng vọt.. Oan hồn của nó lột tả chính thể xác của nó rõ đến từng chi tiết.. thậm chí mùi tanh oi trong gió vẫn tới tấp táp vào mặt em..
Gần đến nơi em dang tay cầm cành dâu đã bện lại thành một khối bằng gần ba ngón tay vụt thẳng vào người nó..
VÚT..TTT CHÁT!!!
tiếng cành dâu vụt vào con chết trôi trong cơ thể gấu em nghe lạnh thấu.. em cắn chặt môi cống gắng vụt thật mạnh.. Mắt nó mở to hết cỡ.. gió từ khuôm miệng nó phả ra lạnh ngắt.. nó lầm lũi đứng dậy.. lúc này thằng Thọ cũng vừa chạy đến nơi.. nó thở hồng hộc kinh ngạc khi thấy em dáng từng đòn căm phẫn vào Gấu em(trong mắt nó)..
Nó định cản em..
VỤT ĐI.. NHANHHHH em quay sang hét vào mặt nó..
Bỗng con chết trôi ré lên một hồi chói tai.. làm chó xung quanh đấy lồng lộn sủa loạn lên..
Nó lao đến hất văng cành dâu trêи tay em rồi bóp nghiến lấy cổ em.. Vì bất ngờ nên em ngã ngửa ra nền đất.. nó ngồi hẳn lên bụng em rồi ra sức siết hai tay.. mắt em bắt đầu nổi đom đó, máu như không thể lưu thông lên đầu.. mạch máu ở cổ như đang mệt nhọc bơm từng giọt máu lên đầu vậy..
Thằng Thọ thấy thế liền vụt lấy vụt để vào con chết trôi.. từng lọn tóc bết lại của nó bắn lên theo từng tiếng chát chát.. giây phút sống còn nhưng em vẫn nhận thức được ..con chết trôi đang trong cơ thể gấu.. tác động ngoại lực bây giờ cũng chính là tác động lên cơ thể gấu em.. em cố gắng đẩy chút không khí ít ỏi trong phổi ra để quát thằng thọ..
VỤ…T Và..o LƯN..
Chát chát.. tay thằng thọ bỗng chậm nhịp.. chắc lúc đó nó thấy con chết trôi đang bồng bềnh xuất hồn ra khỏi cơ thể Thúy.. trong giây lát nó lại ra sức vụt.. lực siết ở cổ em cũng dần yếu lại..
THa.. cho tôi.. tôi sẽ không theo các người nữa giọng nữ lanh lảnh sen lẫn tiếng rú đau đớn của con chết trôi văng vẳng..
Vụt hết sức đi thọ!!!! hít lấy một hơi đầy lồng ngực em nhân cơ hội cổ họng được giải thoát liền hét to..
Á…á..a.. Gấu em mềm nhũn đổ cả cơ thể lên người em, con chết trôi bị đẩy ra một đoạn .. em với tay lấy cục gạch thằng Thọ buông xuống lúc nãy để lấy sực vụt.. em nhắm thẳng chiếc gương bát quái ở chân ghế rồi tương thẳng.. chiếc gương vỡ nát…
—————
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!