Dục Vọng Thằng Hề! - Phần 2
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
1880


Dục Vọng Thằng Hề!


Phần 2


Tôi sợ ,sợ sẽ có ngày sự thật mà tôi che giấu sẽ phơi bày,khi đó tôi sợ hôn nhân của chúng tôi sẽ tan vỡ…chồng tôi là người có sỹ diện rất lớn,hai năm qua anh ấy vẫn chưa đối diện được rằng bản thân anh ấy đang có bệnh…
Thành đi xuống dưới nhà nhìn Dung mỉm cười …
-Mẹ vừa nói gì mà sáng ra đã nói vậy
-À,mẹ hỏi chúng ta khi nào sẽ sinh con
-Vẫn là cái chuyện điên rồ đó à,để anh nói chuyện với mẹ anh
Dung gàn lấy tay kéo Thành lại
-Mẹ nói đúng mà,mẹ mong lắm rồi
-Còn em,vẻ mặt em như thế là sao?
-Em cũng mong có con ,anh đến bác sỹ xem sao
-Anh chưa muốn có con ,anh chẳng sao mà phải đến bác sỹ,hay do nhu cầu của em quá cao em có thể đi tìm thằng khác
-Anh…sao anh có thể nói như vậy được
-Khi yêu nhau anh luôn làm cho em thăng hoa,chỉ vì khi lấy nhau xong anh bận bịu cv nên hạn chế chuyện đó lại khiến em thất vọng đúng k?
-Ý em k phải như vậy
-Ok,đừng nói chuyện với anh lúc này
-Em…!!!
Thành đi ra bên ngoài đóng cửa xe thật mạnh rồi đấm vào vô lăng “ mẹ kiếp “
Thành nhớ lại khi xưa anh ta có quan hệ với một cô gái làng chơi trong lúc yêu Dung…sau đó anh ta bị bệnh nổi mụn khắp dương vật ,anh ta che giấu chạy chưa uống nhiều loại thuốc đến nỗi dương vật yếu xìu khó cương cứng và mất đi cảm giác …
Tôi ngồi sụp xuống chiếc ghế salon trong phòng khách…cũng đến lúc chúng tôi đối diện sự thật mà bấy lâu luôn dè chừng…
Tại phòng tâm lý trị liệu…Thành ngồi thất thần trước vị bác sỹ tâm lý
-Tôi đang cố gắng chữa trị bệnh nhưng tôi sợ bệnh này không khỏi thì vợ tôi cô ấy sẽ lỡ dở cả cuộc đời
-Còn nước còn tát cậu đừng bi quan,tôi hiểu đàn ông có đôi lúc hơi sai hướng nhưng cậu đã biết sửa sai và quan trọng cậu yêu cô ấy
-Phải,tôi yêu vợ mình ,tôi sợ mất cô ấy…
-Cậu phải cố gắng chữa trị,nếu quá mong có con hãy làm phương pháp thụ tinh
-Anh quên rằng tôi k thể cương cứng để sản xuất tinh trùng sao?
-À xin lỗi tôi quên mất,chúc cậu có thể sớm khỏi bệnh
-Nhất định rồi…!
Tại Đà Nẵng!
Sóng đập vào bờ nhấp nhô xô vào những mỏm đá…Tuấn sau khi đi làm về thấy mẹ đang ngồi tựa vào cửa nhắm mắt…anh ta mỉm cười
-Con mang về cho mẹ món bún chả Hà Nội mà mẹ thích đây,đầu bếp hôm nay nói còn nhiều nên cho chúng con mỗi người một ít…
Tuấn không thấy mẹ nói gì liền lo sợ,cậu ta lay lay “ Mẹ ơi,mẹ…mẹ ơi”
Không thấy mẹ nhúc nhích ,Tuấn cõng mẹ lên lưng chạy dọc bãi biển để ra đường cái,vừa chạy vừa gọi “ Mẹ ơi,mẹ mở mắt đi mẹ,mẹ đừng làm con sợ”
Tới bệnh viện bác sỹ thở dài “ Tim của cô ấy yếu lắm rồi,nên sớm lên Hà Nội chữa trị với phác đồ tốt và thuốc tốt,ở đây chúng tôi bị hạn chế hơn”
-Vâng cháu sẽ sớm đưa mẹ lên đó chữa bệnh,cám ơn bác sỹ…
Mẹ của Tuấn với tay con trai “ Về thôi con,mẹ đỡ rồi,nằm lại mất tiền”
-Bác sỹ nói mai mẹ mới được về
-Mẹ ổn là ổn,nằm đây mẹ k ngủ được đâu ,nhanh cho mẹ về
Tuấn lại cõng mẹ đi bộ dọc bãi biển ,vừa đi mẹ cậu vừa nói
-Tuấn của mẹ bao giờ lấy vợ sinh con thì mẹ mới chết được
-Con k lấy vợ
Mẹ Tuấn gương mặt ngạc nhiên
-Tại sao ,hay do nhà mình nghèo nên con ngại chuyện đó
-Không phải đâu mẹ,con người yêu chưa có thì vợ con gì chứ…
-Thế nên mẹ bảo con yêu đi
-Yêu ai ạ ( Tuấn cười )
-Có rất nhiều cô gái thích con mà,có thiếu đâu
-Con lại chẳng thấy có cô nào
-Cha bố anh,30 tuổi rồi chứ còn ít gì mà chưa yêu ai ,lấy vợ sớm đi cho mẹ có cháu bế ,mẹ già rồi k biết còn sống được bao lâu nữa đâu đấy…
-Mẹ cứ khoẻ mạnh thì con cưới mấy vợ cũng được
Mẹ Tuấn cười vì câu trêu đùa của con trai…bà nhìn bờ vai của con trai rồi xoa nhẹ “ Con trai mẹ to cao vạm vỡ ,đã lớn thật rồi”
-Ai cũng bảo con có tập thể hình không,con chỉ bảo ngày bơi 2 vòng bờ biển thôi chứ k có tập
-Họ thấy người con mẹ đẹp đấy
-Trai vùng biển mà mẹ,ai cũng đẹp hết,gái vùng biển nhìn lại càng xinh như mẹ vậy
Mẹ Tuấn cười lớn,hai mẹ con nói chuyện rôm rả cho đến khi về nhà…
Về đến nhà sau khi mẹ ngủ say Tuấn bỏ vào con lợn 120 ngàn tiền phí làm thằng hề chơi với lũ trẻ mà anh nhận được…Tuấn đi ra kéo chăn đắp cho mẹ…” Mẹ à con nhất định sẽ đưa mẹ đi chữa bệnh,mẹ gắng chờ con nhé”…
Tôi ngồi chờ Thành đến tận 1h sáng ,anh ấy về nhà khi đã say mềm…
Thành thấy vợ liền quay mặt đi
-Em chưa ngủ à
-Anh chưa về em sao có thể ngủ được,sao anh say vậy
-Uống rượu thì phải say thôi
-Anh nói ngang như cua vậy…
Thành tóm lấy tay Dung
-Anh yêu em,thật đấy,anh đang cố gắng vậy nên hãy chờ anh ,được chứ
-Anh có chuyện gì à,anh có thể nói với em,chúng ta sẽ cùng nhau giải quyết
-chuyện con cái,nếu như anh thật sự không thể có thì em sẽ thế nào,sẽ vẫn ở bên anh hay chia tay…
-Anh sẽ có mà,ngày trước khi yêu nhau chúng ta vẫn
-Đó là ngày trước,anh đang hỏi em nếu như anh không thể có thì em có nghĩ đến chuyện ly hôn không?
-Không,chúng ta sẽ k ly hôn vì chúng ta nhất định sẽ có con,em tin anh…
Thành cười nhẹ rồi gục đầu xuống giường nhắm mắt…
Tôi buồn bã nhìn chồng,chúng tôi vẫn còn trẻ đó chính là tia hy vọng cho tôi,còn trẻ sẽ làm được…
Gia đình nhà đẻ tôi là tài phiệt,bố tôi là người buôn bất động sản nổi tiếng,hay nói đúng nhà tôi rất giàu có…nhà tôi có ba chị em và tôi là lớn sau tôi là em trai và một em gái…Hôm nay trở về nhà mẹ thấy tôi buồn
-Sao vậy con,công việc ở shop thời trang k suôn sẻ à,hay là ở spa không ổn
-Không phải đâu mẹ chỉ là chuyện vợ chồng con thôi
-Lại làm sao
-Mẹ chồng con lại giục chuyện con cái
-Bà ý giục là đúng,hai đứa lấy hơn hai năm rồi từ ngày mày mới đại học năm đầu mà bây giờ vẫn chưa có thì chẳng lo thì sao mà có chắc đi khám đúng không,k làm sao mà mãi chưa có
-Chắc do duyên con cái muộn mẹ ạ
-Đúng là người muốn có thì chả có ,vừa xem báo thấy chúng nó phá thai đầy ra ,chán thật .Mà sao hôm qua bảo mẹ chồng rủ đi du lịch
-Mẹ chồng con vào sài gòn chăm em gái bị gẫy chân nên hoãn rồi
-Thế thì nhà mình đi,mẹ cũng đang chán…bố mày bảo ở Đà Nẵng có cái khách sạn 6 sao gì đó đẹp lắm
-Bao giờ đi ạ
-Cuối tuần này đi luôn,mẹ mày máu là nhích luôn
-Để con bảo anh Thành sắp xếp cv
-Ok chốt nhé mẹ đặt phòng luôn
Tôi cười nhẹ thấy em trai cứ dán mắt vào điện thoại chơi điện tử…
-Này mày cả ngày chơi k chán à
-Chán sao được,chị chơi đi xem có chán k
-20 tuổi rồi chứ ít gì mà suốt ngày chơi
Mẹ Dung nói oang oang “ Cho căn villa luôn đi ,cứ đẹp nhất vip nhất cho chị nhé”
-Em có bạn gái rồi
-Gì cơ,mẹ biết không
-Mẹ biết rồi bắt em đưa về ra mắt mà nhà bạn gái em bán cá sợ mẹ chê làm nó tự ái nên em k đưa về
-Đừng đưa về,mẹ bỗ bã nói lại mất lòng,sau này tính sau
-Sao cứ phải giàu mới lấy giàu được nhỉ,em giàu là đủ rồi cần gì người yêu em giàu
-Đời là vậy mà khó trách mẹ được
-May anh Thành giàu có đẹp trai nên mẹ ưng ngay,chị là sướng nhất đấy
-Sướng??? Thật sao ( Dung cười nhẹ gương mặt buồn)…
Ngày nghỉ của gia đình đã tới,chồng tôi bận nên sẽ bay vào ngày hôm sau,vừa đến cổng khu resort 6 sao chúng tôi bị vẻ đẹp choáng ngợp của khách sạn Intercon Đà Nẵng cổ kính pha hiện đại rất sang trọng…bố tôi thở dài
-3 mẹ con mày mang gì mà lắm đồ thế,nhìn con Dung mang mỗi một vali mà ba mẹ con mày mỗi người hai cái
Em gái tôi tên Linh nhanh nhảu đáp “ con còn váy vóc giày dép,bố sao hiểu được”
Em trai tôi tên Long thì vẫn cứ chơi games khiến bố tôi nhìn vẻ ngán ngẩm…
Sau khi chekin xong mẹ tôi và em gái đứng chụp ảnh mải mê đến nỗi “ Ba bố con về đi ,phòng con Dung ngay cạnh mẹ luôn,chụp ảnh xong mẹ về sau”
Tôi cười nhẹ vì độ trẻ con vẫn muốn sống ảo chụp choẹt của mẹ…về căn phòng của mình tôi sắp đồ rồi mặc bộ bikini choàng áo để đi ra biển…ra bên ngoài tôi thấy chiếc xe điện đi qua liền vẫy
-Anh ơi cho hỏi đi hướng biển đi đường nào
Người đàn ông trên xe điện đó là Mai Anh Tuấn…cơn gió bỗng lớn hơn như báo hiệu một cuộc gặp định mệnh…dây áo buộc cổ bikini của Dung bỗng tuột xuống để lộ cả bầu ngực khiến cho Dung lúng túng và Mai Anh Tuấn anh ta gương mặt bình thản như k có chuyện gì…
– [ ]

Yêu thích: 5 / 5 từ (1 thả tim)
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN