Đừng Sợ, Có Anh Đây
Chương 63: Mọi chuyện dần sáng tỏ
Sau gần mấy tiếng chuyển nhà, và cũng đã xong, Song Thuần mệt mỏi nằm liệt trên giường,ban đầu ông Jone có ngăn cản cô,không cho cô giúp, dù gì ông cũng đã thuê người dọn rồi, ấy mà cô cứng đầu không nghe, nhất quyết phải ra tay phụ giúp, để bây giờ mệt mỏi nằm giường, trán thì nóng, không biết đứa bé trong bụng có ảnh hưởng gì hay không nữa?..
Ông Jone khám cho cô, biết cô chỉ cảm nhẹ, ông tận tình lấy thuốc cho cô uống, để cô nghỉ ngơi một chút. Cuộc đời ông, không có gia đình, cũng không có con cái, được nhận cô làm con nuôi là điều hạnh phúc, và còn có cả đứa cháu ngoại sắp chào đời, cho nên ông phải cưng chiều trên lòng bàn tay.
Song Thuần nằm ngủ được khoảng ba bốn tiếng gì đó, có lẽ thuốc ngấm vào cơ thể rất nhanh nên khiến cô ngủ lâu như vậy, đến lúc cô thức giấc đã thấy căn nhà trở nên chu tất hơn, còn đẹp hơn. Cô ngồi dậy, đi rửa mặt rồi đi tìm ba nuôi của mình, ban đầu cô cứ ngỡ bản thân đi nhầm nhà, nhưng rồi cô bình tĩnh hơn, đúng là căn nhà cô dọn dẹp lúc sáng đây mà, nhưng sao nó bây giờ lại sang trọng như vậy? Cô cũng thích nữa, nhưng cô thích ở căn nhà tre gần bờ biển kia hơn, tuy nhỏ nhưng ấm áp. Ông Jone đang nấu ăn dưới bếp, nghe tiếng chân, liền biết ngay là cô, vì trong nhà chỉ có hai cha con mà.
“Thức rồi sao con gái?”
“Vâng”.
“Ngủ có ngon không?”
“Rất ngon ạ! À mà, ba đang nấu món gì đấy?”
Ông Jone quay lại nhìn cô:”Cháo dinh dưỡng và một chút bánh ngọt”.
“Con đói quá! Muốn ăn, muốn ăn”
“Đợi ba một lát, cũng gần xong rồi, con xem con đi, cứ như trẻ con vậy? Sắp làm mẹ rồi còn làm nũng nữa”.
Song Thuần cười hì hì, ngồi ngay vào bàn ăn, chờ đợi món ăn được bưng lên, sẳn đó cô đọc báo có sẳn trên bàn, chẳng có điều gì mới mẽ cả, cũng chỉ là những tin tức lad cải mà thôi. Chợt, cô nhớ đến, ngày mai là đến ngày khám thai định kì rồi, cô muốn biết con cô lag trai hay gái?
Lúc này, ông Jone bưng ra hai tô cháo nghi ngút khói, kèm theo mùi thơm nức mũi, Song Thuần chịu không được mà lấy muỗng ăn ngay. Có phần gấp gáp, vừa ăn cô vừa nói:”Ba, ngày mai con đi khám thai”
“Có cần ba đi cùng không?”
“Không cần đâu ạ! con đi một mình được”.
“Song Thuần, con thích con trai hay con gái?”
“Con sao? Ừm, con trai hay con gái con đều thích, vì chúng là con của con mà”
Song Thuần nhanh nhậy trả lời. Ông Jone nói tiếp:”Tới lúc con sinh, con nên báo trước một tiếng cho chồng con biết, vả cả ba con, ba chồng con nữa, có họ con sẽ được chăm sóc kĩ hơn, ba một mình ba không chắc lắm đâu?”
“Vâng, con biết rồi! Con sẽ suy nghĩ lại”
“Cái gì mà suy nghĩ lại! Điều đó rất cần thiết! Con không nên nghĩ qua loa, đứa con trong bụng con cũng có một phần sức của chồng con, làm sao mà con không nói cho nó biết được! Con cứ nói đi, có muốn chăm sóc con hay không thì tùy vào nó!”
Song Thuần cười, đột nhiên trong kí ức của cô xuất hiện hình ảnh cô gái giống y đúc cô vào ngày cô bị bắt cóc, có phải chăng người đó là người thân của cô hay không?
“Ba, ba từng làm ở bệnh viện, vậy ba có biết hiện giờ bệnh viện có còn giữ hồ sơ sinh đẻ của bệnh nhân hay không?”
Ông Jone xoa cằm:”Ba nghĩ là có đấy! Nhưng con hỏi để làm gì?”
“Không có gì đâu ạ!”.
Thấy cô có điều gì đó dấu mình, nhưng cô không có ý muốn nói ông cũng không hỏi để làm gì? Việc cô làm chắc hẳn cô biết mà.
Ăn xong, Song Thuần trở lại căn phòng mới toanh của mình, sẳn hay, ba nuôi còn chuẩn bị cho cô một cáu máy tính, thật tốt rồi!
Cô lên mạng định xem phim, có phần buồn chán, vừa mở lên, cô đọc được tin tức “Ngày mai tại nhà hàng Năm Sao, Chủ tịch Sở có chuẩn bị một bất ngờ lớn dành tặng cho vợ mình vào ngày 14-2”.
Cái gì chứ?
Vợ?
Trong khi đó cô đang ở đây cơ mà!
Vậy người vợ được nhắc đến trong thông tin là ai? Chẳng nhẽ là cô gái hôm đó. Cô càng nghi ngờ về cô gái đó rồi. Cô đang nghĩ, ba cô đã dấu cô về việc gì đó!
Cô nửa tin nửa ngờ, người con gái hôm đó có thể là em hoặc là chị gái ruột của cô. Cô không chắc lắm! Nhưng có thể là như vậy?
Song Thuần suy nghĩ một cách chu toàn rồi tắt máy tính đi, cô phải nên gọi điện cho ba cô một lần rồi! Chỉ có ba mới làm sáng tỏ được mọi việc mà thôi.
Song Thuần lấy điện thoại, gọi ngay và liền cho ba cô, rất nhanh ông nhấc máy.
“Alo, con gái yêu, gọi điện cho ba có chuyện gì?”
Hai người call video, nên cô có thể thấy được vẻ mặt ba cô đang vui như thế nào khi thấy cô. Song Thuần làm ra vẻ căng thẳng:”Ba, con muốn hỏi ba một việc?”
“Con gái nói đi!”
“Con có chị hay em gái nữa đúng không?”
Ngay lúc đó vẻ mặt ba cô trở nên nhăn nhó.
– —Hết++-
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!