Đừng Làm Thế - Phần 2 - Chương 5
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
1601


Đừng Làm Thế


Phần 2 - Chương 5


Gía như tôi có thể nắm tay người đàn ông này đến hết cuộc đời thì có lẽ lòng tôi không còn mong muốn gì hơn,anh yêu tôi bằng tất cả những gì anh có và tôi cũng vậy yêu anh ấy bằng tất cả những gì tôi có…

Đến buổi nhạc kịch biểu diễn của con trai vì màn diễn của con trai ở đoạn cuối nên trong suốt buổi Phong đều nhắm mắt ngủ gật …Tôi với tay để anh tựa đầu vào vai tôi …chúng tôi chưa từng cãi nhau trong suốt 5 năm qua…điều gì khiến anh căng thẳng là thứ luôn luẩn quẩn trong đầu tôi…anh mắt vẫn nhắm nhưng miệng nói

-Con mình sắp diễn chưa

-sắp rồi anh,anh mệt thì ngủ chút nữa đi

-ừ,hôm qua anh không ngủ nên vậy …

Phong nắm lấy tay Helen…

-con ra kìa anh

Phong liền mở mắt nhìn thấy con trai gương mặt anh ta rạng rỡ …gương mặt người cha tỏ ra tự hào khi thấy con trai trên sân khấu…kết thúc màn biểu diễn con trai được Mc hỏi có muốn nói gì với bố mẹ không ” con muốn mạnh mẽ như bố,bố con là quân chủ”

Phong đổi sắc mặt anh ta lập tức gọi điện và một tay chỉ đứa con trai ” em lập tức bế con đi nhanh ”

-sao vậy anh

-không còn thời gian bế con lại đây nhanh…

Phong gấp gáp gọi cho ai đó …bên ngoài đệ của anh ta tràn vào anh ta nói nhỏ với cô gái đệ cứng của mình ” giết hết bọn ở đây đi k bỏ xót đứa nào”

-Vâng thưa quân chủ

Helen bế con đi vội vã ,cô thấy những người quấn khăn voan đen ở cổ tay xuất hiện…dường như có linh cảm không tốt nên cô ngăn chặn ” bên trong toàn là lũ trẻ”

-quân chủ có lệnh giết hết những kẻ ở đây,cậu chủ đã làm lộ thân phận của cha mình

-thân phận của cha thì làm sao ,anh Phong là bố của con tôi là sự thật mà

-cô Helen xin đừng làm khó chúng tôi

-Xạ Hương cô làm ơn đi lũ trẻ còn nhỏ mà …

-đã có lệnh rồi thưa cô

Xạ Hương đi qua tôi,tôi ôm con chạy ra trước cô ấy

-chúng chỉ là những đứa trẻ nếu cô làm vậy sau này Bo lớn lên nó sẽ thế nào ,vì nó mà bạn nó chết nó sẽ thế nào

Phong đi tới quát ” thế thì em nên dậy con của em rằng phải nói gì trước công chúng ”

-Công việc của anh sao lại để con phải chịu ,con đâu có nói sai

-em chẳng hiểu thì k nên xen vào

-Nếu anh sát hại những người ở đây ,em sẽ bế con tự vẫn anh có tin không

-em…

Phong nhìn ánh mắt Helen cương quyết mà bất lực…anh ta quay đi ” rút lui đi ”

-vâng thưa ngài …

Tôi ra ngoài đứa con cho vú em rồi chạy theo Phong …

-đừng đi theo anh

-chúng ta nói chuyện đi được không

-anh đang vì em và con ngay lúc này anh phải đi giải quyết

-tại sao vậy anh

Phong thấy Helen tóm lấy tay mình ,anh ta ôm đầu thở dài

Anh có tổ chức của riêng mình,anh là người đứng đầu nhưng trên anh còn có 3 người là hội đồng cao hơn anh ,nếu như biết anh có con họ sẽ ép thằng bé gia nhập tổ chức chính vì thế anh k muốn cưới em vì cả em cũng sẽ bị gia nhập …anh k muốn điều đó nhưng giờ thì hỏng hết rồi từ ” quân chủ” đã lộ ra nếu đến tai hội đồng họ sẽ chạm đến thằng bé em hiểu không

-Tại sao a k nói sớm

-em thừa biết công việc của anh phức tạp thế nào còn gì

Phong tức giận đi lên xe…xạ hương nói nhẹ ” đài truyền hình sẽ cắt đoạn cuối đi nên quân chủ có thể yên tâm ”

-lũ hội đồng đó thính hơn cả chó ,nếu chúng biết tao có con sẽ là một rắc rối lớn …

Đã 10 ngày sau khi có chuyện Phong k cho Bo đến trường nữa,con được giáo viên đến dậy tại nhà,còn anh cũng không về nhà …Hôm nay tôi sẽ phải đến công ty của Minh để kí hợp đồng chính thức…Tuyết rơi phủ trắng xóa con đường,tôi tự lái xe tới công ty đó…trụ sở của họ ở Anh cũng rất lớn…tôi mở máy nhắn tin cho Phong ” Hôm nay em đi kí hợp đồng chính thức ,anh khi nào về nhà vậy”…

Tôi thở dài vì 10 ngày nay không được gặp Phong,tôi thật sự thấy rất nhớ anh…

Tại nhà thờ lớn …3 người đàn ông mặt trắng bệch vẻ mặt rất máu lạnh ngồi cười nói với nhau khi Phong mở cửa vào họ tay bắt mặt mừng ” Ôi chào quân chủ,càng ngày càng trẻ đẹp nhìn rất menly”

-nói quá rồi,ba vị hội đồng nay lại rảnh rỗi qua đây sao

-à thì nghe nói quân chủ của chúng ta si mê một con đàn bà đến mức không kết hôn

-cô ấy và tôi yêu nhau lâu rồi nên tôi k có ý định kết hôn

-ấy quân chủ phải kết hôn chứ,yêu cứ yêu nhưng phải kết hôn sinh ra những đứa trẻ kế vị ngài chứ (Tay Phong nắm chặt)

-tôi k có ý sinh con

-vậy đứa trẻ cậu giữ ở nhà là con riêng của cô ấy à

-phải

-quân chủ của chúng ta quả là yêu hết lòng…tôi hy vọng sẽ có ngày cậu gửi cho chúng tôi tấm thiệp mời,giờ tổ chức của chúng ta trên toàn thế giới quá hùng mạnh rồi nên quân chủ cũng nên nghĩ cho bản thân chút…ngài yên ấm chúng tôi yên lành …

Nụ cười của họ đầy nham hiểm ….

Tôi kí hợp đồng nhưng cả lúc kí đều thấy chủ tịch Minh đó nhìn tôi k rời…

-tôi k nghĩ hnay chủ tịch vẫn ở lại đây vì bản hợp đồng này

-vì em nữa

Tôi ngẩng lên nhìn thì anh ta cười xua tay ” tôi đùa mà”

-tôi sẽ gửi thiết kế đến tận công ty,mọi điều k vừa ý cứ nói tôi sẽ sửa đến khi các anh vừa ý ,rất vui được hợp tác

-em có con rồi à

-vâng tôi có con trai ba tuổi rồi…

-với Phong à

-vâng,anh và anh ấy quen nhau ạ

Minh cười khẩy nhẹ

-hắn cũng là kẻ biết tranh thủ đấy,sau này có khi nào em sẽ hối hận khi sinh con cùng hắn không nhỉ

-anh đang đi hơi xa chủ đề rồi…

Minh tóm lây tay Helen rồi kéo lại sát người anh ta

Tôi thực sự thấy ái ngại khi người đàn ông này toàn làm những cử chỉ khác lạ …

-Anh đang k tôn trọng tôi đấy

-Trời lạnh chỉ muốn có hơi ấm chút thôi

-tôi là người đã có chồng mong anh hãy có chút tôn trọng…

Phương đẩy Minh rồi quay đi…Minh có vẻ mặt cay cú …anh ta suy nghĩ ” ai mới là chồng em”…

Tôi đi xuống dưới cửa công ty,thấy bên kia đường Phong đang đứng hút thuốc ,anh mặc bộ vest màu đen cổ quàng chiếc khăn bbr mà tôi tặng …tuyết rơi trắng xóa…tôi vẫy tay gọi lớn

“Anh em ở đây”

Phong ngẩng lên nhìn thấy Phương chạy sang rồi ôm chầm lấy cổ anh khiến Phong ngạc nhiên ,Phương bật khóc

-Anh đi đâu vậy,người ta nhớ anh lắm biết không

Phong cười nhẹ vuốt tóc Phương ” Hâm này ,anh đi công việc ,nín đi ”

Phong xoa má Phương rồi hôn nhẹ lên môi cô …”chụt”

-anh cũng nhớ em …

Minh đi ra cửa nhìn thấy,trong lòng anh ta không cam tâm…anh ta bước sang đường rồi nghĩ ” Phải nói sự thật cho Phương nghe,phải nói tất cả dù cho cô ấy có tổn thương thì cũng phải nhớ lại kí ức và sự thật,mình không thể để họ ở bên nhau”….

Nụ hôn ngọt ngào dưới trời tuyết,ánh mắt ghê sợ của Minh…điều gì sẽ xảy ra…

Yêu thích: 5 / 5 từ (1 thả tim)
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN