Dục Vọng Thằng Hề! - Phần 20+21
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
1613


Dục Vọng Thằng Hề!


Phần 20+21


Tại Nhật Bản…
Phu nhân Naomi lo lắng đi đi lại lại nghe tin từ bên kia…đệ của bà ta xua tay
-Xin phu nhân đừng lo lắng như vậy,chúng ta sẽ lo được chuyện này
-Giờ nó ở gần lão đại như vậy thì làm sao chúng ta ra tay được
-Người đầu độc giỏi nhất đã được cử đi phu nhân yên tâm,cậu ta sẽ chết một cái chết đột tử mà không ai biết
-Thật sự tôi k thể đứng yên nổi khi biết nó còn sống,nhỡ nó đoàn tụ với cô ta thì chết dở mất…
-Phu nhân yên tâm hiện họ không biết được cậu ta chính là con đẻ,chuyện này chỉ có cô ta biết nhưng cô ta đã im lặng rời đi …
-Nhanh chóng xử lý nó đi…
-Vâng…
Tuấn và Dung ngồi ăn bên bờ biển…họ di chuyển ra khỏi khu khách sạn cũ và tới một khách sạn mới…cả hai chạm ly rượu vào với nhau…Dung và Tuấn nhìn nhau cười
-Khi nào Dung đi
-Anh muốn em đi à
-À không đây là tôi hỏi em thôi,tất nhiên là k muốn em đi rồi ( ấp úng)
Dung thấy vẻ mặt đáng yêu của Tuấn khi cứ cố giải thích…
-Được rồi,em sẽ ở lại đây thêm vài ngày nữa ,có ảnh hưởng đến công việc của anh không?
-Không đâu,tôi cũng nghỉ làm ở đó rồi chuyển ra Hà Nội làm
-Anh Tuấn ra Hà Nội thật sao
-Ừ anh sẽ ra đó làm việc,anh cần tìm người
-Ai vậy,bạn gái anh sao
-Người có liên quan đến cái chết của mẹ anh
-Em xin lỗi,em rất tiếc và chia buồn cùng anh…em cũng ở ngoài đó nếu có chuyện gì hãy gọi cho em
-Dung này,giữa chúng ta chỉ nên dừng lại khoảnh khắc khi ở đây,em còn chồng em nếu thật sự em muốn tự do thì em phải nghĩ tới ly hôn
-Ly hôn…
-Không thể sống cùng thì ly hôn là phương án tốt nhất phải không?
-Em và chồng cũng yêu nhau khoảng hai năm,anh ấy khi yêu và khi cưới thật sự khác hẳn nhau,không phải không tốt mà là chuyện chăn gối,anh ta từ ngày cưới em đã k động vào em hai năm rồi,hai năm đó em luôn bị áp lực nhà ck tra khảo rằng tại sao k có con,em luôn nhận sai về em …chỉ là anh ấy giấu bệnh,em phát hiện ra anh ấy vẫn có thể ngủ với cô gái khác nhưng người đó k phải là em,có lẽ trong mắt anh ta em k còn là người anh ta yêu
-Hắn ngoại tình
-Em bắt được ngay trước mặt em ,anh ta và đứa bạn thân em đang quan hệ
-Dã man vậy???
-Thế nên chuyện lần này em và anh đã thế này là em biết em sai,nhưng em muốn sai một lần vì những phẫn uất trong lòng em bấy lâu,lần đầu cũng là lần cuối em muốn sống thật với chính mình rằng em khao khát dục vọng,và khi thấy anh k hiểu sao em muốn làm chuyện đó với anh
Tuấn bật cười
-Em không sai ,chúng ta sai…anh sai ,em sai và chồng em càng sai…chuyện tiền anh có thể không giúp gì được nhưng tình thì anh có …
Dung cười nhẹ
-Nói ra rồi em thấy nhẹ lòng hơn …
Tuấn đưa bàn tay ra nắm lấy tay tôi rồi kéo tôi chạy ra hướng biển…căn villa mà tôi thuê có bãi biển riêng …Tuấn đẩy tôi ngồi vào chiếc ghế dài xếp trên bãi cát sát biển…
Anh ta chồm lên tôi…tôi cười nhẹ
-Anh làm gì vậy
-Hưởng trọn cho em nhớ
Tuấn thò tay kéo tụt quần lót của Dung xuống rồi đưa vào nhấp mạnh…ngay bên bờ biển Dung rên …” A…A…”
-Nhẹ thôi anh…
-Cứ kêu lên chỉ có chúng ta thôi…nói đi em thích không
-Có…
Dung gật đỏ mặt…Tuấn với sức trẻ anh ta dập mạnh đến nỗi Dung gồng người thở hổn hển…
-Thở đi anh còn nhiều bài nữa đấy…
Thành gọi cho Dung k được,anh ta ngồi suy nghĩ …” cô ta chưa bao giờ như thế này,cô ta k ở nhà,liệu cô ta có thằng nào khác bên ngoài không”….
Khi tôi lớn ,tôi biết yêu người đàn ông đó từ năm 18 tuổi,yêu và kết hôn…ai cũng nói chúng tôi đẹp đôi,gia đình cũng tương xứng…chỉ là…chỉ là cuộc sống đúng là không đẹp như mơ…tình cảm giữa tôi và chồng đã rạn nứt …anh ta sai,tôi cũng đã sai…
Khi tiếng chim hót bên ngoài ô cửa,ánh nắng xuyên qua những khe hở của chiếc rèm chiếu lên gương mặt Dung…
Tôi mở mắt bật dậy ,bên cạnh tôi là một tờ giấy…tôi vội vã mở ra với dòng chữ “ Chào em,anh phải đi rồi vì công việc không thể chậm trễ nên chưa kịp chào em,anh hy vọng em sẽ có một cuộc sống hạnh phúc,anh cũng rất buồn vì chuyện gia đình anh nhưng 5 ngày qua ở bên em anh cảm thấy rất vui…cám ơn em”…
Dung cầm tờ giấy ra bên ngoài sân rồi cô bật lửa đốt…ánh mắt Dung buồn bã…cô nhìn ra bờ biển…” Tất cả đã kết thúc thật rồi,chuyện này sẽ được chôn vùi mãi mãi”…
Tại Hà Nội…
Tuấn ngồi xăm hình mẹ anh ta trước ngực…ngồi xăm sống anh ta hơi nhíu mày vì đau…Thợ xăm nể phục
-Ông anh chịu đau giỏi nhỉ ,có cần ủ tê không tí em di kim sâu đau đấy
-Không đau,anh chịu được…cứ làm đi…
Bạn Tuấn tên là Vũ cũng theo Tuấn lên Hà Nội làm việc rời bỏ vùng biển nghèo …
Tiếng nhạc sập sình trong quán bar có vài người mặc áo đen đứng nói chuyện với nhau…
-Nghe nói quán bar mình có giám đốc mới …khi nào anh ta mới đến vậy quản lý
-Người này đích thân bên trên cử xuống nên cũng k rõ lai lịch anh ta thế nào…hội Dạ Quỷ lớn vậy nhưng cấp trên ưu ái Việt Nam bởi vì ông ta lấy vợ người Việt ,quán bar mở ra cũng chỉ để rửa tiền mà thôi…
-Bọn em mà được qua Nhật làm chắc lương cao lắm anh nhỉ
-Chúng mày tuổi gì?…
Vừa nói xong cánh cửa mở ra…Tuấn mặc chiếc áo sơ mi đen và quần bò đen…anh ta tóc vuốt ngược ra sau,đi sau là Vũ…ánh mắt Tuấn như thay đổi hoàn toàn thành con người khác ,một ánh mắt lạnh đến vô cảm…
-Tôi là Mai Anh Tuấn sẽ tiếp nhận quán bar này kể từ hôm nay
Người quản lý ấp úng …” Dạ vâng tôi là Trung là quản lý ở đây ạ”
-Rất mong hợp tác vui vẻ…
Vừa nói xong bên ngoài cửa có tiếng quát lớn “ Quản lý của chúng mày đâu”
Trung run lên nói với Tuấn “ Bọn chúng mới mở quán bar đối diện nên cứ gây gổ với chúng ta hết lần này đến lần khác”
-Tại sao anh lại run
-Dạ
-Tôi hỏi tại sao anh lại phải run…
-Bọn nó gớm mặt lắm nên tôi vẫn phải nhẫn nhịn bấy lâu
Tuấn thay đổi sắc mặt,anh ta đi vòng xuống dưới,theo sau Tuấn là chục người áo đen khác …xuống dưới một tên xăm kín người ngồi chỗm chệ bên trên ghế vip cùng vài tay đàn em …
-Bố mày bảo sang nhượng quán này đi lại cứ cố làm gì,hôm nay khách nào vào đây tao tống cổ khách đấy xem chúng mày làm ăn được gì…
Tuấn bỏ thuốc ra hút rồi Vũ châm thuốc…Tuấn cười nhẹ khi nghe tên kia nói đuổi khách…Tuấn lại gần tên kia rồi ngồi xuống đối diện
-Tao mới tiếp quản nơi này,nếu mày có ý đuổi khách thì mày chưa đủ tuổi đâu
-Ô ở đâu ra thằng mặt búng ra sữa thế này nhỉ
Đệ của tên kia nói vào tai hắn “ Mặt nó cứng lắm anh đâu có búng ra sữa”
Tên xăm trổ đánh vào đầu tên đệ “ Mẹ mày doạ tao à”
-Về đi tao còn phải chỉnh đốn lại một vài thứ trong quán k rảnh tiếp mày đâu
-Tao nói tao không về thì sao…
Tuấn đứng dậy rút con dao nhọn rất nhanh đâm phập vào cổ tên kia…hắn ôm cổ máu chảy phụt ra đúng động mạch…đệ hắn sợ liền rút súng ra thì người của Tuấn cũng rút súng ra…
Tuấn bật cười
-Dọn dẹp đi …
Tay Trung quản lý đứng trong xó run lẩy bẩy “ Giám đốc mới sao khét vậy,hắn k phải kẻ tầm thường rồi ,hắn k nói nhiều mà chơi luôn”…
Bên kia Nhật Bản …kay mặt sẹo nói vào tai Lão Đại “ Cậu ta đã làm như vậy”
-Không hổ danh tôi có mắt nhìn người …để xem cậu ta có thể làm được gì,nó mạnh mẽ quyết đoán
-Rất giống lão đại khi còn trẻ mà
-Giống…?
– [ ]

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN