Dương Thanh Ký
Chương 104: Xuyên tâm tỏa
Sau hai ngày thi đấu thảm khốc rút cuộc đã có hai mươi người lọt vào kì tỉ thí cuối cùng. Dương Thanh hiển nhiên là một trong số đó. Không ngoài dự đoán của hắn gã Đoan Mộc Hùng cũng có mặt ở đây. Hai mươi người bọn hắn hiện đang ngồi ở dưới đài điều tức lấy lại sức lực. Chờ lát nữa vòng thi cuối cùng diễn ra. Vòng thi này sẽ quyết định mười người được làm đệ tử nội môn. Mười người còn lại mặc dù không phải tầm thường vất vả đi đến vòng này nhưng cũng chỉ có thể làm ngoại môn đệ tử. Đây là quy củ nhiều năm của Cực Âm Môn.
Trên một góc cách lôi đài không xa lắm có hai nhân ảnh. Mặc đồ màu đen đang ẩn núp. Một tên có cảnh giới Kết Đan, tên còn lại mới chỉ là luyện khí tầng mười. Gã Kết Đan sau khi xuống dưới đài thì bắt đầu quay sang hỏi gã luyện khí:
– Ta nghe nơi trong tỉ võ lần này. Tam thiếu chủ biểu hiện vô cùng chói mắt
Gã luyện khí kia lập tức cung kính trả lời.
– Bẩm Đường chủ. Nào phải chỉ là chói mắt. Mỗi khi ra trận người chỉ trong một chiêu đã hạ sát hoặc là đánh bại đối thủ. Biểu hiện này đã khiến cho đám chấp sự kia vô cùng chói mắt. Rất có khả năng thiếu chủ sẽ tiến vào đệ tử hạch tâm.
Gã Kết Đan kia cười khẩy.
– Vậy sao. Nhưng nếu muốn dựa vào đó mà muốn phá hủy nội điện nơi tàng trữ mắt của linh mạch trên vân sơn này. Thiếu chủ cũng thật quá là mạnh mẽ. Ha hả.
Gã luyện khí kia vẫn cúi đầu lên tiếng.
– Vậy chẳng may tam thiếu chủ thành công. Vậy địa vị chỗ giáo chủ chẳng phải..
– Không thể nào. Chỉ dựa vào một gã Trúc Cơ mà muốn lọt vào đó ư. Cũng thật coi thường Cực Âm Môn quá đáng. Tuy nhiên vẫn cần phải theo dõi. Nếu như Tam thiếu chủ thực sự có thể. Chúng ta phải tìm mọi cách ngăn lại.
Đợi tên luyện khí kỳ kia đi khỏi. Gã Kết Đan này mới cười lạnh.
– Chỉ là con tư sinh mà cũng muốn tranh giành giáo vị sao. E là ngươi còn chưa đủ tư cách.
Nguyên lai Hắc Sát Giáo Chủ của Hắc Sát Giáo có ba người con trai thì hai người đầu tiên là con song tu đạo lữ chính thức của lão. Là giáo chủ phu nhân hiện tại. Còn tên tam thiếu chủ này. Chẳng qua chỉ là con riêng mà thôi. Chính vì vậy trong cuộc cạnh tranh giành ngôi vị này. Hai vị huynh trưởng cho rằng gã Đoan Mộc Hùng này không đủ tư cách. Nhưng đó là họ nghĩ thế. Còn bản thân vị giáo chủ này lại không cho là như vậy. Trong ba đứa con thì không ngờ. Lão sủng ái Đoan Mộc Hùng nhất. Nếu để gã hoàn thành nhiệm vụ này trở về. Tất sẽ được cất nhắc lên hàng ngũ cao tầng trong giáo. Địa vị của hai tên huynh trưởng kia không lung lay mới lạ.
Gã Kết Đan này là Triệu Trung Kiên. Đường chủ của Luyện Tâm Đường. Chính là người của con cả Hắc Sát Giáo Chủ. Lần này phụng lệnh đến đây chính là để giám sát Đoan Mộc Hùng. Một là ngăn cản hắn hoàn thành nhiệm vụ. Hai là đẩy hắn vào chỗ chết.
Phía trên Triệu Trung Kiên còn đang miên man suy tính. Ở phía dưới lôi đài. Một lão già Trúc Cơ Hậu Kỳ bước ra hô lớn:
– Bản nhân là Hồng Thắng Hải chủ nhân của Bách Hoa Cốc trong Cực Âm Môn. Bách Hoa Cốc chúng ta chính là nơi nắm giữ bí pháp luyện thi thuật. Hôm nay đích thân ta sẽ làm trong tài. Khảo hạch các ngươi. Lần thi đấu này không như vòng trước. Chỉ điểm tới là dừng không cho phép hạ sát. Kẻ nào làm trái lập tức bị loại.
Các ngươi còn có kẻ nào muốn nói.
Phía bên dưới lập tức im lặng như tờ. Sau khi chờ đợi một lát. Hồng Thắng Hải giơ tay bắn ra một đạo linh lực vô hại vào chiếc trống đối diện. Một tiếng ” Tùng ” bay bổng vang lên:
– Bắt đầu. Kẻ có số một và ba lập tức lên đài.
Hồng Thắng Hải vừa dứt lời thì trên đài đã xuất hiện 2 cô nương xiêm y lòe loẹt chừng mười chín hai mươi tuổi. Tuy rằng màu sắc xiêm y khác nhau nhưng lại có chung một kiểu dáng. Đáng ngạc nhiên hơn là vẻ mặt hai người lại giống nhau như đúc. Sau khi hành lễ với Hồng Thắng Hải. Lập tức quay ra gườm gườm nhìn nhau, như muốn ăn tươi nuốt sống.
Cô nương bên trái váy đỏ giả lả tươi cười:
– Đại tỷ. Nhiều năm như vậy không ngờ chúng ta lại rơi vào tình cảnh này.
Cô nương áo hồng bên trái. Không cười mà hận thù gằn giọng:
– Năn xưa nghĩa phụ với chúng ta ân trọng như núi. Ngươi lại vì Xuyên Tâm Tỏa của người mà ra tay tàn bạo. Dù là không gặp hôm nay. Ngày sau ta cũng nhất định giết ngươi.
Cô nương áo đỏ nghe vậy thì gương mặt nhăn lại vì tức giận
– Được lắm. Yến Vân ngươi có bản lĩnh đến đây mà giết.
Nghe hai người trên đài đối đáp. Bên dưới không khỏi xì xào một trận. Cô nương áo đỏ này thật không phải thiện nam tín nữ gì. Ngay cả nghĩa phụ của mình mà cũng giám giết người đoạt bảo. Trong lúc mọi người đang xì xào thì trên đài đã bắt đầu động thủ. Vừa đánh ra vô số quả cầu bạc Yến Vân vừa quát.
– Nghĩa phụ cứu vớt chúng ta lại truyền cho tiên thuật. Vậy mà Yến Thư ngươi lạo lấy óan báo ơn.
– Hừ. Lão ta cả đời không thể Trúc Cơ giữ bảo vật đó làm gì. Ta biết lão sẽ giao cho ngươi nên tất nhiên phải đi trước một bước.
– Ngươi có thể nói với ta dù sao chúng ta là tỉ muội đồng bào cơ mà.
Yên Thư cười lạnh. Huy động hai tay điểm liên tục trong không khí. Vô số quang đoàn màu bạc ùn ùn bủa vây Yến Vân, xen lẫn đám sương bạc này, chính là giọng nói vô cảm của Yến Thư
– giờ bảo vật đã vào tay ta. Ngươi nói gì chẳng được. Hôm nay chúng ta gặp lại ở đây. Coi như ngươi đen đủi.
Yến Vân không nói gì nữa. Mà hai tay đưa ra trước ngực kết thành thủ ấn kì quái. Miệng lẩm nhẩm chú ngữ. Quanh người nàng lập tức phát ra một luồng tử quang chói mắt bao bọc toàn thân. Mội một lần lớp sương màu bạc kia chạm vào tử quang lập tức bị hấp thu không thấy tăm tích. Thấy tấn công không hiệu quả. Yến Thư lập tức phất cánh tay ngọc. Vô số băng diễm theo đó bay ra tạo thành một tòa băng sơn cao hơn hai trượng từ trên không rớt xuống đầu tỉ tỉ mình. Yến Vân thấy tránh không thoát lập tức. Vận cự lực thuật. Trên đầu xuấ hiện hai bàn tay khổng lồ. Đungn vào băng sơn Sầm một tiếng. Nhân lúc tòa băng sơn khựng lại. Nhanh chóng biến mất. Khi xuất hiện ở cách đó một quãng. Khuôn mặt của nàng tái mét.
Hồng Thắng Hải thấy cảnh này thì lẩm bẩm:
– Ồ. Thổ độn thuật. Tuy rằng hơi thô thiên nhưng cũng có điểm độc đáo riêng.
Đúng như lão nói. Thổ độn thuật này là do nghĩa phụ của hai cô nương này dựa trên một lần nhặt được một mẩu tàn thư mà chế ra. Tuy không như độn thuật chân chính. Nhưng vừa rồi cũng quá thừa để cứu Yến Vân một mạng:
– Lão thất phu. Không ngờ lạo truyền độn thuật cho người. Hừ.
Yến Thư thấy Yến Vân tránh thoát thì âm trầm hừ lạnh.
– Để ta xem ngươi làm thế nào thoát khỏi Xuyên Tâm Tỏa.
Vừa dứt lời. Từ trong túi trữ vật của Yến Thư bay ra một sợi xích dài hai trượng. Đuôi sợi xích có một mũi nhọn dài chừng một tấc. Xuyên Tâm Tỏa này không biết làm từ tài liệu gì mà tỏa ra khí lạnh bức người. Nghĩa phụ của hai người năn xưa nhờ Xuyên Tâm Tỏa này mà thoát khỏi mấy lần hung hiểm. Cũng tại xuyên tâm tỏa mà bỏ mạng.
Vừa thấy sợi xích của Nghĩa phụ. Yến Vân đã rơi nước mắt
– Nghĩa phụ hôm nay con báo thù cho người.
Dứt lời nàng vỗ túi trữ vật lôi ra một chiếc ấn màu hoàng kim ném lên trời. Tức thì hàn quang lấp lánh. Vô số hỏa cầu. Thủy cầu đồng thời xuất hiện bay về phía Yên Thư như mãn thiên hoa vũ
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!