đừng vô tâm nữa - chương 1 gặp gỡ
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
107


đừng vô tâm nữa


chương 1 gặp gỡ


” hừm hừm, quẹo trái, quẹo phải, đi thẳng, xời~ dễ như ăn kẹo haha” _ tôi vừa đi vừa lẩm bẩm như con dở
**** sau 15″ tôi mới nhận ra ” ôi mẹ ơi tôi lạc đường”
Oh shit oh shit !!!!!! Nay là ngày quái quỷ gì thế?, sáng dậy muộn thì trễ xe buýt, chưa kịp cho gì vô mồm thì phải vận lực 200% công lực để mò đường tới trường mới . Tôi thở ngắn thở dài lôi điện thoại ra để gọi trợ giúp …… Tôi có nên đâm đầu vô cột chết không nhỉ?, điện thoại hết pin~~~
AAAAAAAAAAAAA, ngày gì mà đen như chó mực vậy này!!!
—— trong khi đó tại lớp học
” cô ơi nay lớp mình có học sinh ms ạ ?”_ học sinh một hỏi
” Ồ”_ cả lớp đồng thanh
” đúng thế ” _ cô vui vẻ đáp rồi gọi tôi vào để tôi giới thiệu với cả lớp ” dương nhất tụê, em vô đi “
1s
2s
3s
.
.
.
…… ” dương nhất tụê !!” _ cô hơi nhíu mày gọi lại
~~~ quác quác, một hàng con quạ bay qua đầu đám học sinh, mặt đứa nào đứa đấy đần ra như kiểu ” cô đùa tụi em à “
” hs đâu cô ?”_ một bạn hs hỏi cô tò mò phá vỡ sự im lặng trong 1 phút vừa rồi haiz
” ờ thì…..” _ cô định đứng dậy ra ngoài gọi tôi , chưa kịp đứng dậy thì RẦM
vâng, là do tôi đấy, hình tượng tôi bây giờ ” đẹp ” lắm, tóc thì bù xù, quần áo xộc xệch như con điên vừa trốn trại, và quan trọng hơn là tôi đang hôn đất mẹ, màn tiếp đất ngoạn mục
.ngay sau tôi là một bà cô trẻ đag lao vào lớp học thở như trâu bò, và các bạn biết rồi đấy, nhỏ bị té đè lên cái lưng nhỏ bé của tôi, tôi như muốn gào lên mà đánh nhỏ này mất, ô kê ô kê, kiềm chế nào !!
” hì hì”_ nhỏ cười một cách vô tội, tôi cũng không biết làm cách nào mà tôi gặp được nhỏ này dẫn tôi vô lớp nữa
” e.. Em em chào cô, tại em dắt bạn mới nên tới trễ hì hì” _ nhỏ gãi đầu cười cười kéo tay tôi vô lớp
~~~ t tưởng cô hiền ai dè cô hiền không tưởng, cô chỉ bắt mình tôi bị phạt ra ngoài hành lang đứng, còn nhỏ an nhiên vô chỗ ngồi, vì sao ư? Vì một lí do củ chuối” phải nghiêm khắc với hs mới để không làm loạn” what??? Tôi ngoan hiền mà nhỉ (-.-)
*****sau 15″ : Ọc ọc ọc
Bụng tôi đang gào lên vì đói haiz. Tôi không ngại ăn đâu, tôi chỉ cần có lí do thôi . Rốt cuộc thì tôi cũng lôi ổ bánh mì mới mua hồi sáng để ăn, vừa cắn được một miếng thì ….ực ~~~
Tôi chết chắc rồi
” em giỏi lắm, giám vi phạm kỉ luật trong lớp , em có coi cô ra gì không thế , em đứng đây thêm một tiết nữa nhé”_ cô giận tím mặt quát tôi lên và RẦM
Cô ấy đã đi mất, để lại tôi đang đần thối ra, chưa kịp tiêu hóa hết thì có giọng nói phá tan bầu không khí im lặng này khiến tôi hơi giật mình ” chào bạn, bạn là nhất tụê?”_ hắn ta tươi cười hỏi nhìn tôi , à hóa ra là do thằg cha mất nết này khiến tôi bị phạt nặng hơn.biết vì sao không ?, hắn ta ngủ gục trong lớp nên bị cô phạt ra ngoài cùng vs tôi thì bắt gặp cảnh tôi đang ăn sán.g, khốn nạn thế chứ.vậy nến tôi cũng khống ngại mà tiếp lời hắn ” chào chào cái con khỉ.”_Tôi hả hê nhìn hắn .hắn tắt ngấm nụ cười nhứ kiểu bị tạt gáo nước lạnh vậy ha ha .hắn nhún vai tỏ vẻ “làm như ông mày cần ” r bật nhạc dựa lưng vô tường NGỦ.Hắn tã nhìn cũng handsome đấy : Mũi cao, mắt xanh ngọc , tóc hơi hoe vàng, nhìn giống con lai, thân hình cũng ngon, nhưng xin lỗi, bà đây miễn dịch vs trai đẹp nhé.
” thôi không chấp vặt , quân tử trả thù mười năm không muộn “_ tôi khoanh tay hất cằm thế quái nào bộ tôi hài lắm hả mà hắn bịt mồm cười .
“cậu…… Cậu được lắm ” _ tôi không nói nữa, dựa lưng vô tường thưởng thức bữa ăn sáng yêu dấu của tôi
***** ta dan~~~~, hết chương 1 rồi, nhớ đọc rồi nhận xét cho tui sửa nha ><. À mà ở phần đầu tác giác nkí có lấy cảm hứng từ chuyện tình của tác giả nhưng mà tác giả phóng đại lên đấy chứ không phải như trong truyện đâu hôhô ❤
huhu, mấy bạn đcọ rồi thì phát biểu cảm nghĩ đi mà :(((, phê bình thì tui mới có đọng lực viết truyện mà :((
Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN