Đừng Làm Thế - Phần 22
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
1592


Đừng Làm Thế


Phần 22


Tiếng hai đứa trẻ nằm trong nôi khóc ré lên…Phương vội vã buông dao xuống ra ôm con

“ Mẹ đây,ngoan nào mẹ đây”

Minh quay đi,tay anh ta cầm gói gì đó …ra bên ngoài anh ta đưa cho cô Ba…

-Cô làm thay tôi vậy

-Sao vậy cậu cả

Minh bước đi thẳng vẻ mặt vô cùng tức giận…

Cô Ba bước vào ru lũ trẻ cùng Phương

-Sao lại cãi nhau nữa vậy

-Anh ta định động vào cháu,cháu k thích

-Tôi nhờ cậu Minh bóp cái này ở vai cô lúc chiều cô bị va tím đấy,tôi nhờ cậu ấy xoa cái này cho cô nhanh khỏi mà,ý cậu cả chắc k như cô nghĩ đâu

-Cháu không biết vì anh ta cứ làm ra cái vẻ muốn quan hệ với cháu nên cháu từ chối luôn ạ

-Kìa mợ cả,mình là đàn bà phải nhẫn nhịn để giữ lửa hạnh phúc gia đình chứ

-Cháu k còn thích anh ta nữa

-Vậy hãy cứ nghĩ vì lũ nhỏ mà nhẫn nhịn…nếu cô k nhịn dc cậu ấy sẵn sàng tách cô khỏi lũ trẻ đấy…

-Cháu hiểu

Tôi nhìn lũ trẻ rồi thở dài suy nghĩ về chuyện giữa tôi và Minh,trong lòng tôi lúc này đầy mâu thuẫn và thật sự ám ảnh khi thấy anh ta quan hệ với cô gái khác…

Tại một căn biệt thự trên một khu nghỉ dưỡng…một cô gái kêu

“ A…a…Dừng lại đi ,em xin anh đấy “

Phong hì hục quan hệ như một kẻ không hồn với một xác chết…cô gái anh đang nằm để anh ta quan hệ trên mặt đeo mặt nạ có hình của Phương…

-Anh yêu em Phương à,chỉ cần anh còn sống sẽ có ngày anh và em được ở bên nhau

Phong ghì chặt cô gái ,tay ấn lên mặt cô ta cho đến khi cô ta dẫy dụa kiểu ngạt thở và rồi buông xuôi tay đôi mắt trợn lên…

Phương ngủ mơ thấy Phong tới bắt hai đứa nhỏ và ép cô quan hệ…” không bao giờ”

Cô bật dậy mồ hôi nhễ nhại rồi sợ hãi chạy ra chỗ lũ trẻ…tôi cảm giác sợ hãi rằng Phong có thể bắt lũ trẻ đi bất cứ lúc nào…tôi gọi cho Minh…

-Tôi có chuyện muốn nói với anh

-Nói

-Tôi muốn được đi học,trong lúc đó anh có thể tăng cường bảo vệ lũ trẻ hộ tôi được không

-Ai nói sẽ cho cô đi

-Tôi phải học nốt khoá

-Được thôi,nếu vậy cô và lũ trẻ sẽ qua đây sống

-Không,tôi sẽ về nhà dì tôi

-Quyết định ,đi học hoặc nghỉ là do tôi quyết chớ có quên…

Minh tắt máy thì thấy Phương nhắn tin “ Chiều tôi và lũ trẻ sẽ lên đó”…

Minh ngay lập tức hoãn cuộc họp của mình lại

-Quay về nhà hoãn cuộc họp lại

Tên mặt sẹo thắc mắc

-Vậy báo huỷ luôn nhé

-ok

Minh trở về nhà anh ta yêu cầu thợ làm một căn phòng cho trẻ gấp trong 2 tiếng,rèm cửa bỏ hết màu đen thay vào màu sáng,thay luôn cả chiếc giường kia đi…

Người làm ở căn nhà thấy kì lạ khi ông chủ của mình thay đổi phong cách…

Minh tự tay treo những chiếc lắc quay trên nôi cho con,anh ta vã mồ hôi,tên mặt sẹo hỏi han

-Để tôi làm cho

-Tôi làm được cậu đi lo việc khác đi…

Minh xoay xoay chiếc quay trên đầu nôi,tiếng nhạc từ đó phát ra anh ta bật cười tươi khi thấy mình lắp đúng…

Tôi chuẩn bị đồ đạc và chào mọi người lên thành phố sống cùng Minh…tôi dặn lòng rồi mọi chuyện sẽ qua…mẹ Minh dặn dò

-Mẹ sẽ thu xếp rồi lên chăm lũ trẻ cùng con

-Có cô ba theo mà mẹ đừng lo…

-Cố gắng vì lũ trẻ con nhé…đừng coi con trai mẹ là một kẻ lập dị,hãy mở lòng với nó

-Sau những gì con chứng kiến thì con k thể mở lòng nhất là với anh Minh…

Lên tới nơi tôi ngạc nhiên khi cơm nước xong xuôi…Minh đứng mặt lầm lỳ k nói gì cả…xe đẩy hai đứa trẻ vào tôi thở dài “ Tôi tới rồi”

-Tới rồi thì vào thôi…

Món ăn bày biện sẵn trên bàn,cô giúp việc ở đây nhanh nhảu “ Mấy món này toàn là ông chủ làm,nhìn đẹp mắt đúng k ạ”

Tôi đánh tiếng

-Quan trọng là chất lượng cô ạ

Cô ba nháy mắt tôi ý phải khéo…cô ba vỗ tay rồi vui vẻ “ dùng bữa thôi nào,lâu lắm tôi mới có cảm giác bữa tối của một gia đình “

Minh nghe đến chữ gia đình anh ta đổi sắc mặt rồi suy ngẫm…Thấy Phương ăn rồi chấm miệng cho con vui vẻ anh ta cười nhẹ một nụ cười bình yên đến lạ…

Đêm đến khi lũ trẻ đã ngủ say,cánh cửa phòng thông nhau giữa phòng trẻ và phòng ngủ của Minh…anh ta nhìn lũ trẻ miệng chu mỏ bú bú khi đang ngủ anh ta cười nhẹ rồi sờ lên má hai đứa trẻ…

Minh thấy Phương đang ngủ gật cạnh nôi…anh ta đi ra tựa vai Phương …Phương choàng mở mắt…

-Chỉ vài phút thôi…vài phút

Minh nhắm mắt rồi tay sờ lên má Phương

-Đừng chạm vào tôi,tôi nói với anh rồi mà

-Cô có muốn chúng ta chia tay luôn chưa

-Tất nhiên là muốn…tôi ghét cái thái độ bẩn thỉu của anh chí ít anh nên nghĩ anh đã có vợ…anh có con,hẳn hai đứa trẻ 1 trai 1 gái đáng yêu,anh còn muốn gì nữa …anh thậm chí chưa một lần bế con của mình…

Minh với tay quàng vào cổ Phương kéo gần sát mặt mình

-Hãy cám ơn vì tôi đã để cô sinh chúng ra trọn vẹn …

Minh hôn chụt lên môi Phương,Phương dẫy rồi đấm liên tục vào ngực Minh…anh ta vẫn ghì chặt…Phương cắn vào môi Minh…máu trên môi Minh chảy sang môi Phương mà anh ta vẫn k buông…

Đến khi tự Minh buông tay …Phương lau miệng rồi sợ ngồi lùi lại…

-Tránh xa tôi ra

-Cô hút máu của tôi rồi thì phải có trách nhiệm đấy…

Minh cười nhẹ rồi lau miệng anh ta đứng dậy lặng lẽ về phòng…

Tôi chợt nhận ra đúng như lời đồn hắn là kẻ lập dị không khác gì Phong,sao số mình toàn gặp phải kiểu ẩm ương thế này nhỉ…hắn rất đáng sợ …bởi vì hắn k có tình cảm với mình nên càng đáng sợ…

Đêm đến Minh thấy tiếng trẻ khóc anh ta cố mở mắt dậy…đi sang phòng thấy Phương đang loay hoay với lũ trẻ…

-Sao con khóc vậy

-Tôi k biết có lẽ do lạ nhà…cô ba lại đang ốm nên tôi k muốn gọi,anh pha sữa hộ tôi nhé

-Uk đâu pha như thế nào

-4 thìa 160ml nhé

-Rồi nhé

-Anh lắc lên chứ k làm sao tan được bột…

-Lắc thế này dc chưa

-Anh lắc mạnh thế con uống đau bụng đấy

Minh một ông chủ mà lại đang loạn nhịp vì chuyện pha sữa cho trẻ…anh ta vã mồ hôi chạy đi vứt bỉm,tay cầm bỉm tay bịt mũi bị Phương quát “ thơm,phải nói là thơm để con k bị đi ngoài”

-Phải nói vậy thật sao

-Đúng r anh mau làm nhanh lên

-thơm,phân của con thơm

Phương cười tủm vì chơi khăm Minh,khi nhìn gương mặt đần thối của Minh…bé Thỏ sốt Phương tất bật lau người còn Minh vắt khăn bên cạnh…cho đến khi con bé hạ sốt …cả hai vui ra mặt…họ tựa vào vai nhau ngủ lúc nào không hay…

Minh bật dậy kiểm tra thân nhiệt của con thấy đã ổn anh ta thở phào…thấy Phương ngủ co ro anh ta ôm lấy Phương rồi nhắm mắt ngủ tiếp bên cạnh nôi của con…có lẽ anh ta đang dần cảm nhận được tình cảm vợ chồng và đặc biệt là tình cảm cha con…

– [ ]

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN