Dục Uyển
Chương 4: Phan Kim Liên là gì chứ
Mặc dù ả được sủng ái đến tận trời nhưng sau lần sảy thai một năm trước thì đại phu nói cả đời này không thể mang thai được nữa.
Hàng đêm trạng nguyên gia vẫn tìm niềm vui xác thịt trên cơ thể ma mị của ả, nhưng không thể xem nhẹ việc nối dõi tông đường, không con kế tự chính là tội đại nghịch bất đạo. Trạng nguyên gia lại là người xem trọng chữ hiếu.
Mất ăn mất ngủ suốt mấy đêm, hắn đã quyết định xin phép Bạch Thiện cho hắn lập thiếp và Bạch Thiện đã đồng ý, hắn mừng nhanh chóng tìm người mai mối.
Vài ngày sau trong phủ lại có thêm một nhị phu nhân, là cháu gái họ của thái phó quan. Con người đoan trang hiền thục, lại xinh đẹp nhưng vì thầm yêu trạng nguyên gia từ lâu nên mới cam tâm làm thiếp.
Hai tháng sau, nhị phu nhân có tin hỷ, có lẽ vì sợi dây liên kết giữa phụ tử quá sâu đậm. Trạng nguyên gia ngày đêm đều ở bên nhị phu nhân mà hờ hững chuyện chăn gối với Bạch Thiện.
Nhưng Bạch Thiện cũng không để tâm, vì ngoài hắn ra, còn có rất nhiều người thỏa mãn ả.
Trong phòng.
“ Phu nhân! Người có thể mở rộng chân được không, ta muốn nhìn nó thật kỹ”
Một tên nam nhân to khỏe, cơ bắp lực lưỡng, cơ thể săn chắc đang quỳ giữa hai chân Bạch Thiện, hắn cúi đầu xuống đưa lưỡi vào liếm lấy huyệt động non mềm của ả, xuân thủy chảy ra được gã mút sạch không chừa giọt nào, âm thanh chụt chụt cả tiếng nước chảy ra, khiến cho ngươi nghe thấy đỏ mặt tía tai.
Bạch Thiện khó chịu, nắm lấy đầu hắn kéo ra.
“ Ngươi mút khô hết…lát nữa khi ngươi đâm vào không phải muốn xé rách ta sao… không cho mút nữa”
Nam nhân ngẩn mặt lên nhìn Bạch Thiện mỉm cười tà ác, hắn đưa lưỡi đảo quanh miệng, rồi liếm đi xuân thủy dính trên miệng mình.
“Phu nhân! người không cho ta mút thật sao…”
Bên dưới một ngón tay ấn mạnh vào hạt châu màu hồng ở giữa mật động , thân thể Bạch Thiện dị thường nhạy cảm, xuân thủy lại chảy ra không ngừng.
“ Ưm…m…!!!”
Bởi vì quá sướng nên ả hét lên một tiếng, rồi không còn sức để kháng cự, nằm xụi lơ trên giường để cho tên nam nhân chơi đùa.
Nam nhân xấu xa chỉ tay vào huyệt động non mềm của ả:
“ Ở đây nước nhiều như vậy, sẽ không bị hút hết đâu mà phu nhân lo….để ta no bụng trước, ta sẽ thỏa mãn người…hơn nữa không phải người cũng rất thích được ta mút chỗ này sao”
Nói xong hắn lại cúi thấp xuống, dang rộng hai chân của Bạch Thiện ra, kề miệng vào giữa hai chân ả, đưa lưỡi mút hết dịch ngọt từ suối động.
Xuân thủy của Bạch Thiện giống như một loại xuân dược thượng hạng, càng uống vào thì người hắn lại sinh lực tràn trề, huyết khí sung mãn, cứ muốn mút mãi.Nhưng Bạch Thiện sớm đã không chịu được nữa, cái mông bắt đầu động đậy, ả hét lên:
“ Đừng mút nữa, đút nó vào đi”
Bạch Thiện ưỡn ngực, cái mông đã nhích lên khỏi giường. Nam nhân cả người cũng nóng theo, nam căn đã cương cứng cũng không thể nhịn lâu hơn nữa. Hắn lật ả lại, để cho cái mông tròn trịa đầy đặn vểnh lên cao, từ sau lưng hắn đẩy côn thịt vào, cảm giác được to lớn lắp đầy, rút ra đâm vào, mỗi lần đều sâu đến tận bên trong ả.
Bạch Thiện sung sướng mà hét liên tục
“ Áh…áh …….!!!!”
“Sướng quá…mạnh nữa…đâm mạnh vào…”
“ Áh…áh …….!!!!”
Theo như yêu cầu của ả, nam nhân đâm vào càng kịch liệt hơn.
———————-
Sáng ngày hôm sau.
Bạch Thiện đúng là trời sinh dáng vẻ yêu nghiệt, một cái nhếch môi, một cái đưa mắt đã làm cho tất cả nam đinh trong phủ điên đảo, không có kẻ nào thoát khỏi sự mê hoặc ả.
Sau khi lượn một vòng trong phủ, nhận được vô số ánh mắt si mê thèm khát của tất cả nam nhân, ả rất thỏa thích, đang định về phòng thì lại nghe thấy một đoạn đối thoại nhỏ giữa các nô tì.
“Ngươi thấy nhị phu nhân và đại phu nhân ai xinh đẹp hơn”
Cách đó một bức tường Bạch Thiện nghe được mà nhếch miệng cười.
“Còn phải hỏi, đương nhiên là ta đẹp hơn con nhỏ đó rồi” ả thầm nghĩ trong bụng
Nhưng…..
“Ta thấy nhị phu nhân xinh đẹp hơn, con người dịu dàng thanh cao giống như tiên tử trên trời, còn đại phu nhân…ta thấy lẵng lơ làm sao…” người thứ hai lên tiếng
“Ta cũng nghĩ như ngươi, nhị phu nhân vừa đoan trang lại hiểu ý người, nếu ta là lão gia cũng thích nhị phu nhân hơn là đại phu nhân” Người thứ ba lên tiếng
“Cả tháng nay lão gia đều ngủ ở phòng của nhị phu nhân không phải sao, chắc là đã chán chê đại phu nhân “
Bạch Thiện nghe được mà tức giận, ả không bận tâm phu quân mình có nữ nhân khác, thậm chí hắn có mười mấy thị thiếp đi nữa ả cũng không quan tâm.
Nhưng bọn người hầu này dám nói ả không xinh đẹp bằng con nhị phu nhân đó, còn nói ả lẳng lơ thì không thể nào tha thứ được.
Bạch Thiện nhếch miệng cười, thâm hiểm.
“Nhị phu nhân…thanh cao như tiên tử trên trời sao…để rồi xem…”
———————-
Cũng trong ngay cái đêm đó, khi trạng nguyên gia đi đến phòng của nhị phu nhân như những ngày khác, trên tay hắn còn bưng theo một chén thuốc dưỡng thai.
“ Ưm..m..!!!”
Nhưng chưa bước qua cửa đã nghe thấy tiếng rên dâm đãng của nữ nhân, từ trong phòng phát ra.
“Choang..ng..!!!”
Hắn vừa đẩy cửa vào, nhìn thấy cảnh tượng nóng mặt phía trước thì chén thuốc trên tay đã rơi xuống đất. Trên giường, nhị phu nhân hắn yêu thương, đang trần truồng cưỡi trên người của một thiếu niên, cặp vú mềm mại còn nảy lên liên tục, theo từng cái nhấp nhả của nàng.
Kịch liệt, dâm mĩ là thế nhưng lại chỉ có mỗi một mình nhị phu nhân là động, còn thiếu niên kia vẫn hôn mê không biết gì.
Trạng nguyên gia ngay lập tức nhận ra người đang nằm dưới chính là tiểu đệ đệ của hắn, hai tháng nữa nó mới đủ mười ba tuổi, người mà trạng nguyên gia yêu thương hơn bản thân.
Hắn bước tới, túm lấy tóc của nhị phu nhân lôi xuống giường.
“Tiện nhân!”
“ Chát..t…!!!”
“ Chát..t!!” Trạng nguyên gia tát tới tấp, máu từ miệng của nhị phu nhân chảy ra, ngửi được mùi máu tanh, con người dần tỉnh táo.
“Dâm phụ! sao ngươi dám cưỡng bức đệ đệ ta, nó chỉ là một đứa trẻ, ngươi…ngươi lại làm ra hành động không bằng cầm thú” Hắn giận đến mặt đỏ tai hồng.
“Hu….u….!!! tướng công, chàng nghe thiếp nói…thiếp không biết chuyện gì hết, hồi chiều này đại phu nhân sai người mang canh qua cho thiếp, sau khi thiếp uống canh xong đã trở nên như vậy, trong canh nhất định là có xuân dược”
“Tướng công! xin chàng hãy tin thiếp, người thiếp yêu chỉ có chàng……hu..u..chỉ có chàng mà thôi”
Nhị phu nhân chạy tới quỳ dưới chân trạng nguyên gia, ôm lấy chân hắn cầu xin.
“ Hu…u.!!! chàng phải tin thiếp…”
Trạng nguyên gia nhìn nhị phu nhân khốn khổ lại đáng thương, nên cũng mủi lòng.
“Nàng nói thật”
*****hết
>Lޚi o Up”ԃ (f.J}Yҿ]W’foU’fH”s44’ZmϮwI%br{b:
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!