Đừng Khóc Nhé Em
Phần 11
Ngày đó có chàng trai đứng lặng thầm nhìn cô gái mà mình thương suốt bao nhiêu năm đang khoác trên người bộ váy cô dâu…thấy cô nở trên môi nụ cười vui vẻ ,chàng trai chỉ biết vỗ tay cùng những nụ cười đầy đau thương chúc phúc cho cô gái mình thương…
Miệng nói khẽ :” Anh yêu em “
Hạnh vui vẻ chào hỏi Thái …anh ta cũng rất vui vẻ đáp lại…
-Hạnh tới đây có chuyện gì vậy ?
-Con của em ốm ,cháu bị ho gà và có khối u ở vòm họng…
-Vậy à…vậy hai mẹ con cố gắng vượt qua nhé …
Thấy Thái mặc đồ bác sỹ Hạnh liền hỏi
-Anh làm bác sỹ ạ
-Phải rồi,Hạnh k thấy tôi uy tín à
-À không nhìn vẻ ngoài của anh kèm lời nói và hành động thì tôi k nghĩ anh làm bác sỹ…
-vậy tôi làm gì thì phù hợp…
Thái lại nói ra giọng bỡn cợt vẻ trêu đùa ,Hạnh liền ái ngại
-Vậy tôi xin phép
-Hạnh này có cần giúp đỡ gì cứ nói nhé…
Hạnh cười nhạt rồi quay vội đi…Thái lúc làm việc anh ta đeo cặp kính cận,ánh mắt sắc bén nhìn Hạnh đi khuất …
Cô gái mặc chiếc váy hai dây ở bên cạnh Thái đêm hôm trước cũng là y tá dưới cấp của Thái tại bệnh viện liền nói
-Cô ấy k nhớ chút nào về sếp cả thật sự đáng tiếc
-Không sao,cái quá khứ đó cũng k vui vẻ gì chỉ cần mình toi nhớ là được rồi…
Hạnh vội về quê để lấy thêm tiền,mẹ đẻ đưa cho cô 20 triệu rồi nói
-Tao vừa chửi nhau với c/on mẹ thằng Hùng xong đấy
-Mẹ,có liên quan gì nữa đâu mà mẹ nói làm gì
-Sao lại k liên quan tao phải cho nó biết thế nào là phản bội,cái ngữ nhà nó tao nhịn lâu lắm rồi đấy…
-Thôi mẹ…
-Mày xem nó biết con nó đau ốm,mẹ nó làm bà cũng có hỏi han cháu một lời không,tao k nhịn nổi nữa…
-Giờ con chỉ nghĩ đến con Thỏ còn chuyện khác con kệ mẹ ạ…
-Thôi đi đi k lại nhỡ xe lên đó có gì gọi về cho mẹ…
-Vâng…có gì con gọi…
Hạnh cảm thấy may mắn khi được có mẹ bên cạnh giúp đỡ,bà chỉ mắng mỏ nhưng vẫn rất thương con cháu…cô nhận được cuộc gọi của Hùng…
-Có chuyện gì không?
-nghe nói em đâm đơn kiện anh
-Tôi k rảnh để làm việc đó
-Em về hỏi lại mẹ em đi
-Con đang ốm nên tôi k có thời gian đôi co chuyện với anh đâu…anh biết con ốm mà k hề hỏi 1 lời nào đủ thấy con người cạn tàu ráu má lắm rồi
-Anh k hề biết con ốm
-Con nằm viện cả tháng nay rồi ,làm bố mà quan tâm con quá,k lẽ mẹ anh k nói với anh chuyện này…
-Anh k hề biết gì…thế bây giờ con thế nào rồi
-Đừng tỏ ra quan tâm như vậy.
Nói xong chị cúp máy…Hùng đi đi lại lại suy nghĩ về lời chị nói rồi gọi cho mẹ đẻ
-Con thỏ ốm sao mẹ k bảo con
-Ôi dào thấy bảo ho gà đi viện,ho chứ có phải nặng đâu mà lo
-Mẹ biết ho gà nguy hiểm không vậy,chắc chắn là nặng mới phải nằm viện lâu…
-Con quan tâm làm gì nữa,giờ cứ vợ đẹp con khôn ở trong đó mà lo…
-Con không phải là kẻ k biết suy nghĩ ,con của con thì con phải lo…
Hùng dập máy anh ta nói với trợ lý
-Đặt vé về Hà Nội cho tôi
-Dạ vâng …
Hùng trở về nhà Yến liền hỏi
-Sao anh đi công tác đột xuất vậy,sao k báo trước cho em
-Đã là đột xuất thì sao anh báo trước được…anh đi công việc,chúng ta còn nhiều thời gian mà cứ ở bên nhau …
Hùng rời khỏi nhà Yến cứ bồn chồn k yên tâm…mẹ cô ta cau mày
-Này đàn ông nó k thích cứ kè kè như vậy đâu,con phải giữ giá cho mình chứ
-Con cứ thấy anh ấy ra bắc là con lo mẹ ạ
-K có chuyện quay lại đâu con cứ phải nhớ là như vậy
-Chưa ly hôn thì chưa có gì là chắc chắn cả…
Thái tới khoa của bé Thỏ đang nằm,bác sỹ trực tiếp chữa trị cho Thỏ đứng bên cạnh.
-Về ho thì đã êm xuôi nhưng khối u ở vòm họng tuy là lành tính nhưng vẫn chưa cải thiện tốt
Thái cầm hồ sơ bệnh án xem rồi nói vs bác sỹ đó
-Thay đổi thuốc điều trị đi…từ amsblin sang vsblin sẽ ổn hơn
-Vậy à…để tôi đổi ngay,bé này người quen của bạn à
-Ừ là con tôi đấy
-Ôi thật á chắc đùa bác sỹ Thái đã làm gì có vợ
Thái cười nhẹ
Lúc này chị gái Hạnh ở đấy nghe thấy liền giật mình và ái ngại…Thái cúi chào chị của Hạnh
-Ở đây có bất cứ vấn đề gì cần giúp đỡ thì cứ báo bác sỹ Vũ đây nhé,tôi sẽ hỗ trợ bất cứ lúc nào gia đình cần…
-À vâng,đáng lẽ chiều nay cháu phải tiêm nhưng viện phí mẹ cháu đang về lấy nên xin cứ tiêm cho cháu trước đi dc k ạ
Thái cau mày
-Được chứ phải không bác sỹ Vũ
Bác sỹ Vũ gật lia lịa
-Ồ được mà…
Thái xoa đầu Thỏ
-Chào cô Thỏ xinh xắn ,phải mau khoẻ để còn đi học lại nhé…
-Dạ con cám ơn chú…
Thái nở nụ cười đầy thân thiện Vs Thỏ…
Ra bên ngoài anh ta đi ra bàn nộp viện phí ,hai cô thu quầy giật mình khi thấy bác sỹ Thái nổi tiếng của viện đứng trước mặt
-Tôi sẽ chi trả toàn bộ viện phí của bệnh nhân này
-Dạ vâng được ạ…
-Nếu người nhà đến cứ nói là được nhà nước tài trợ hiểu ý tôi k?
-Dạ chúng em hiểu ạ…
-Cám ơn hai em…
Anh ta cười một cái mà hai chị thu ngân cứ thở dài
-Đẹp trai thế mà bê đê
-Ờ nhỉ chả lấy vợ tiếc quá đi mất …
Tối hôm đó khi Hạnh đang trông con ,cô đắp cho con rồi nghe chị gái nói
-Bác sỹ Thái em quen à
-Ai hả chị
-Chiều nay có bác sỹ Thái tới thăm khám và chỉ đạo trực tiếp bác sỹ chữa trị cho Thỏ đổi thuốc,từ chiều con bé k kêu đau ở cổ nữa dễ thở hơn…chắc giỏi em ạ,anh ta đổi thuốc cái con bé đỡ ngay…
-À người đó em có quen qua cũng chính anh ta phán có thể Thỏ ho gà…
-oài em quen ở đâu thế ,sao chưa thấy bh em nhắc…
-Quen ở homestay em phục vụ đoàn của anh ta khi họ về đó chơi…
-Chiều c bảo tiền nộp sau cứ tiêm cho cháu,mới đầu họ lờ đi ý,sau có bác sỹ ý nói cái dc tiêm ngay,vào viện này quen dc là tốt…
Hạnh suy nghĩ đến khi nãy ra đóng tiền chợt ngta báo Thỏ được tài trợ…cô cũng cứ ngờ ngợ trong lòng…
Hạnh quyết định đi tìm Thái để cám ơn nhưng ở khoa nói anh ta mới vừa ra về …Hạnh chạy ra cổng thì thấy Thái đang đứng ở bên kia đường…chị đang vẫy tay thì bàn tay tóm lấy chị đó là Hùng…
Thái từ bên này đường nhìn thấy Hùng đang nắm tay Hạnh ,tay trong tay…
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!