Dục Vọng Thằng Hề! - Phần 26
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
1561


Dục Vọng Thằng Hề!


Phần 26


Đã đến lúc sự thật được rõ ràng cũng là lúc tôi chợt nhận ra,tôi và anh ta không thể nào có thể ở bên nhau…

-Tại sao vậy mẹ,tại sao mẹ lại làm thế

-Còn con thì sao,sao con lại dính dáng với cậu ta vậy…tại sao vậy hả…con nói đi…

-Con cũng không biết,có lẽ đây đúng là duyên nợ,con đang mang thai con của anh ấy…

Linh từ cầu thang đứng nhìn chị gái và mẹ khóc gục dưới nền nhà…cô hô lớn

-Mẹ ơi người lúc nãy ở nhà mình bị đâm…

Mẹ Dung và Dung hốt hoảng chạy ra bên ngoài…bên ngoài k có gì ngoài một vũng máu…Dung quay ra nhìn các ngã rẽ …cô khóc lớn khi nhìn xung quanh “ Anh có sao không vậy”…

Trên chuyến bay cô Mai nắm chặt tay chồng mình…

-Con đứng ngay trước mặt em vậy mà em không nhận ra…em là một người mẹ tồi

-Vì chúng ta không biết,anh cũng rất mong được gặp con…

Kay mặt sẹo nói vào tai Lão Đại “ có chuyện rồi,tôi vừa mở máy ra xem trc lúc lên máy bay bên kia có nhắn cậu Tuấn bị thương nặng”…

Lão đại nắm chặt tay vợ k dám nói “ Tôi biết rồi”…

Ông ta ánh mắt đầy lo lắng…

Phu nhân Naomi vợ cả của Lão đại biết chuyện Lão đại đã biết Tuấn là con…

-Thật may chúng ta đã ra tay trước khi chuyện xảy ra…còn con ả kia phải giết chết nó trước khi Lão đại bắt được nó…nó khai ra tôi thì mất tất cả

-Vâng…tôi biết rồi phu nhân…

Tôi xem lại camera đoạn Tuấn bị chém,lòng tôi nóng như lửa nhưng tôi không biết anh ấy ở đâu,số điện thoại cũng vậy…tôi k có thông tin gì về người đó,phải làm sao đây?

Tại bệnh viện Tuấn được mổ cấp cứu ,đàn em đứng bủa vây ngoài cổng viện…cho tới khi Lão Đại và cô Mai tới…cô hốt hoảng đi vào trong thì Vũ gàn

-Vẫn đang mổ ,đã 6 tiếng rồi

-Con của tôi tại sao lại như vậy,Phạm Xuân Trường anh nói đi tại sao anh vẫn k bảo vệ được con

-Chuyện này quá nhanh và ngoài ý muốn,đám người muốn giết thằng bé rất nhiều vì nó đã hiềm khích với rất nhiều người

-Anh nói vậy mà nghe được sao,anh là ai,anh là dạ quỷ cơ mà,vậy mà hết lần này tới lần khác anh không bảo vệ được mẹ con tôi…anh làm chồng để làm gì

Cô Mai đấm vào ngực lão đại,ông ta nắm chặt tay đỏ đôi mắt

-Kể từ khi biết con bị như vậy anh cũng thắt lòng như em vậy…giờ trách móc có giải quyết điều gì không?

Cô Mai chạy vào trong đúng lúc bác sỹ đẩy Tuấn ra khỏi phòng mổ…cô Mai sốt sắng

-Con tôi sao rồi bác sỹ

-Vết thương đâm ở bụng khá nặng mất nhiều máu nhưng đã qua cơn nguy kịch,chỉ cần tẩm bổ cậu ấy sẽ sớm hồi phục…

-Cám ơn,cám ơn bác sỹ

Cô Mai run run nắm lấy tay Tuấn khi thấy con trai mới mổ đi ra…

-Mẹ đây,mẹ ở đây rồi con trai,mẹ hứa bố mẹ sẽ bù đắp cho con,sẽ không bao giờ để con chịu ấm ức nào nữa cả…

Tại khách sạn…

Thành tóm cổ Yến

-mày cho tao uống cái gì mà phải uống mới lên được

-Em đâu có,có là do anh có hứng vs em,khi nào anh cưới em vậy

-Mày mơ à,tao k bh cưới mày

-Ơ thế anh định cưới ai,định quay lại với vợ cũ à

-Nếu có thể

-Anh mơ đi,ở cạnh nó anh có lên được đâu,nó khinh anh ra mặt còn gì

Thành bóp cổ Yến “ K ai dc phép khinh tao hiểu không”…

Tôi hôm đó Dung cứ như người mất hồn thì chợt điện thoại báo bố mẹ cô bị tai nạn xe…Dung vội tới bệnh viện…đến nơi họ trao trả hai cái xác của bố mẹ Dung…một chiếc xe tải mất phanh đã lao thẳng vào họ …hậu quả là cả hai ở trong xe thiệt mạng…Dung gào lên “ Không…mẹ …mẹ ơi”…

Cái chết ra đi quá đột ngột của bố mẹ Dung khiến cô như chết lặng,Dung như vô hồn,mọi thứ cô em gái 16 tuổi phải làm một mình…quá đột ngột nên cậu em ở bên Anh cũng k về kịp…Linh xoa vai chị

-chị phải mạnh mẽ lên để làm chỗ dựa cho em

-Bố mẹ k thể nào bỏ chúng ta lại như vậy được phải không

-Bố mẹ đã đi rồi chị ạ…em cũng buồn lắm …chúng ta phải làm sao đây?

Ngay sau tang lễ nhà chúng tôi cũng bị tịch thu vì ngân hàng…tôi và Linh đi thuê nhà ở…tôi đi làm cho tới ngày sinh …tôi nhất quyết k để em thất học…tôi từ bà chủ spa phải đi làm thuê do spa bán để lấy tiền gửi qua Anh cho em trai tiếp tục học…và kể từ ngày ấy tôi k dám nghĩ tới người đàn ông đó nữa…tôi đã sinh con trai một mình trong bệnh viện…chỉ có em tôi chăm sóc …

-Chị à em cho cháu ăn rồi chị nghỉ đi,quần áo khăn sữa cái nào bẩn bỏ ra đây em giặt…

-Khổ cho em rồi,từ ngày chị sinh lúc nào cũng bận rộn

-Có gì đâu chị mẹ tròn con vuông là điều tuyệt vời nhất rồi

-Linh này em có bạn trai chưa

-Em k dám nghĩ tới chuyện đó,em sợ sẽ giống như chị

-Phải,đừng như chị lấy một người từng rất yêu rồi sinh con cho một người thật sự yêu ,chỉ tiếc là k thể cùng chung lối…

Hôm nay đứng chờ ở bến xe buýt…chiếc xe đen đỗ đèn đỏ ngay cạnh chỗ tôi chờ,cửa kính xe mở ra người đàn ông bên trong thò tay ra bàn tay anh ta vẫn cầm điếu thuốc…anh ta quay sang nhìn thấy tôi…đó là Tuấn…

Tuấn mở cửa xe bước xuống

-Cô khoẻ không,tôi nghe nói bố mẹ cô đã mất…

-Cái chết của họ có liên quan đến anh k?

-Theo cô

-Anh là đồ súc sinh

Dung định dơ tay tát thì Tuấn giữ tay

-Mẹ cô mới là súc sinh,bà ta phải trả giá

-Rồi sau này anh sẽ phải hối hận…

-Vì điều gì ?

Dung nắm chặt tay…

-Ác giả ác báo …anh là kẻ tồi giờ chúng ta k ai nợ ai…

Tuấn cười nhếch mồm anh ta mặt lạnh tanh đi lướt qua Dung…cả hai đều như muốn nói gì đó nhưng chẳng thể…Dung ôm nỗi hận về chuyện bố mẹ cô…còn Tuấn vẫn ôm mối hận về chuyện của mẹ Dung làm mẹ anh ta chết…khoảng cách đã quá xa …

4 năm sau…tiếng Linh chạy dọc hành lang bệnh viện…Dung bị ung thư tử cung giai đoạn cuối…đến nơi Dung nắm tay Linh

-Chị k ổn rồi,đau đớn kéo dài…

-Chị đừng bỏ em mà còn cu Bo nữa ,cu Bo cần có mẹ

-Từ nay em sẽ là mẹ nó…hãy thay chị chăm sóc cho nó…giúp chị đưa nó đến gặp bố của nó được k?

-Bố cu Bo là ai chị nói đi,em đi tìm anh ta ngay

-Là người vào nhà mình cách đây 4 năm

Dung kể chuyện xảy ra giữa hai gia đình

-K cần anh ta chỉ cần có chị và có em thôi…chúng ta sẽ nuôi dc cu Bo

-Cu Bo cần tìm về đúng cha đẻ nó,đó là ước nguyện của chị,hãy thay chị làm điều đó…chuyện giữa chị và anh ta cũng chỉ là thoáng qua

-Nhưng chị có yêu hắn

-Phải…nên c mới sinh ra cu Bo…nhưng chị k thể yêu anh ta,mối thù của anh ta với chúng ta quá lớn…bố mẹ chúng ta k phải do anh ấy hại,chị có đọc bức thư của mẹ gửi cho chị qua email ,mẹ có nói về người vợ cả của bố Tuấn đã sai mẹ làm,em phải vạch trần người phụ nữ này…

Linh chỉ mới 20 tuổi nhưng 4 năm qua đã luôn chăm chỉ làm việc lo cho chị và cháu,chị thì bệnh tật và cháu thì còn quá nhỏ…cô gái ấy sẽ đưa cu Bo đối mặt với Tuấn thế nào đây…

Bàn tay Dung buông thõng…cô đã ra đi ở tuổi 26!

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN