Dục Vọng Thằng Hề! - Phần 2 - Chap 12
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
1101


Dục Vọng Thằng Hề!


Phần 2 - Chap 12


Ánh mắt của người đàn ông với tính cách ghen tuông điên cuồng như Mai Anh Tuấn…anh ta như muốn bóp chết người đàn ông tên Thái…

Tôi xua tay trước mặt Thái

-Anh Thái này tôi nghĩ anh nên về đi ,chồng tôi đến đón rồi

Thái cười nhẹ

-Chồng em kia à,vậy sao em phải chạy

Tuấn đi lại gần từ phía sau tóm lấy tay Linh kéo giật lại…anh ta đấm bốp vào mặt Thái…Thái toé máu mũi ra…Tuấn gằn giọng

-Mày cố tình đến gần cô ta vì cái gì

-hoá ra đây là chồng em,anh ta hơi hung hăn

-Mày nói cái gì

Linh gàn Tuấn ra rồi giữ chặt Tuấn “ Anh em xin anh,anh ấy chỉ đưa em về thôi k có ý gì cả đâu,sao anh lại đánh người ta”

-Cái thái độ của nó k tốt đẹp gì,nếu là thằng tử tế nó lại khác…

Linh quay sang xin lỗi Thái “ Em xin lỗi nhưng anh về đi ,chồng em có lẽ hiểu lầm”

Thái nhìn Tuấn lừ lừ “ Chồng em k xứng đáng ở bên em đâu,em sẽ khổ nếu ở bên hắn”

Tuấn vùng lên quát Linh “ Bỏ ra ,thằng chó này hôm nay tao dã cho mày nhớ đòn”

Linh hét lên “ Anh Thái anh về đi em xin anh đấy”

Tuấn nhăn mặt cúi xuống nhìn Linh “ Nó là cái thá gì mà cô phải xin xỏ nó,nói ngay”

-Anh ta chẳng là gì cả nhưng anh làm vậy ngày mai em biết ăn nói thế nào với cái Huyền,anh đấy có lòng tốt đưa em về thôi mà anh ghen vậy,khi anh nói dối em đi với Akiko em có làm tới mức này không,có đánh cô ta không

Thái lên xe lái vụt đi trong đêm,Vũ từ sau hô “ Có cần chặn nó không”

-Không cần…Linh này cô ví khập khiễng như vậy hoá ra cô có liên quan đến nó thật…

-Ơ ý em là…

-Đừng nói gì nữa…cô và hắn đã phang nhau chưa

-Ý anh là sao

-Chắc rồi chứ gì,chén rồi mới bênh đến thế,tôi sẽ giết cả nhà nó

Linh tát vào mặt Tuấn “ Bốp”…

-Anh nghĩ tôi là loại người gì,sao anh có thể nói ra những câu thô bỉ đến vậy được

-Thô bỉ…vậy thì cô đang nói đến chị gái cô à,cô ta cũng lang chạ bên ngoài khi vẫn đang có chồng là gì,chị nào thì em nấy thôi

Linh rơi nước mắt

-Hoá ra anh nghĩ về tôi như thế,hở ra anh mang chị tôi ra để áp đặt lên tôi,tôi tự hỏi anh là cái thá gì mà có quyền ngủ với cả hai chị em tôi,vạy anh là loại gì ,một thằng hề đầy dục vọng,anh chỉ là một thằng hề nghèo hèn trong mắt tôi cả về tư cách lẫn vê bề ngoài…

Tuấn tát bốp vào mặt Linh…

-Chúng ta chính thức ly hôn từ giây phút này…cô đã chạm đến giới hạn không nên chạm tới…

Linh nhắm mắt nước mắt rơi lã chã…Tuấn lẳng lặng quay lên xe anh dường như rất sốc trc lời nói của Linh…

-Vũ…anh đưa cô ta về ngày mai làm thủ tục ly hôn

-Ơ ,có cần phải vậy không ,tôi nghĩ chuyện đâu còn có đó ,cô ấy say rồi nên k nghĩ đến lời mình nói đâu cậu bỏ qua cho cô ấy …

-Đưa cô ta về đi khi nào làm xong thủ tục hãy báo cho tôi…tôi muốn ở một mình…

Cách Tuấn lên xe buồn lặng lẽ khiến Vũ khi trở Linh về anh ta nói Linh

-Cô sao nói năng chẳng để ý vậy,cậu ấy là một thằng hề vì mẹ cô chứ ai,nguồn gốc cậu ấy là con nhà ai cô quên à,vậy mà cô lại chà sát thêm lên vết thương đó,cô muốn hoá giải mà lại như vậy à…

-Vì anh ta nói chị tôi lúc đó tôi k kiềm chế được

-Chị gái cô là người chủ động với cậu ấy ba lần ,kể cả sau khi qua đêm vs nhau cậu Tuấn từng nói có ấn tượng với chị gái cô chứ k phải là không nhưng để yêu hay thích như cô thì không,cô phải biết cậu ấy quan tâm cô và hy sinh cho cô nhiều đến thế nào nếu cô biết

-Ý anh là gì anh nói rõ ra đi

Vũ suýt nói lộ vụ 158 người chết…anh ta im bặt k nói thêm…

Tại nhà Lão đại…cửa xe sang mở ra trên xe ba vị hội đồng bước xuống tới gặp Lão Đại…

Người tóc nâu nhìn Lão đại vẻ k thiện cảm…

-Ông nghĩ sao về chuyện tộc cọp đang lấn át nhiều vùng của chúng ta

-Tôi đã cho con trai đi giải quyết nhưng có vẻ hơi căng

Người tóc đen cười phá lên rồi nói

-Chứ không phải là thằng con trai ngu ngốc của ông ham mê gái gú,k những k bàn bạc được với chúng nó mà còn để bị hẫng tay trên đến bao nhiêu lần rồi …

-Tôi thật sự cũng hơi sốc khi k nghĩ nó lại như vậy…lần này tôi sẽ đích thân đi

Người tóc bạc cười phá lên …

-Anh đi sẽ hạ thấp danh dự tộc cọp chúng ta,hãy để cho con trai anh đi đi chẳng phải còn một thằng con trai nữa hay sao

-Cháu nó k tham gia nhiều chuyện của gia tộc như anh trai nó,nên tôi k muốn cháu tham gia

-Lâu nay những vụ làm ăn và mảnh đất đắt đỏ chẳng phải đều do nó mang về hay sao…Lão đại phải chẳng k muốn con trai tham gia sâu vào việc của gia tộc…

-Tính nó rất máu chiến nên tôi sợ sẽ hỏng việc

Người tóc đen gằn giọng “ Máu chiến mới đúng là dòng máu của chúng ta,hãy gọi nó đến đây”

Lão đại thở dài rồi người dưới báo lại “ Cậu hai tắt máy k liên hệ được ạ”

-Nó đi đâu

-K ai biết cả

Lão đại đành cười gượng với hội đồng “ Chắc cháu nó có chuyện ngày mai tôi sẽ báo cháu nó tới gặp ba vị”…

Tôi trở về cứ định nhắn tin cho anh ta rồi lại xoá,cứ định nhắn rồi lại xoá…” Hắn còn nói mình ghê hơn nhiều ý,mình mới nói một câu đã đòi ly hôn,được ly thì ly”…

Đã ba ngày k ai biết tung tích của Tuấn,mẹ chồng có gặng hỏi

-Con là vợ mà k biết hay sao

-Khéo anh ta đang ấp cô gái nào đó ở đâu rồi cũng nên ,mẹ đừng lo quá

-vậy tờ giấy ly hôn này là thế nào,rốt cuộc cả hai có chuyện gì?

-Chúng con có cãi nhau và anh ấy đòi ly hôn

-Vậy mà con cũng kí …

-Con cũng k có cách nào khác…chiều nay con sẽ dọn ra ngoài…

Cu bo đến tóm tay Linh “ Dì ơi dì đừng bỏ con mà”

Linh cúi đầu ôm cu bo buồn bã “ Dì k thể ở bên con mãi được,con phải mạnh mẽ trưởng thành”…

-Dì ơi dì đừng bỏ con…

-Dì thi thoảng sẽ tới thăm con…

Tôi buồn bã ra đi ,bước ra khỏi cánh cửa đó tôi từ nay đã không còn là con dâu của nhà họ nữa…Dù sao thì tôi đã chôn vùi tất cả tại nơi này…cả kí ức của thanh xuân…cả thứ tình cảm không nên bắt đầu …chẳng hiểu sao nước mắt không ngừng rơi…

Tại bãi biển Việt Nam…

Tuấn trong bộ đồ đen đứng trước một ngôi mộ…anh ta sắn tay nhổ những đám cỏ xung quanh mộ…người quản trang phân trần

-Chúng tôi vẫn thường xuyên cắt cỏ nhưng cỏ ở đây nhanh mọc quá định vài hôm nữa cắt một lèo

-Không sao,cháu sẽ tự làm…

Vừa nhổ cỏ cho mẹ Tuấn vừa tâm sự với mẹ anh ta và cười …” Con có vợ rồi đấy mẹ ạ,còn có cả con trai nữa,lần sau con sẽ đưa con trai con tới viếng mộ mẹ…mẹ ở đó có khoẻ không,con bận bịu nhưng chưa bao giờ quên ngày sinh nhật mẹ”

Tuấn bóc chiếc bánh gato rồi châm nến và hát bài chúc mừng sinh nhật bên mộ của mẹ anh ta…

“ Mẹ à,con vừa ly hôn rồi…tất cả là tại con ,tại con cãi số đã yêu nhầm chỗ,đáng lẽ con không nên thích cô ta,con k nên thích con của kẻ đã đưa lũ đốn mạt đó tới thiêu rụi đi tất cả,giá như bà ta k xuất hiện mẹ sẽ được bình yên thế nhưng con lại trót,trót yêu con của bà ta rồi”…

Bên bờ biển sóng vỗ rì rào,Tuấn ngồi nói chuyện bên mộ một mình với vẻ mặt rất buồn…

Yêu thích: 4.5 / 5 từ (2 thả tim)
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN