đừng vô tâm nữa
Chương 5 : không muốn thích nữa
Chuyện khó xử nhất là em sợ Thanh Thùy thích anh, em cũng rất yêu anh …… giữa bạn thân và người mình thương , cuối cùng em không chọn gì cả ….. em nhường anh cho Thanh Thùy . Anh và cô ấy rất hạnh phúc. Em chỉ biết cười khổ, đôi mắt của em ….đã chẳng còn vui vẻ gì nữa rồi , lãnh đạm không một chút gợn sóng, không ai có thể nhận ra ánh mắt của em chỉ chứa chất một bóng hình nhưng chỉ tiếc …. anh không biết, anh không biết ….. em rất nhớ anh, em rất muốn ôm anh kể cho anh nghe về mọi chuyện khiến em rất mệt mỏi
********
– khỏe hơn chưa
– ừm. Tao …tao xin lỗi
– về điều gì
– …. tao biết mày thích Tử Duyệt
– không sao
tôi cười nhạt lắc đầu, Cách đây vài tháng tôi có biết thanh thùy bị bệnh máu trắng, Nó thích Tử Duyệt, hiện tại anh là nguồn sống duy nhất của nó, giúp nó có nghị lực, chỉ vậy. Gia đình nó vì cầu xin tôi mà quỳ trước nhà tôi trong cơn mưa giữ dội …..tôi còn có thể làm gì ngoài việc tha thứ cho bọn họ
********
Cuối năm lớp 10, anh tỏ tình với tôi, tôi do dự ngập ngừng vì Thanh Thùy, anh nói anh đợi tôi…
Năm lớp 11, anh tỏ tình tôi trước bao nhiêu người, thật sự rất hoành tráng, pháo bông hoa hồng được hàng ngàn học sinh trong trường tung hô, tôi ngỡ ngàng , nhưng rồi tôi từ chối vì sợ Thanh Thùy đau lòng
Anh nói anh sẽ đợi,
tôi thật ngây thơ cho rằng những lời anh nói là thật, hóa ra mọi chuyện đều là do hai người sắp đặt, anh kiếm cớ tỏ tình tôi, biết rõ tôi từ chối vì Thanh Thùy nên hai người họ lấy cớ ngang nhiên đến với nhau
tôi bật cười nhìn họ
– hóa ra từ trước tới nay anh chỉ đùa giỡn với tình cảm của tôi ??
– em không đồng ý, anh từ bỏ không theo đuổi em nữa
– nói dối, tôi nghe thấy hết rồi_tôi thẫn thờ nhìn anh và cô ta nắm tay nhau, rất chặt, họ vừa nói chuyện với nhau về việc lừa dối tôi, coi tôi như một công cụ, họ có thể quang minh chính đại quen nhau còn tôi, tôi sẽ mang tiếng là kẻ chen chân vào họ mà trước kia đã từng từ chối anh… và tôi lén xem, tôi nghe thấy
– …….
– sao?_ tôi hi vọng anh sẽ giải thích cho tôi nghe, nhưng rốt cuộc cả hai người chỉ im lặng lúng túng nhìn tôi ái ngại, tôi đau đến nghẹt thở
-……
tôi bật cười một cách đau khổ, tôi nhìn hai người bọn họ rồi lặng lẽ bỏ đi, tôi vừa đi vừa khóc, nước mắt giàn dụa, hai tay cố gắng ngăn không cho thứ nước mặn mặn này rơi xuống, tôi cứ nấc lên , tôi khóc giữa đường, giữa hàng nghìn con người đang nhìn tôi, tôi lạc lõng trong không gian âm u này, ruột gan tôi đau đến xé lòng, tôi phải làm sao đây ???
Bầu trời trở nên mù mịt , mảng trời xám xịt lạnh lẽo giống như tâm trạng tôi lúc này: Thật tồi tệ
Khoảng thời gian anh quan tâm tôi, khoảng thời gian chúng ta bên nhau ……. Nó hóa tro tàn rồi !!!!
Anh …… Anh hôm qua vừa nói sẽ dẫn em đi biển, vừa nói sẽ trọn đời trọn kiếp thương em, cớ vì cái gì ???? Vì Thanh Thùy, anh bỏ rơi em đang một mình lạnh lẽo ôm trọn cả cơn mưa vào lòng, ôm trọn hàng nghìn cái gai vào tim này thay cho anh
Anh nói chúng ta rất đẹp đôi, giờ thì không đẹp nữa, em đang một mình
Anh nói em cười rất tươi, rất đẹp …. Bây giờ em không đẹp nữa, em đang khóc …..
Anh sẽ không mỗi sáng sớm chở em đi học, không còn giọng nói trầm ấm, không còn cái nắm tay ấm áp giữa tiết trời lạnh lẽo , không còn ai nói với em về tương lai, về dự định nữa …. Tất cả mọi thứ dần hư ảo mà tan biến, chỉ cần em tiến lên , nó sẽ lao vụt vào tim em, cứa tim em , thân ảnh mảnh mai ôm trọn giông tố trong lòng, anh hài lòng chưa????
********
T/g quá lười , chưa chi cho nó kết thúc rồi:((((
Cơ mà cái này chỉ để gửi gắm cho cậu :)))), nỗi lòng của tớ dù biết chẳng bao giờ cậu ngoảnh lại coi tớ vì sự hời hợt của cậu mà đã đau khổ dằn vặt như thế nào, dù sao ………. Tình cảm không thể ép buộc, đến một lúc nào đấy, tớ sẽ không còn đau lòng vì việc cậu hiện tại quen người mới như thay áo :))), sẽ chả còn nhớ nhung da diết đến phát khóc nữa, tất cả thói quen ….. Tớ sẽ quên sạch :))) !!!!!
****
Tg vô cùng cảm ơn các bạn đã đọc truyện <3 dù tớ có viết diễn biến nhanh kinh khủng vả lại cũng không được hay chưa bộc lộ hết được tâm tư này <3 , cảm ơn các bạn <3
Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn
D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng
CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!