Đừng Coi Em Là Kẻ Xen Vào Cuộc Tình Của Anh Và Cô Ấy - Chương 125: con không ký đâu
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
54


Đừng Coi Em Là Kẻ Xen Vào Cuộc Tình Của Anh Và Cô Ấy


Chương 125: con không ký đâu


Sau bữa cơm Cảnh Sâm, Mỹ Lam và ba mẹ cô cùng bước vào phòng nói chuyện.

​ Mỹ Lam và Cảnh Sâm ngồi cạnh nhau ba mẹ cô thì ngồi đối diện. Ban đầu không khí vô cùng ảm đạm chả ai nói gì, một lúc sau ba Mỹ Lam mới bắt đầu nói trước:” Cơm trưa cũng ăn, chúng ta vào vấn đề chính!”

​ Vừa lên tiếng ba Mỹ Lam đã làm bầu không khí trở nên căng thẳng hơn. Ba Mỹ Lam nhìn cả hai người rồi nói:”Chuyện ly hôn chỉ cần cậu ký vào giấy thế là xong, còn mọi chuyện thủ tục còn lại cậu cứ để bên gia đình tôi giải quyết.”

​ Im một lúc rồi ba Mỹ Lam lại nói tiếp:”Còn chuyện tài sản gì đó thì chúng tôi không cần. Vì lúc Mỹ Lam tới nhà cậu đến lúc con bé ra đi con bé cũng chả làm được gì cho nhà cậu.”

​ Cảnh Sâm với Mỹ Lam chả ai nói gì, nói xong ba Mỹ Lam ngồi dậy bước tới chỗ tủ đầu giường lấy một tờ giấy ra, lấy một cây bút rồi ông đặt cả hai lên bàn, ông nghiêm túc nói:” Hai đứa ký vào đi, sau khi ký tờ đơn này hai đứa sẽ là người lạ.”

​ Ông biết chắc chắn cái hôn nhân của đứa con gái này của ông cũng sẽ chẳng có kết thúc tốt đẹp gì, ông cũng biết chúng nó không thể giải quyết được cái hôn nhân này, nên ông đã chuẩn bị có thể gọi là tất cả.

Đơn ly hôn được đẩy ngay trước mặt hai người, lúc đầu chả ai có phản ứng gì. Nhưng được một lúc Mỹ Lam đưa tay kéo tờ đơn về chỗ mình thẳng thừng ký tên, rồi lại đẩy tới chỗ Cảnh Sâm.

Anh ngồi im tinh thít, anh tới đây không phải là vì chuyện này. Lúc sáng anh còn đang ở công ty giải quyết đống tài liệu cần gắp. Thì tên Nam Hoàng lại gọi đến. Lúc đầu anh định không bắt máy, nhưng suy nghĩ qua suy nghĩ lại anh lại bắt máy.

“Alo” Cảnh Sâm lãnh đạm nói.

“Cứ tưởng anh không bắt máy chứ!” Nam Hoàng giở giọng đùa cợt.

“Vài vấn đề chính đi!” Cảnh Sâm nhìn đống tài liệu lại cảm thấy mệt mỏi khó chịu hơn.

“Tôi cùng với Mỹ Lam về nước ra mắt bố mẹ cô ấy này!” Câu nói vừa thốt ra của Nam Hoàng làm anh giật mình, tỉnh táo đứng phắn dậy.

Chả suy nghĩ nhiều anh gọi cho Mộc Nhi, mỗi lần tiếng chuông kêu lên là chân anh nhịp mấy lần dường như vô cùng thiếu kiên nhẫn.

Đầu dây vừa bắt máy thì Cảnh Sâm đã gấp gáp hỏi:”Em về nước rồi sao?”

Mộc Khi đầu dây bên kia còn ngơ ngác, nhưng vẫn ngơ ngốc trả lời:”Vâng!”

Mộc Nhi vừa trả lời xong Cảnh Sâm đã lập tức tắt máy. Cứ thế anh đi nhanh chóng tới chỗ này. Nhưng tới lúc ba mẹ Mỹ Lam hỏi anh tới đây làm gì, thì lúc đó anh mới choàng tỉnh ra, mình tới đây làm gì?

Tên Nam Hoàng cứ thế nói lí do anh tới, vì không còn cách nào khác nên anh đành gật đầu cho qua, nhưng không ngờ nó lại thành ra thế này.

Nhìn tờ đơn trước mặt mà anh không biết mình nên làm gì. Chỉ quay sang nhìn Mỹ Lam và đúng lúc cô cũng đang nhìn chằm chằm anh. Anh nhẹ nhàng nói:”Em thật sự muốn bỏ anh sao?”

Câu nói của anh chỉ là một câu nói đơn thuần bình thường nhưng nó lại làm cô cảm thấy có gì đó khó chịu, cảm động. Cô không nói gì im lặng cứ như là câu trả lời của cô. Anh đẩy lại tờ giấy đến trước mặt ba Mỹ Nam anh nói:”Con không ký đâu!”

Câu nói của anh làm cả ba người giật mình nhìn chằm chằm anh.

!!!!Cô vít đã quay lại và lợi hại hơn xưa nên mọi người nhớ vệ sinh tay đồ dùng sạch sẽ, ra đường nhớ đeo khẩu trang, cách xa nhau hai mét để giảm thiểu ca mắc nữa nhá. Chúc các độc giả khỏe mạnh trong mùa dịch này!!!!

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN