Dục Vọng Thằng Hề! - Phần 2 - Chap 14
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
1177


Dục Vọng Thằng Hề!


Phần 2 - Chap 14


Ánh mắt anh ta nhìn tôi như muốn bóp nát tôi ra thành nghìn mảnh vậy…
-Anh đừng bước tới đây,đừng lại gần tôi đồ giết người…
-Cô sợ à…tôi k chỉ giết một người mà đã giết rất nhiều người rồi …cô có muốn người tiếp theo là cu bo yêu quý nằm trong bộ sưu tập của tôi không
-Thằng khốn nạn ( Linh hét lên) hổ dữ còn k ăn thịt con
Tuấn tiến lại gần Linh dồn cô vào chân tường…anh ta bóp cổ Linh
-Tôi là quỷ dữ,giờ thì k ai ngáng đường tôi được …cu bo nó vẫn mang dòng máu của kẻ hại chết mẹ tôi,tôi sẵn sàng giết chết nó,đâu quan trọng,k có nó thì vẫn có hàng tá đàn bà xếp hàng để sinh con cho tôi…thế nên nó k cần thiết
Linh khi đang bị bóp cổ vẫn cố tát liên tục vào mặt Tuấn…
-Con quỷ máu lạnh,cu bo k cần anh,tôi sẽ đưa thằng bé đi
-Đúng rồi đưa xác nó đi,tôi nói sẽ làm,hôm nay sẽ lọc sạch sẽ…
-Nếu anh động đến thằng bé tôi sẽ chết ngay cho anh xem
-Cô cũng chết đi để trả lại mọi lỗi lầm mà mẹ cô gây ra cho tôi…
Linh bật khóc,Tuấn buông tay…cô Mai khóc lớn từ phía sau “ Tuấn,sao mày có thể nói ra điều như vậy được,tao đã sai lầm khi sinh ra mày,một kẻ máu lạnh giết cả anh em mình,còn sẵn sàng giết con ruột,mày k còn là người nữa rồi”
-Bà đáng lẽ k nên sinh ra tôi,k nên để lạc mất tôi để rồi có tôi ngày hôm nay,cuộc đời tôi,trong lòng tôi chỉ có duy nhất một người mẹ vượt qua tất cả rèm pha của xã hội,mẹ vẫn cõng tôi đi nhặt từng con ốc biển đem đi bán để cho tôi được no đủ…đáng lý ra bà nên chọn người đàn ông k có gia đình,tôi sinh ra chính là cái nghiệp của bà…
Cô Mai lảo đảo ,Linh chạy vội ra đỡ …
-Hoá ra,hoá ra bấy lâu nay trong lòng mày chỉ có trả thù,giờ mày toại nguyện rồi đấy,đúng là bố của mày nói k sai,mày mới chính là kẻ máu lạnh nhất…
-Chờ hốt xác cháu trai của mẹ đi ,mẹ
Tuấn cười vẻ rất bệnh hoạn…anh ta bước ra bên ngoài …cô Mai nắm tay tôi…
-Mau,chạy theo nó van xin nó cu bo và vú em đã mất tích,chắc chắn nó đã đưa họ đi đâu đó…nó coi tất cả là kẻ thù rồi…
-Anh ta vừa bóp cổ con,con k biết phải làm thế nào chỉ sợ đổ thêm dầu vào lửa
-con k đi nhanh cu bo sẽ chết thật đấy,nhanh …đi nhanh đi…làm mọi điều bảo vệ thằng bé
-vâng…
Linh chạy theo Tuấn ra bên ngoài,anh ta bước ra ngoài định lên xe…Linh gọi với
-Mai Anh Tuấn …
Kay mặt sẹo chặn Linh lại…Tuấn coi như k nghe thấy gì,anh ta lên xe và đóng cửa một cách lạnh nhạt…
Kay mặt sẹo thở dài “ xin hãy về đi ạ,chúng tôi còn rất nhiều việc”…
-Nói vs anh ta tôi có chuyện muốn nói
-Tôi xin phép đi trước
Linh ấn điện thoại nhắn tin vào máy Tuấn…” Tôi chờ anh ở nhà ,anh nhất định k dc động vào cu bo ,tôi cầu xin anh nếu thằng bé có làm sao tôi k sống nổi mất”…
Tuấn đọc tin nhắn trên xe…anh ta tắt máy mặt lạnh tanh…Vũ nhìn gương mặt Tuấn tỏ ra trầm ngâm …
-Cậu sợ cô ấy sẽ làm cậu lung lay
-Không,tôi vẫn quyết giết cu bo ,nó k nên tồn tại
-Hôm nay mệt rồi hay để tôi đưa cậu lên núi nghỉ ngơi,có cần gọi cô nào
-K cần ,tao muốn ở một mình…
1 tuần trôi qua…tôi ngày nào cũng hỏi Vũ về cu bo anh ấy chỉ gửi lại hình mặt cười có lẽ đó là biểu hiện cu bo vẫn ổn…anh ta tránh mặt tôi k về đã cả tuần nay…cô Mai đang chăm sóc bố Tuấn trong bệnh viện…nghe ma sơ hớt hải nói với tôi
-Phu nhân Naomi đã tự cắn lưỡi tự vẫn khi biết con trai đã chết…
-Vậy là vừa lòng anh ta rồi,tất cả những cái gai trong mắt anh ta đều đã dc loại bỏ,hội đồng cũng k còn ,anh ta nắm toàn bộ quyền trong tộc dạ quỷ này…
-Cô vẫn cố chờ cậu ấy hay sao
-Tôi phải chờ thôi,hy vọng anh ta biết tôi còn ở đây mà k sát hại đến cu bo…
-Nhưng k gặp dc cậu ấy thì chuyện sẽ chẳng đi đến đâu cả…hay cô thử nhờ cậu Vũ xem sao???
-Tôi sợ k dc
-Cứ thử đi,cậu vũ là người tình cảm…cậu ấy sẽ ok thôi…
-Vậy để tôi thử…
Trong bệnh viện,bố Tuấn buồn bã
-Anh muốn đi khỏi đây một thời gian,em có chịu theo anh không
-Có chứ,anh đi đâu em sẽ đi đó
-Naomi đã mất,giờ chắc hai mẹ con họ đã đoàn tụ với nhau rồi
-Em xin lỗi
-Em sai gì đâu mà xin lỗi,chúng ta đã sai khi k thể làm nguôi đi mối thù hận trong lòng nó,cta đã k làm tròn bổn phận làm cha mẹ…
-Em buồn lắm anh à,cu bo mất tích em lo mà k thể nào tìm ra nó đang ở đâu
-Linh còn ở đây,nó sẽ k giết cu bo nhưng nếu k có Linh nó chắc chắn sẽ giết thằng bé,cta đã sai khi lôi con bé vào chuyện này nhưng thật sự anh đã hết cách,cuối cùng nó vẫn giết Takashi,anh chợt nhận ra nếu Takashi thừa kế lúc đó thì người chết có lẽ cũng là Tuấn,chúng k hề coi nhau là anh em ngay từ đầu,Linh là hy vọng cuối cùng của chúng ta…
-Con bé ở bên Tuấn nó sẽ nhận lại đau khổ nhiều hơn tình cảm…
-Chắc chắn rồi giờ chỉ còn chờ ở vận may và sự khéo léo của con bé thôi…
Vũ thấy xe của Tuấn về …hôm nay kay phụ trách đưa Tuấn đến công ty…anh ta đã nhắn cho Linh tới và đón ở cổng sau…Vũ cười khi nhìn thấy Linh…
-Cu bo vẫn an toàn giờ trông cả vào cô đấy…
-Anh giấu thằng bé ở đâu vậy
-Tôi k thể nói được,hai hôm nữa sẽ tiêm cho thằng bé nên cô chỉ còn 2 ngày thuyết phục cậu ấy
-vậy anh ta đâu tôi đi gặp luôn
-Nhớ bình tĩnh ,theo tôi
Tuấn trong phòng cởi bỏ đồ,anh ta bỏ chiếc kính cận xuống rồi bước vào bồn sục ,Tuấn nhắm mắt rồi kêu “ Mang cho tôi ly trà quế”…
Vũ đưa trà từ tay người giúp việc đặt lên tay Linh
-Cô vào đi,cơ hội của cô đấy,đàn ông k ai thích nói nặng cả…họ ưa sự khéo léo
-Tôi biết rồi tin ở tôi
-Chính vì là cô tôi mới k tin đấy…
Đúng lúc Kay mặt sẹo đưa một cô gái chân dài bước vào…Vũ đứng xoay ngang để che kay mặt sẹo k thấy rõ mặt Linh…kay đon đả
-Cô gái đêm nay của sếp đây cậu đưa cô ấy vào nhé,bảo chị giúp việc phía sau đưa trà cho cô ấy cầm vào…
Vũ ấp úng cười gượng : Sao k thấy cậu ấy nói gì nhỉ…
-Thì vừa báo tôi mà…tôi ra ngủ tí đây cậu trực nhé
Cô gái cười nhẹ đi ra cầm ly trà…” đưa tôi”
Linh giật lại “ Cô cứ vào đi tôi bê vào”
-Đưa tôi bê được rồi
-Tôi đã bảo cô cứ vào đi
Vùng vằng nhau khiến ly trà đổ vào áo cô gái mới tới…Vũ vội gàn bảo Linh
-Cô đi pha ly mới đi
Cô gái mới tới bực tức quay đi bước vào phòng tắm…Vũ thở dài nhìn Linh “ Tôi bảo cô bình tĩnh mà”
-Loại bệnh hoạn đó chẳng bh thay đổi
-Với cậu Tuấn đàn bà chỉ để giải trí nên cô k cần quá chú tâm,để mai rồi nói đêm nay để cậu ấy thoải mái
-K cần là thế nào,tôi k nhịn được…anh lại còn bảo để thoải mái là thoải mái làm sao được
Linh cầm ly trà mới đi thẳng vào nhà tắm Vũ k kịp gàn…Linh mở cửa ra thấy Tuấn đang nhắm mắt hai tựa vào mép bồn…cô gái kia đã cởi đồ ngồi tắm cùng …đầu cô ta đang tựa vào ngực Tuấn…Linh đỏ mắt nhưng vẫn cố gượng không khóc,cô đi thẳng ra chỗ họ…cô gái kia nhíu mày “ Ai cho cô vào đây”
-Cô tuổi gì cấm tôi vào
Tuấn nghe giọng Linh liền mở mắt,anh ta giật mình khi thấy Linh…” sao cô lại ở đây”
-Có vẻ như tôi đến k đúng lúc,k sao để tôi thấy rõ bộ mặt thật của anh vẫn vậy nhỉ…
-Tôi hỏi tại sao cô ở đây
Linh hất ly trà vào mặt Tuấn
-Tôi xong việc rồi ,tạm biệt
Vũ bên ngoài cửa lầm bầm “ chết cha rồi cô ấy vẫn quên nhiệm vụ chính lại nóng tính rồi”…
Tuấn đẩy cô gái kia ra “ Ra ngoài đi”…
Linh lại tưởng nói mình cô cười khẩy “ Anh k cần đuổi ,tôi tự đi “
Tuấn cau mày khi Linh vừa ngu ngốc lại còn ngang bướng…anh ta bước lên bờ trần như nhộng quàng vào cổ Linh từ phía sau kéo cô đi ra bể sục
-Này anh làm gì bỏ tôi ra,ướt áo tôi rồi
Tuấn kéo Linh xuống bể sục rồi dìm cô xuống nước,Linh sặc nước với tay dẫy dụa…Tuấn nhấc lên thì cô thở hổn hển rồi chảy nước mắt
-Sao,sợ à,sợ mà dám hất nước vào mặt tôi…
Linh quay đi k nói gì k phải giận dỗi bình thường mà ấm ức không thể nói nên lời…mũi Linh chảy máu …Tuấn thấy máu chảy xuống bể…anh ta kéo tay Linh để xoay lại,Linh gạt mạnh
-Để tôi yên…
Tuấn vẫn kéo Linh that mạnh quay lại,Linh máu mũi vẫn chảy nước mắt vẫn rơi…
-Có đập vào đâu mà chảy máu mũi rồi
Lấy tay lau thì Linh gạt
-tay anh đập vào chứ còn ai nữa…tôi về đây anh cứ làm nốt việc dang dở khi nào xong tôi sẽ qua nói chuyện
Linh bước lên thì Tuấn vẫn giữ tay…
-Cô bước ra khỏi cửa cu bo sẽ chết ngay tức khắc…cô tin k
Linh khựng lại…
-Vậy a muốn tôi ở lại xem anh chơi gái à
-Cô nghĩ tôi bệnh hoạn đến mức như thế à
-Ngang như thế
Tuấn thấy Linh nói ngang ,anh ta bước lên bờ choàng áo rồi lấy chiếc khăn đưa cho Linh thấm máu mũi
-Thấm đi máu đầy mồm rồi kìa…k dc ngửa cổ cứ để bình thường…
Linh gật gật…Vũ thở phào nhẹ nhõm “ Đúng là chỉ khi ở bên nhau họ mới giống như những đứa trẻ con vậy”…
Khi anh ta ra ngoài,tôi ở lại trong phòng tắm…tôi cũng đã có quyết định của mình khi gặp anh ta,thế nhưng tôi sợ mình sai càng thêm sai…
Cánh cửa phòng tắm mở ra Linh đi ra trong chiếc áo choàng ngủ,thấy hai ly rượu vang và chút đồ ăn nhẹ trên bàn còn Tuấn đang đứng hút thuốc ngoài ban công…Linh nhấp nhẹ ly rượu lên rồi tu hết…Tuấn sau khi suy nghĩ quay lại đã thấy Linh có vẻ đang say ngồi đần mặt ở trên ghế…
-Cô uống hết rồi à
-Tôi khát nước
-Khát uống rượu thay nước á…
Tuấn bật cười anh ta xoa má Linh,Linh gạt tay thì Tuấn bế bổng lên…
-Anh làm gì đấy
-Đưa cô ra xe để Vũ trở cô về…
-Anh giao tôi khi đang say cho người khác mà yên tâm được à
Tuấn ấp úng…
Tôi biết anh ta đang tránh né tôi…k dc để lỡ cơ hội này…
Linh hôn chụt lên môi Tuấn…cô đỏ mặt rồi bất giác buông ra…” Tôi xin lỗi do tôi say rồi,anh cứ để anh Vũ đưa tôi về”…
-Muộn rồi…tôi k cho em về nữa…
Tuấn đặt Linh lên giường…anh ta hôn tới đâu Linh thở mạnh tới đó…
Tôi đang giăng bẫy anh ta…đó là thứ tôi đang cần,nếu tôi đi cu bo sẽ chết…cách cuối cùng chính là trói buộc hắn…kẻ máu lạnh này…
Hơi thở có men rượu của Linh làm Tuấn càng phấn khích…anh ta mút bầu ngực của Linh một cách ngọt ngào thể hiện sự nhớ nhung bấy lâu…
Linh khẽ kêu “ A…” ( cô lắc đầu)
-Anh đưa vào nhé
Tuấn ôm trọn Linh vào lòng,anh ta đưa vào và dập mạnh…Linh kêu lớn “ Ưm…A…đừng mà…”
Tiếng dương vật và âm đạo va vào nhau nhớp nháp…Tuấn vần vò Linh cho tới gần sáng…anh ta khao khát Linh đến tột đỉnh…Linh sợ ngồi bật dậy nhễ nhại mồ hôi…
Linh lắc đầu “ em mệt quá rồi,xin anh đấy”
-Quay mông lại đây nhanh…
Linh quay người chổng mông,tay bám vào thành giường,Tuấn quan hệ từ sau dập mạnh…
Tiếng bạch bạch phát lớn từ trong phòng…bầu ngực Linh nẩy lên nẩy xuống …Tuấn như kẻ điên cấu xé thể xác Linh một cách dã man đến k biết mệt mỏi…

Yêu thích: 4 / 5 từ (1 thả tim)
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN