Dục Vọng Cố Chấp Của Anh - Chương 1-2: Tham luyến 2
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
233


Dục Vọng Cố Chấp Của Anh


Chương 1-2: Tham luyến 2


Edit: Timy

” Đúng rồi, Tư Hành năm nay cháu thi vào đại học nào? Kết quả như thế nào?”

Hàn Tư Hành lắc đầu, ” Tối nay 8 giờ mới có kết quả.”

Kiều Trăn đang ăn miếng sườn heo chưa ngọt, nghe đến việc thi cử của Hàn Tư Hành, cô không nói gì cả.

Trước nay thành tích của Hàn Tư Hành luôn rất tốt, lúc còn học tiểu học và sơ trung cậu luôn nhảy lớp. Tuy cậu nhỏ hơn Kiều Trăn bốn tuổi, nhưng chỉ học kém hơn cô một lớp.

Từ nhỏ bọn họ đã học cùng một trường, thành tích học tập của Hàn Tư Hành luôn đứng nhất, lớn lên lại còn đẹp trai như vậy. Mặc dù Kiều Trăn học lớp lớn hơn cậu, nhưng vô số lần ở trường luôn nghe người khác nhắc đến đại danh của cậu.

Khi còn học cao trung, năm nào cậu cũng nhận học bổng, còn tham gia nhiều cuộc thi đều luôn giành giải nhất. Tất cả mọi người đều cho rằng cậu sẽ vào nhập học ở đại học B, nhưng lúc ấy cậu đã từ chối lời mời của đại học B, cậu muốn tham gia kỳ thi đại học giống như bao người khác.

Kiều Trăn lo lắng cậu sẽ mang tâm trạng không tốt, trước nay không bao giờ nhắc đến chuyện thi cử trước mặt cậu. Tuy rằng bề ngoài cậu luôn tỏ ra không quan tâm nhưng thực sự rất để ý chuyện đó.

Kiều mẹ khen Hàn Tư Hành vài câu về thành tích học tập của cậu, còn nói kỳ thi này nhất định cậu sẽ có kết quả tốt thôi.

Kiều Trăn phụ hoạ liền gật đầu.

“Đúng rồi, Trăn Trăn, người nhà của đồng nghiệp mẹ cũng học đại học ở thành phố S. Cậu ta cũng học đại học A, còn học hơn con một năm. Mẹ đã cho cậu ta Wechat của con, các con hãy liên lạc với nhau nhé.” Đột nhiên Kiều mẹ lại chuyển đề tái lên người Kiều Trăn.

” Hả?” Kiều Trăn kinh ngạc, ” Ai ạ?” Cô cũng từng gặp qua đồng nghiệp của Kiều mẹ, cho nên cô cũng biết những dì làm chung với Kiều mẹ.

” Chính là cháu trai của dì Tiết.” Kiều mẹ giải thích, cười nói: ” Các con là người trẻ tuổi, lại còn là đồng hương, nhớ thường xuyên giao lưu với nhau nhé. Dù sao hiện giờ con cũng chưa có bạn trai mà.”

Động tác gắp thức ăn của Hàn Tư Hành chợt ngừng lại.

” Mẹ!” Kiều Trăn đưa mắt nhìn Hàn Tư Hành, trước mặt người ngoài nói đến chuyện đó làm gì?!

” Sao nào, mẹ có nói gì sai sao? Chẳng lẽ con đã có bạn trai?” Kiều mẹ không để bụng thái độ của cô.

Trên mặt Kiều Trăn có chút không bình thường, cô liền đỏ mặt.

” Không có.” Cô thấp giọng nói. Những biểu tình ngượng ngùng và mất tự nhiên của cô không tránh khỏi đôi mắt của Hàn Tư Hành.

Cậu nhấp môi, trong nháy mắt không còn tâm trạng ăn cơm.

” Mẹ chỉ mong con quen bạn trai ở thành phố T này, tốt nghiệp xong cùng nhau trở về đây làm việc, không phải rất tốt sao?” Kiều mẹ rất giỏi tính toán.

” Bà xem bà đi, nói chuyện đó làm gì?” Kiều ba từ nãy đến giờ vẫn luôn im lặng, nhịn không được liền lên tiếng: ” Trăn Trăn mới học năm nhất, gấp cái gì mà gấp?!”

Kiều mẹ thấy tình huống như thế đành phải tạm ngừng đề tài này, bà lại hỏi đến chuyện thi cử cuối kỳ của Kiều Trăn như thế nào.

Dùng cơm xong, Hàn Tư Hành muốn giúp Kiều mẹ rửa chén, nhưng bà một mực không cho phép, bảo cậu cứ ngồi chơi là được rồi.

Kiều Trăn và Hàn Tư Hành ngồi trên sô pha, trong TV đang chiếu một bộ phim cổ trang. Kiều Trăn xem phim rất nhập tâm, ngay cả tiếng điện thoại của mình vang lên cũng không phát hiện ra. Nhưng Hàn Tư Hành lại nhìn thấy.

Là tin nhắn Wechat.

[ Học trưởng Chương Du: Về đến nhà chưa?]

Đôi mắt Hàn Tư Hành híp lại, trái tim dường như bị ai đó bóp chặt.

Bạn trai bí mật sao?

Nghĩ đến biểu hiện kỳ lạ vừa rồi của Kiều Trăn, cậu nghiêng đầu nhìn người ngồi bên cạnh mình, một bàn tay cô đang đặt trên ghế, tay còn lại đặt trên đầu gối.

” Em muốn uống nước.”

” Hả?” Kiều Trăn phản ứng quay đầu lại, ” Ừ, để chị lấy nước cho em, chờ một chút.”

” Vâng, cảm ơn.”

Nhìn thấy bóng dáng Kiều Trăn biến mất ở cửa phòng bếp, Hàn Tư Hành nhanh mở mật mã điện thoại của Kiều Trăn, bấm vào Wechat.

Mật mã điện thoại chính là ngày sinh nhật của cô, rất dễ đoán ra.

Trên danh bạ Wechat, tin nhắn vừa rồi của người tên là học trưởng Chương Du.

Hàn Tư Hành lại mở đoạn tin nhắn đó lên, nhìn lướt qua một chút. Thời gian cuộc nói chuyện gần nhất là mấy ngày trước, rõ ràng bọn họ vẫn thường xuyên nhắn tin với nhau.

Chủ đề liên quan đến chuyện học tập rồi đến cả hôm nay ăn gì, ngủ có ngon không. Hàn Tư Hành gắt gao nắm chặt điện thoại, cố gắng kiềm chế xúc động muốn đập nát cái điện thoại này.

Không được, không được, hiện giờ Trăn Trăn còn chưa thuộc về mình. Phải kiềm chế xúc động lại.

Cậu mở đoạn tin nhắn vừa rồi lên, bấm vào biểu tượng xoá bỏ.

[ Bạn có muốn xoá tin nhắn này không?]

Hàn Tư Hành không chút do dự bấm vào [ Xoá.]

Một giây sau Kiều Trăn xuất hiện trước cửa phòng bếp, câu vội trả lại điện thoại về chổ cũ.

Trăn Trăn chỉ có thể thuộc về một mình cậu, không ai được phép cướp cô đi.

*

Buổi tối, Kiều Trăn nhắn tin Wechat hỏi Hàn Tư Hành đã tra điểm chưa, được bao nhiêu điểm.

Hàn Tư Hành nhắn tin trả lời lại rất nhanh.

[ 695]

695! Kiều Trăn kích động muốn hét lên một tiếng, với số điểm như vậy khẳng định có thể đậu vào hai trường đại học nổi tiếng ở thành phố B.

[ Trăn Trăn: Em muốn học đại học nào?]

Có vẻ như là Hàn Tư Hành không chút suy nghĩ liền nhắn tin trả lời.

[ Tư Hành: Ngày mai đến trường nghe tư vấn, trở về sẽ chọn trường.]

Trường cao trung mà Hàn Tư Hành học tập là ngôi trường tốt nhất ở thành phố T, mỗi năm sau khi có điểm thi đại học, trường sẽ tổ chức một hoạt động tư vấn cho học sinh. Những giáo sư đại học khắp cả nước sẽ đến nơi đó, tư vấn cho bọn họ về chuyện chọn trường.

Đối với những học định có thành tích cao, các trường đại học sẽ ưu tiên tư vấn cho bọn họ trước, cũng đồng nghĩa muốn tuyển bọn họ vào trường học tập.

Kiều Trăn biết rõ chuyện này, để Hàn Tư Hành đi tham gia tư vấn cũng tốt. Dù sao chuyện chọn trường này cũng phải suy nghĩ thật kỹ càng không được quá vội vàng.

Đang nghĩ ngợi, cô lại nhận được tin nhắn tiếp theo của Hàn Tư Hành.

[ Tư Hành: Ngày mai chị đi cùng em nhé.]

Buổi tư vấn sẽ diễn ra lúc 9 giờ, địa điểm là tầng ba. Trong lúc bọn họ đến trường, ở tầng ba ngập trong biển người. Hành lang và hội trường đều đông đúc học sinh và phụ huynh.

Bên trong hội trường có đặt một dãy bàn, trên bàn đều là những tờ giấy tuyển sinh của các trường đại học danh giá.

Phía sau bàn học chính là các giáo sư đại học đang tư vấn cho học sinh và phụ huynh về trường của mình.

Tình cảnh này, năm trước Kiều Trăn đã trải qua một lần. Cô biết rõ hai trường đại học tốt nhất sẽ nằm ở cái bàn thứ ba trong hội trường.

” Đến đây.” Kiều Trăn đi đến bàn thứ ba, liếc mắt liền nhìn thấy cái bảng tên của hai trường đại học nổi tiếng nhất.

Hàn Tư Hành ngoan ngoãn đi theo phía sau cô, vừa bước vào hội trường, cậu đã quan sát một vòng, khẽ nhíu mày. Không có ở đây.

” Lại đây đi!” Thấy Hàn Tư Hành vẫn còn đứng trước cửa, Kiều Trăn vội thúc giục cậu.

Hàn Tư Hành chậm rì rì đi tới, Kiều Trăn đã đứng yên ở đó.

Trước bàn của thầy giáo đại học B đã có rất đông học sinh và phụ huynh bao quanh.

” Hàn Tư Hành?” Một nữ sinh đeo kiếng nhìn thấy cậu, bất ngờ gọi một tiếng.

Cậu nhìn thoáng qua nữ sinh này, khẽ gật đầu xem như chào hỏi.

” Cậu thi được bao nhiêu điểm? Mình thi được 688 điểm.” Nữ sinh này chính là bạn học của Hàn Tư Hành, cũng là một học bá.

” 695.”

” A! Vậy cậu không cần lo lắng. Vừa rồi thầy giáo đại học B có nói, chỉ cần từ 683 điểm trở lên là có thể ghi danh vào trường. Số điểm cậu lại cao như vậy, hay cậu thử trao đổi với bọn họ một chút đi.” Cô bé gấp gáp nói tin tức này cho cậu biết đến không kịp thở.

Kiều Trăn đứng một bên nhìn vẻ mặt khẩn trương của cô bé, khoé miệng bất giác cũng cong lên.

Tính huống này chính là cố gắng tìm đề tài để được nói chuyện cùng người mình thầm thích đây mà, đại khái chỉ có các cô gái nhỏ mới thấu hiểu loại cảm giác này.

Trong hội trường không có điều hoà, lại rất đông người. Đủ các loại mùi hương thực sự làm Kiều Trăn có chút khó thở.

Nhất thời cô không chịu đựng nổi hoàn cảnh đông người và nóng nực như vậy, nghiêm trọng hơn lâu lại cô lại ho vài tiếng.

” Chị đi ra ngoài hít thở không khí một chút, em cứ ở đây đi, một lúc nữa em phải trao đổi thật kỹ càng với thầy giáo về việc chọn trường đấy nhé.” Kiều Trăn nhìn thấy phía trước mặt phụ huynh đã tụ tập rất đông không có ý định tản ra, cho nên cô dặn dò Hàn Tư Hành vài câu liền đi ra ngoài.

Hàn Tư Hành xoay người nhìn chằm chằm bóng dáng cô bước ra ngoài, lại thầm nhíu mày.

Sắc mặt Kiều Trăn có vẻ không tốt lắm.

” Bạn học, bạn học?” Thầy giáo đại học B gọi vài tiếng, Hàn Tư Hành mới hồi thần lại. Nguyên lai là vì đã đến phiên cậu được tư vấn.

” Cậu thi bao nhiêu điểm?” Thầy giáo hoà ái hỏi cậu.

” 695.” Hàn Tư Hành trả lời.

Trên mặt thầy giáo lộ ra vài phần kinh ngạc, không nghĩ đến cái cậu nam sinh trước mắt này ngoài trừ bề ngoài đẹp trai, ngay cả thành tích học tập cũng tốt như vậy.

———————//——//——————-

* Tác giả có lời muốn nói: tuy rằng chỉ mới khai truyện. Hắc hắc

Trước mắt mỗi ngày 9 giờ tối ta sẽ đăng chương, nếu có thay đổi gì sẽ thông báo sau. Vốn dĩ nữ chính và nam chính cách nhau 5 tuổi, sau khi suy nghĩ lại đổi thành cách nhau 4 tuổi.

Hành Hành, coi ta đối với cậu có tốt không?

* Editor: không có ngày up cụ thể, nhưng đảm bảo một tuần sẽ ra đều 5 chương!!

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN