Dục Vọng Tội Lỗi - Chương 12: Con đang rất nứng đúng chứ?
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
3994


Dục Vọng Tội Lỗi


Chương 12: Con đang rất nứng đúng chứ?


Vũ Hoàng Huy bế Kiều Hạ Linh lên để ngồi lên bệ đá hoa cương đen chỗ bồn rửa mặt, màu đen của đá và màu da trắng mịn của Kiều Hạ Linh tương phản nhau càng làm nổi bật vẻ đẹp thiếu nữ đôi mươi của cô.

Cảm giác mát lạnh xâm chiếm cơ thể làm cho Kiều Hạ Linh khẽ rùng mình một cái.

Vũ Hoàng Huy đưa tay cởi trói cho Kiều Hạ Linh, cô chống tay trêи phím đá hoa cương kia hơi ngửa người về phía sau, giọng vẫn nũng nịu vang lên: “Chú…cầu xin chú dừng lại đi mà…”.

Vũ Hoàng Huy kéo hai chân của Kiều Hạ Linh sang hai bên cô liền sống chết cố khép chân lại mà không được.

“Con muốn ngoan ngoãn nghe lời hay lại tiếp tục bị cưỡng ép ʍút̼ thứ này của chú đây Hạ Linh?!” Vũ Hoàng Huy vừa nói vừa đánh mắt nhìn xuống cự vật đang ngẩng cao đầu giữa hai chân mình.

Kiều Hạ Linh bị uy hϊế͙p͙ bởi vẻ mặt lạnh lùng của Vũ Hoàng Huy nên không dám động đậy nữa cứ để mặc anh muốn làm gì thì làm bởi vì mùi vị của thứ đó cô quả thật không chịu nổi.

Vũ Hoàng Huy dùng ngón tay trỏ quét lên quét xuống trước cửa âʍ ɦộ của Kiều Hạ Linh làm cho cô quằn quại vặn vẹo cả người nhưng không dám phản kháng, mặt cô đỏ ửng lên vì ngượng mồ hôi thì nhuễ nhoãi hơi thở thì nặng nề.

Ngón tay thứ nhất của Vũ Hoàng Huy chọc sâu vào bên trong âʍ ɦộ của Kiều Hạ Linh rút ra đâm vào làm cho cô phải lên tiếng rêи rỉ: “A…a…a… đừng mà…”.

Ngón tay thứ hai của Vũ Hoàng Huy lại tiếp tục chọc vào âʍ ɦộ của cô rồi ngón tay thứ ba cũng chen vào làm cho cửa ɭ*и của Kiều Hạ Linh căng ra, cô lại rêи rỉ lớn tiếng hơn: “A…a…cầu xin chú…dừng lại đi…a…a…a”.

Vũ Hoàng Huy nghe tiếng rêи rỉ ngọt ngào đó lại ra sức sục ɭ*и của Kiều Hạ Linh mạnh hơn nhanh hơn nữa, nước ɭ*и ra càng ngày càng nhiều chảy xuống ướt cả bệ đá hoa cương mà cô đang ngồi.

“Chú…dừng lại…ưm…ưm…ưm…á…á…á chết con mất”.

Sau một lúc sục cái ɭ*и của Kiều Hạ Linh làm cho nó ướt đẫm ɖâʍ thùy Vũ Hoàng Huy mới rút tay ra, cả người của Kiều Hạ Linh co giật mấy cái, anh đưa ngón tay vừa mới rút ra khỏi cái ɭ*и của Kiều Hạ Linh lên mũi ngũi một sợi tơ bạc kéo theo kết nối từ ɭ*и của Kiều Hạ Linh đến mũi của anh, sau đó anh lè lưỡi ra ɭϊếʍ một cái: “Đúng là rất ngọt nha Hạ Linh”.

Kiều Hạ Linh liền khép chân lại cái tư thế ngồi đưa ɭ*и cho người khác ngắm thế này làm cô vô cùng xấu hổ.

Vũ Hoàng Huy hôn lên môi của Kiều Hạ Linh rồi thì thầm hỏi cô: “Con đang rất nứиɠ đúng chứ?”.

Kiều Hạ Linh đỏ cả mặt đáp: “Không có…”.

Vũ Hoàng Huy khẽ cười nói: “Khoa học chứng minh nước ɭ*и con gái càng ngọt thì càng nứиɠ mà”.

Kiều Hạ Linh liền lắc đầu: “Chú nói bậy không có khoa học nào chứng mình như vậy hết”.

“Vậy nói cho chú biết con có đang nứиɠ không?”.

Kiều Hạ Linh không dám nhìn vào mắt của Vũ Hoàng Huy cô do dự không dám trả lời, câu hỏi đó làm sao mà trả lời được cơ chứ, bảo không nứиɠ là nói dối còn bả nứиɠ thì chẳng khác nào kêu Vũ Hoàng Huy chịch mình cơ chứ.

Vũ Hoàng Huy thấy bộ dạng e thẹn của Kiều Hạ Linh thì cảm thấy rất hài lòng, anh cầm cự vật của mình gõ nhẹ cái ɭ*и của Kiều Hạ Linh “bịch…bịch…bịch” làm cô co rúc người lại rồi hỏi: “Có muốn nó không Hạ Linh?”.

Phải biết cái ɭ*и của con gái là nơi có hàng nghìn dây thần kinh kϊƈɦ thích ở đó chỉ cần một chút động nhẹ cũng đủ làm người ta điên đảo vậy mà Vũ Hoàng Huy lại dùng con ƈôи ȶɦịt khổng lồ của mình đánh trực tiếp vào như thế làm sao con gái người ta chịu nổi chứ.

“Ưm…con…không muốn”.

Vũ Hoàng Huy lại tiếp tục cầm khúc thịt cho tướng kia giáng xuống cái ɭ*и hồng hào ướt át của Kiều Hạ Linh thêm mấy lần làm cho cô thần hồn điên đảo: “Á…á…á đừng mà…ưm…ưm”.

“Vậy có muốn không?”.

Kiều Hạ Linh lại lắc đầu: “Đau lắm…xin chú tha cho con”.

“Chú đảm bảo không có đau đâu mà…ngoan cho chú “chơi” con đi”.

Nói rồi Vũ Hoàng Huy liền để con ƈôи ȶɦịt của mình vào lỗ ɭ*и của Kiều Hạ Linh, anh đẩy người về phía trước khúc thịt cắm sâu vào bên trong, bên trong ɭ*и của Kiều Hạ Linh co giật ʍút̼ chặt lấy khúc thịt của Vũ Hoàng Huy làm cho anh nhăn mày vì sướиɠ: “Hạ Linh thả lỏng cơ thể, con muốn cắn đứt của chú luôn sao?!”.

“A…a..a…chú…nhẹ thôi…con khó chịu quá…á…á…á”.

Kiều Hạ Linh tiếp tục khóc lóc van nài: “Xin chú làm ơn dừng lại đi…hãy nghĩ đến gia đình chú… vợ của chú là một người phụ nữ mẫu mực, công, dung, ngôn, hạnh chúng ta không thể làm cô ấy bị tổn thương được”.

Nghe nhắc đến vợ của mình Vũ Hoàng Huy không những không dừng lại mà còn hành động cuồng bạo hơn, anh đưa tay nhéo mạnh đầu иɦũ ɦσα của Kiều Hạ Linh một cái làm cho cô trào nước mắt ra vì đau.

“Nhắc đến người phụ nữ đó chú lại càng muốn “chơi” con nhiều hơn…cô ta không sạch sẽ như con không ngon con như đâu Hạ Linh à”.

Kiều Hạ Linh dùng hai tay yếu ớt đẩy Vũ Hoàng Huy ra: “Ưm đừng mà chú…”.

Vũ Hoàng Huy bế Kiều Hạ Linh lên để ngồi lên bệ đá hoa cương đen chỗ bồn rửa mặt, màu đen của đá và màu da trắng mịn của Kiều Hạ Linh tương phản nhau càng làm nổi bật vẻ đẹp thiếu nữ đôi mươi của cô.

Cảm giác mát lạnh xâm chiếm cơ thể làm cho Kiều Hạ Linh khẽ rùng mình một cái.

Vũ Hoàng Huy đưa tay cởi trói cho Kiều Hạ Linh, cô chống tay trêи phím đá hoa cương kia hơi ngửa người về phía sau, giọng vẫn nũng nịu vang lên: “Chú…cầu xin chú dừng lại đi mà…”.

Vũ Hoàng Huy kéo hai chân của Kiều Hạ Linh sang hai bên cô liền sống chết cố khép chân lại mà không được.

“Con muốn ngoan ngoãn nghe lời hay lại tiếp tục bị cưỡng ép ʍút̼ thứ này của chú đây Hạ Linh?!” Vũ Hoàng Huy vừa nói vừa đánh mắt nhìn xuống cự vật đang ngẩng cao đầu giữa hai chân mình.

Kiều Hạ Linh bị uy hϊế͙p͙ bởi vẻ mặt lạnh lùng của Vũ Hoàng Huy nên không dám động đậy nữa cứ để mặc anh muốn làm gì thì làm bởi vì mùi vị của thứ đó cô quả thật không chịu nổi.

Vũ Hoàng Huy dùng ngón tay trỏ quét lên quét xuống trước cửa âʍ ɦộ của Kiều Hạ Linh làm cho cô quằn quại vặn vẹo cả người nhưng không dám phản kháng, mặt cô đỏ ửng lên vì ngượng mồ hôi thì nhuễ nhoãi hơi thở thì nặng nề.

Ngón tay thứ nhất của Vũ Hoàng Huy chọc sâu vào bên trong âʍ ɦộ của Kiều Hạ Linh rút ra đâm vào làm cho cô phải lên tiếng rêи rỉ: “A…a…a… đừng mà…”.

Ngón tay thứ hai của Vũ Hoàng Huy lại tiếp tục chọc vào âʍ ɦộ của cô rồi ngón tay thứ ba cũng chen vào làm cho cửa ɭ*и của Kiều Hạ Linh căng ra, cô lại rêи rỉ lớn tiếng hơn: “A…a…cầu xin chú…dừng lại đi…a…a…a”.

Vũ Hoàng Huy nghe tiếng rêи rỉ ngọt ngào đó lại ra sức sục ɭ*и của Kiều Hạ Linh mạnh hơn nhanh hơn nữa, nước ɭ*и ra càng ngày càng nhiều chảy xuống ướt cả bệ đá hoa cương mà cô đang ngồi.

“Chú…dừng lại…ưm…ưm…ưm…á…á…á chết con mất”.

Sau một lúc sục cái ɭ*и của Kiều Hạ Linh làm cho nó ướt đẫm ɖâʍ thùy Vũ Hoàng Huy mới rút tay ra, cả người của Kiều Hạ Linh co giật mấy cái, anh đưa ngón tay vừa mới rút ra khỏi cái ɭ*и của Kiều Hạ Linh lên mũi ngũi một sợi tơ bạc kéo theo kết nối từ ɭ*и của Kiều Hạ Linh đến mũi của anh, sau đó anh lè lưỡi ra ɭϊếʍ một cái: “Đúng là rất ngọt nha Hạ Linh”.

Kiều Hạ Linh liền khép chân lại cái tư thế ngồi đưa ɭ*и cho người khác ngắm thế này làm cô vô cùng xấu hổ.

Vũ Hoàng Huy hôn lên môi của Kiều Hạ Linh rồi thì thầm hỏi cô: “Con đang rất nứиɠ đúng chứ?”.

Kiều Hạ Linh đỏ cả mặt đáp: “Không có…”.

Vũ Hoàng Huy khẽ cười nói: “Khoa học chứng minh nước ɭ*и con gái càng ngọt thì càng nứиɠ mà”.

Kiều Hạ Linh liền lắc đầu: “Chú nói bậy không có khoa học nào chứng mình như vậy hết”.

“Vậy nói cho chú biết con có đang nứиɠ không?”.

Yêu thích: 4 / 5 từ (1 thả tim)
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN