Dungeon Hunter
Chương 38: Bang Thiên ý (phần 1)
Nó là 1 tòa nhà 5 tầng nơi thành viên Thiên Ý có thể sử dụng bất cứ lúc nào. Chưa đến 1 năm, Kim Yong-woo đã kiếm chác từ hầm ngục đủ để mua 1 tòa nhà ở Gang nam.
Vì 1 vài lí do, hôm nay có hàng trăm người xếp hàng trước trụ sở Bang Thiên Ý.
“Dị năng giả số 359! Xin mời Dị năng giả số 359!”
Một vài cộng tác viên mặc đồ màu vàng đang hướng dẫn hàng người phía trước tòa nhà. Người xếp hàng trình số và được cho vào trong tòa nhà.
Krasla nhìn họ với vẻ vừa ngạc nhiên và nói:
“Nơi này là Bang Thiên Ý phải không, Chủ nhân?”
“Ừ”
Tôi gật đầu.
Trên đường xuống núi tôi đã mô tả lại Bang Thiên Ý cho Krasla. Sắp tới, anh ta sẽ ở đây nên có chút kinh ngạc
Đây là lần đâu tiên tôi thấy có nhiều người xếp hàng ở phía trước trụ sở đến vậy.
‘Tất cả đều là Dị năng giả thì phải?’
Tôi dùng Tâm nhãn để kiểm tra và thấy họ đều là Dị năng giả.
‘Hẳn là tuyển quân’
Thành viên của Bang đang ngày một tăng.
Nhờ có Khu vực an toàn, một trụ sở ổn áp trong Hầm ngục được thiết lập và giờ họ có thể phát triển Bang phái. Thiên Ý là 1 thế lực không thể bỏ qua ở Hàn Quốc.
Phát triển nhân lực là điều hiển nhiên.
“Trái Đất là nơi khá thú vị. Các tòa nhà thường không cao được như vậy.”
Krasla bộc lộ sự ngưỡng mộ.
Từ lúc xuống núi đến giờ, anh ta cứ giữ mãi cái tình trạng ấy.
Trái Đất và Quỷ giới là 2 thế giới khác bọt. Ở Quỷ giới, Krasla phải sống trong một khu vực chó ăn đá, gà ăn sỏi, vậy nên anh ta bị choáng ngợp cũng là chuyện hết sức bình thường.
Krasla không chỉ bị ‘sốc văn hóa’ vì những tòa nhà cao tầng, anh ta còn bị khoa học công nghệ của Trái đất làm hoa mày chóng mặt.
Vùng đất của những kẻ vai u thịt bắp. Krasla đến từ nơi mà Kẻ thắng làm vua, kẻ thua thì làm … thi thể. Các chiến binh thì luôn cảm thấy căng thẳng vì áp lực, cho dù họ đang ở trạng thái nghỉ ngơi.
Hiện tại, thật khó cho Krasla có thể trải nghiệm những tấn bi kịch chưa từng thấy tại Hàn Quốc. Nơi này không phải quê hương của anh ta.
Tổng chỉ số của Krasla là 362, và chỉ số Sức mạnh của anh ta tương đương với 1 con quái cao cấp lv3. Ở mức level này, anh ta chưa thể sử dụng những vũ khí hiện đại của loài người.
Tôi nói với anh ta.
“Sẽ dữ dội lắm đấy, dù sao thì… cứ đi thôi.”
Đây không phải là điều hiếm thấy ở Gangnam. Trong tương lai, việc này sẽ diễn ra như cơm bữa, nên chẳng có gì là ‘ngạc nhiên chưa’ cả.
Tôi bước thẳng đến cổng vào của Trụ sở bang. Thật là hài hước nếu một thành viên của tổ đội đột kích DH phải xếp hàng.
“Cờ lờ gờ tờ”
“Đừng có chen ngang”
“Đậu móa, thằng kia, mắt mày để làm cảnh à, không thấy người ta đang xếp hàng à”
Những lời kháng nghị nổ ra liên tiếp. Đám Dị năng giả chĩa mũi dùi về phía tôi.
“Chủ nhân. Thần nên làm gì bây giờ?”
Krasla cau mày hỏi tôi.
Đó là một tín hiệu tốt. Tôi cứ nghĩ anh ta sẽ lao lên dần cho đám kia một trận sau khi bị ăn chửi. Hỏi ý kiến tôi có nghĩa là Krasla đã ý thức được vị trí của mình. Một đầy tớ thì phải chờ lệnh của ông chủ.
“Bỏ qua đi”
“Tuân mệnh”
Dành thời gian cho lũ này chỉ phí hoài thanh xuân.
Một chú bé áo vàng cản đường tôi.
“Muốn vào Bang thì học cách xếp hàng đi”
“Cậu là ai?”
“Thành viên Bang Thiên ý, Kim Cheol-sun. Nếu anh không xếp hàng thì xin mời về hang.”
Kim Cheol-sun. Thằng éo nào đây?
Tôi chưa từng thấy cậu ta lần nào. Chắc mới vào bang lúc tôi đi công tác.
“Randalph Brigsiel. Tôi là đội trưởng của tổ đội đột kích DH”
“Bang Thiên Ý làm gì có tổ đội đột kích nào, định lừa tộc à!”
“Không thể nào!! Tôi chính là người thành lập, Yoo Eun-hye và Lee Ji-hye là thành viên.”
“Bang chúng tôi không có ai tên như vậy hết. Xin lỗi, nhưng anh có thể làm theo nội quy được không ạ?”
Tôi cảm thấy có gì đó sai sai.
Tôi thường xuyên không có mặt ở trụ sở Bang. Nhưng mới không xuất hiện 1 tháng mà chó đã quên mặt chủ, DH lại còn giải tán?
Bọn này định tạo phản à. Còn Yoo Eun-hye và Lee Ji-hye nữa chứ.
‘Lạ thật’
Chuyện cậu ta chưa được nghe về tổ đội đột kích thì cũng bình thường. Nhưng không biết Yoo Eun-hye và Lee Ji-hye thì lại là chuyện khác.
Kim Choel-sun bắt đầu thấy khó chịu.
“Mày có thể đừng đứng đây nữa được không? Mày có biết mọi người đã phải xếp hàng bao lâu rồi không? Dis mẹ. Mày là hàng made in China kém chất lượng và đéo biết tiếng Việt à? Randalph cái con mẹ mày?”
“Chủ nhân. Làm gỏi thằng này nhé?”
Krasla hỏi.
Khuyên tai có thể dịch thuật ngôn ngữ, vậy nên anh ta có thể hiểu hết những gì vừa được nói ra.
Tôi trầm tư suy nghĩ một lúc rồi hỏi:
“Có Kim Yong-woo ở đây ko?”
“Không, mày tưởng Bang chủ là bạn mày chắc?
“Nó không có trong trụ sở à?”
“Có hay không thì liên quan gì mày? Mày bị điên à.”
Kim Choel-sun nắm lấy vai tôi.
Tôi đứng im mặc dù cậu ta đang cố ném tôi ra ngoài.
“Ơ? Cái đệch? Sao mày không bay?”
Cậu ta bắt đầu gồng cơ đít, khít cơ mông lấy sức chơi tôi. Tổng chỉ số của cậu ta chưa vượt qua 180 thì làm gì có cửa với tôi.
“Đưa tôi tới gặp Kim Yong-woo. Không thì tự tôi đi tìm nó”
“Chuyện gì vậy?”
Một thành viên khác mặc áo vàng của Bang lên tiếng.
Anh ta bước tới ngăn Kim Choel-sun lại.
Kim Choel-sun từ bỏ tay xuống và nhún vai.
“Không…Người đàn ông này gọi tên Bang chủ như kiểu thân lắm. Đội trưởng tổ đội DH? Bang mình không có cái tổ đội này đúng không?”
“Devil Hunters? Nghe giống tên của một vị vua nhỉ?”
“2 tên này đều là người ngoại quốc. 1 trắng 1 đen. Cũng bảnh chai, người mẫu à? Hay chúng nó đi nhầm nhà?”
Họ đang cố tình lơ đi những điều tôi nói. Tôi đã cố xử lí nhẹ nhàng nhưng có vẻ bọn này là 1 đám thân lừa ưa nặng.
“…Thôi để tôi tự đi tìm nó.”
Tôi liếc mắt về phía Krasla.
Krasla gật đầu rồi lấy ra cái trường thương của mình. 1 cây trường thương màu đỏ xuất hiện.
“Giết chúng sao?”
“Để lại người sống. Què chân cụt tay gì thì tùy ngươi”
“Tuân lệnh.”
Thành viên bang, trong đó có Kim Choel-sun bắt đầu ngớ ra. Họ đã được tuyển chọn vào bang, vậy mà tên da màu này lại đang muốn dùng thương để chống lại họ.
Kim Cheol-sun và các thành viên khác lấy vũ khí ra.
“Thùng rỗng thì hay kêu to? Sẵn sàng bị thông chưa.”
Kim Cheol-sun vừa cầm thanh kiếm vừa gáy. Một vài thành viên nổi trội nhất mới được nhận một thanh kiếm cấp độ Hiếm như là một phần thưởng.
Thanh kiếm này là một báu vật với khả năng xắt lát còn bén hơn cả Katana. Bảo sao cậu ta lại không tự tin cho được.
“Nhìn thanh kiếm này khá là quen.”
Nó trông giống với 1 thanh kiếm tôi đặt trong hầm ngục. Hóa ra là hàng thải của tôi. Thật khó hiểu khi thấy cậu ta lại tự hào vì thanh kiếm đó đến vậy.
“Tôi hiểu rồi Chủ nhân. 5s là đủ.”
Krasla ra chiêu với trường thương của anh ta.
“Ầy! Nói ngu! Cắn cu mà ch…!”
Nhưng chưa kịp nói dứt câu.
Puhung!
“Keheok!”
Kim Cheol-sun đã bị đâm bởi chuôi thương và nằm bẹp dưới sàn như con ếch. 2 Thanh niên tiếp theo cũng không tránh khỏi số phận.
3 thành viên của bang đo sàn. Krashla bảo 5s nhưng có vẻ chưa tới. Sức mạnh hoàn toàn áp đảo!
Nó diễn ra dưới sự chứng kiến của hàng trăm con mắt.
“Chủ nhân. Xương của đám trẻ con hơi giòn nên gãy hết rồi, chúng nó cũng ngất xỉu toàn bộ. Có cần tiếp tục không?”
Krashla nói lúc anh ta đang dẫm lên tay phải của Kim Cheol-sun.
Sức mạnh quá chênh lệch nên anh ta chỉ khiến chúng gãy xương chứ chưa cho đi gặp ông bà ông vải.
Cẩn thận đấy.
Tôi lắc đầu.
“Thôi đủ rồi. Đi thôi”
Team trans : Đéo cần tên
Trans : LuongY
Editor : Ma cô
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!