Đừng Gọi Là Chú Nữa Vì... Anh Yêu Em - Chương 4: đám cưới
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
161


Đừng Gọi Là Chú Nữa Vì... Anh Yêu Em


Chương 4: đám cưới



Từ lúc chính thức gặp mặt đến ngày
cưới chỉ cách nhau có một tuần thế nên gia đình hai nhà huy động lực lượng
người làm chuẩn bị đám cưới còn nó và anh thì chỉ việc lê xác đi thử đồ cưới
cũng mệt lắm rồi.

Đưa nó đến tiệm váy cưới SUNSHINE,
anh tài xế ra về. nó lững thững bước vào thấy anh đã tới đang thử bộ vest màu
đen rất lịch lãm. Nó không phủ nhận lúc nhìn kĩ thì anh cũng đẹp trai phết (
chỉ đẹp trai thôi á, mấy cô nhân viên mắt ai cũng chỉ thấy hai trái tim đỏ
chói). Thấy cô bước vào anh cau mày: “ cô muộn 5 phút rồi đấy”.

– 
 “ Tại cháu kẹt xe chứ. hứ”- cô
đáp

– 
từ
giờ đến lúc cưới cô bỏ ngay cái kiểu chú cháu đi nhé. Khi được ở riêng gọi thế
nào cũng được chứ giờ mà gọi chú cháu thì hỏng hết cả kế hoạch à?- anh bực bội
sửa cách xưng hô của nó.

– 
Tại
tôi chưa từng gọi ai là anh nên không quen. Không gọi chú thì gọi là gì- nó hỏi
lại

– 
Gọi
anh xưng em- anh đáp. Mà tôi đâu có già mà từ hồi gặp nhau cô toàn gọi là chú
vậy?

– 
Chú
hơn cháu cả 1 giáp đấy ÔNG CHÚ GIÀ ạ- nó nhấn mạnh ông chú già.

– 
Lại
chú

– 
……
nó im lặng

– 
Vào
thử váy cưới đi- anh ra lệnh.

Nó vừa vào vừa lẩm bẩm. đồ chết dẫm,
tôi nhất định sẽ xử lí anh. Cũng may chỉ là vợ chồng hờ chứ nếu không….- nó
không dám nghĩ tiếp.

Thực ra hôm trước nó với anh có gặp
nhau nói chuyện. giờ hai người chỉ kết hôn theo lời hứa của hai nhà, đợi một
thời gian họ sẽ tìm cách li hôn. Vậy nên tiện thể hai người kí 1 bản hợp đồng
hôn nhân gồm 10 điều, mỗi bên 5 điều. 4 điều khoản đầu tiên của hai người giống
hệt nhau nhưng họ đều âm ưu bỏ lại 1 điều khoản cuối cùng không viết không biết
để làm gì.

Điểu 1: chú/ cô không được đụng vào
người của đối phương nếu không được cho phép, trừ những trường hợp bất đắc dĩ

Điều 2: không được quá thân mật với người
khác giới trước mặt đối phương và gia đình

Điều 3: tự do thoải mái yêu đương cá
nhân nhưng không được xuất hiện trước mặt người khác

Điều 4: trước mặt người nhà phải thân
mật tình cảm

Điều 5: từ từ rồi tính tiếp

Đang mải hồi tưởng về bản hợp đồng hôn
nhân không lợi nhuận kia thì nhân viên bảo cô dâu đã xong. Nhìn thấy nó anh đã
mất vài giây đứng hình. Dù ghét nó lắm nhưng phải công nhận trông nó xinh
thật.Chiếc váy trễ vai lộ ra làn da trắng hồng mịn màng của nó. Đuôi váy xòe
rộng đường trang trí các họa tiết ren nổi làm tăng thêm vẻ kiêu kì của nó.
Khuôn mặt trang điểm nhẹ nhàng thật tự nhiên. Trông nó cứ như búp bê ấy thật
đáng yêu. Nhưng anh nghĩ phải trêu ngươi nó mới nên cất giọng: “ cô mặc bộ này
trông cứ như trẻ con ấy thay bộ khác xem sao” nó vào thay bộ khác, anh hết chê
diêm dúa, màu sắc lòe loẹt lại chê bó quá,hơi ngắn… cho đến khi thử hết cả 150
bộ váy cưới trông cô phờ phạc thì anh tươi cười bảo “ hình như bộ ban đầu hợp
với cô nhất đó”.

Chú đang hành hạ tôi đúng không?-
trong cơn tức giận nó chỉ tay mắng- chú cứ liệu đấy. nói xong nó tức giận thay
đồ rồi ra về để cho anh đứng đấy cười 1 mình như điên dại vì trả thù được mấy
lần trước.

Hôm nay tại đại sảnh khách sạn KING
AND QUEEN hôn lễ của anh và nó diễn ra. Đám cưới xa hoa bậc nhất châu á với sự
tham gia của những gương mặt thân quen trên thương trường và những ông tai to
mặt lớn ở chính trường. giữa lễ đường, chú rể mặt lạnh lùng đợi giờ làm lễ còn
phía dưới bao co nàng tan nát vì một người đàn ông hoàn hảo đã không bao giờ có
cơ họi là của họ nữa rồi. Tiếng nhạc cất lên, 1 nàng công chúa diện váy trắng
theo cha bước chân vào lễ đường. Cha cô dâu ngậm ngùi đưa tay cô cho chàng
hoàng tử dặn chàng chăm sóc cô giúp mình. Cô dâu mỉm cười hạnh phúc còm chú rể
nhăn nhó hứa với cha ( tại sao chú rể nhăn nhó ư, tại chú bị cô dâu véo tay từ
nãy đền giờ chứ sao).

Tiếng linh mục cất lên.

Thiên lâm con có đồng ý lấy ngọc bảo
làm vợ. Dù cho sau này có ốm đau bệnh tật, giàu có hay nghèo nàn cũng luôn yêu
thương giúp đỡ chia sẻ lẫn nhau( mình khong nhớ rõ câu này nốt)

Con đồng ý- anh đáp

Ngọc bảo con có đồng ý thiên lâm bảo
làm chồng. Dù cho sau này có ốm đau bệnh tật, giàu có hay nghèo nàn cũng luôn
yêu thương giúp đỡ chia sẻ lẫn nhau

Con đồng ý- nó đáp

Từ giờ trở đi hai con chính thức là
vợ chồng- vị linh mục tuyên bố. chú rể có thể hôn cô dâu.

Hôn đi! Hôn đi!- mọi người ở dưới
đồng thanh khiến hai người đỏ mặt

Anh cúi sát vào mặt nó làm đặt lên
khóe môi nó 1 nụ hôn nhẹ rồi thì thầm “ chỉ là diễn kịch thôi”.nhưng chỉ thế
thôi cũng đủ làm cho tim nó đập loạn xạ, còn mặt mũi thì đỏ bừng như vừa uống
rượu.

Cuối cùng hôn lễ cũng kết thúc. Mọi
người ra về còn anh và cô phải ở lại khách sạn đêm nay theo chỉ thỉ của hai
nhà. Trước khi ra về, hai bà mẹ của nó kéo nó ra góc rồi cầm tay an ủi “ tối
nay con chịu khổ rồi” làm nó ngu ngơ chẳng hiểu gì.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN