Dương Thanh Ký
Chương 122: Thừa nước đục thả câu
Nghe xong đầu đuôi câu chuyện. Âm Phủ Ma Anh Tào Tuyết mắt vằn lên tia máu nói lớn:
– Thái Thượng Môn Chủ minh giám. Thù này không báo. Sau này Cực Âm Môn còn đâu chỗ đứng trong Tiên đạo.
Lão vừa nói vừa quỳ xuống. Bộ dáng vô cùng thù hận. Đám Trưởng Lão xung quanh cũng nhất tề quỳ xuống hô lớn:
– Xin Môn chủ báo thù.
Trước sự cầu xin của đám trưởng lão. Âm Sơn Lão Quỷ đánh thở dài một hơi. Thôi thôi thôi đánh thuận nước đẩy thuyền vậy. Chỉ trách tên chủ mưu sau màn ra tay quá độc. Nghĩ đoạn lão liền giơ một tay lên. Thanh âm trong đại điện phút chốc im bặt. Lão đưa mắt nhìn quanh điện một lượt rồi cất giọng nói:
– Các vị hãy yên lòng. Thù này bản môn chủ nhất định sẽ trả. Truyền lệnh bản nhân. Gửi quyết chiến thư cho Hắc Sát Giáo, ba ngày sau, xuất động toàn bộ đệ tử lên đường vấn tội.
– Môn chủ anh minh. Cực Âm Môn tất thắng.
….
Trong lúc bánh xe chiến tranh của Cực Âm Môn đang bắt đầu chuyển động thì ở Hắc Sát Giáo Đoan Mộc Hùng lúc này đã khôi phục lại thân phận con trai thư ba của Giáo Chủ Hắc Sát. Đoan Mộc Kiếm Nam nhíu mày suy tư rồi cất giọng hỏi:
– Phụ thân quả thật con vẫn không nghĩ ra là ai lại có thể vu oan cho chúng ta thế này. Hài nhi tự vấn rằng làm việc vô cùng cẩn thận. Duy chỉ có…
Nói đến đây bất chợt hắn há hốc mồm. Vân Nam Đại Đế thấy vậy liền hỏi:
– Duy chỉ có cái gì.?
Đoan Mộc Kiếm Nam cung kính:
– Ở Cực Âm Môn hài nhi gặp một tên giả dạng luyện khí trà trộn vào đó. Vì muốn lung lạc hắn nên hài nhi đã nói thân phận cho hắn. Định rằng sau khi thí luyện Cực Lạc Đảo trở về sẽ cùng hắn tiến hành phá hoại từ bên trong. Không ngờ vừa về được mấy ngày đã có chuyện. Giờ nghĩ lại hài nhi cho rằng chính hắn cố tình tiếp xúc hài nhi cũng không biết chừng.
Hắn nói thế này quả thật quá oan uổng cho Dương Thanh. Nếu trách thì phải trách chính hắn cố tình tiếp xúc Dương Thanh thì có. Nếu hắn không có ý đồ với Dương Thanh thì Dương Thanh cũng không nghĩ đến chuyện lợi dụng hắn làm ra xung đột. Âm Sơn Lão Quỷ Đoan Mộc Chiến Long trầm ngâm nói:
– Cũng có thể. Nhưng tên Dương Thanh này là người thế nào tu vi của hắn đến đâu. Con có biết không.
Đoan Mộc Kiếm Nam lại nhíu mày.
– Hắn chính là Trúc Cơ Trung Kỳ không thể sai được.
Âm Sơn Lão Quỷ lắc đầu:
– Nếu là Trúc Cơ Trung Kỳ thì sao có thể đánh chết một ngoại môn trưởng lão như vậy lại còn sử dụng một pháp thuật gần như Vân Vụ Tề Phi thoạt nhìn chỉ khác nhau một chút mà thôi. Tên này ít nhất cũng phải ngoài Nguyên Anh Kỳ cảnh giới. Hoặc giả hắn có người khác giúp sức chăng.
Lão vừa nói đến đây. Thì bên ngoài có tiếng bước chân rồi có bốn thân ảnh tiến vào. Đi đầu là hai đứa con lớn của lão Đoan Mộc Trung và Đoan Mộc Dũng. Theo sau chính là hai Hắc Bạch Hộ Pháp của bản giáo
Hắc Bào Hộ Pháp Trương Thành là một lão già đã ngoài tứ tuần nếu xét theo khuôn mặt, lão mặc một bộ chiến bào màu đen. Theo nhịp bước của lão áo choàng sau lưng không ngớt tung bay theo gió. Trên mặt lão là một vết sẹo dài từ đuôi mắt phải xuống tận cằm quả thật vô cùng ghê rợn.
Bạch Bào Hộ Pháp Lâm Linh Linh lại tương phản hoàn toàn với vẻ mặt xấu xa của lão. Nàng xinh đẹp và khả ái vô cùng mặc dù đã sống hàng trăm năm. Nhưng khuôn mặt vẫn chỉ vừa hai tám. Có lẽ là đã dùng định nhan đơn. Trên người nàng mặc một bộ chiến giáp màu bạc. Áo choàng sau lưng trắng tinh không một điểm tạp màu. Từ thần thái mà nói hai vị hộp pháp này đúng là khác nhau một trời một vực. Vừa nhìn thấy đoàn người này. Đoan Mộc Chiến Long đã lộ ra sự chán ghét không cần che giấu. Trường Thành ủng hộ Con cả Đoan Mộc Trung của lão. Còn Lâm Linh Linh lại ủng hộ còn thứ của lão. Cả hại đứa con này lão hiểu quá rõ dục vọng quyền lực của chúng rất lớn lại không có lòng của người đứng đầu. Nếu để chúng lên làm giáo chủ chắc chắn ngày diệt môn sẽ tới rất nhanh. Chỉ có đứa con thứ ba của lão. Là giống lão hồi còn trẻ. Lão tin rằng chính nó mới đủ sực đưa Hắc Sát Giáo phát dương quang đại. Bấy lâu nay lão vẫn âm thầm bảo vệ nó. Nếu không hẳn là đã bị các huynh đệ của nó giết chết từ lâu. Mặc dù là chán ghét những lão cũng không thể trở mặt hoàn toàn lão cố nén tức giận hỏi:
– Hai vị hộ pháp có chuyện gì cần nói.
Lâm Linh Linh bước lên cúi mình làm lễ rồi nói
– Ra mắt giáo chủ nguyện giáo chủ vvanj thọ vô cương.
Đám phía sau cũng theo đó mà kết thủ ấn bái lễ:
– Nguyện giáo chủ vạn thọ vô cương.
– Thôi được rồi. Không cần rườm rà. Trung nhi cùng Dũng nhi và hai vị hộ pháp có chuyện gì muốn nói:
Đoan Mộc Trung tiến lên:
– Phụ Thân. Chấp pháp sứ giả của chúng ta vừa nhận được chiến thư của Cực Âm Môn mời phụ thân xem qua.
Đoan Mộc Trung cung kính đưa cho một tên đệ tử đứng đó. Hắn vội nhận lấy rồi chuyển cho Vân Nam Đại Đế vừa mở chiến thư lão đã nhíu chặt lông mày.
Trên đó chỉ có vẻn vẹn mấy chữ:
– Không diệt Hắc Giáo, khó lấy nhân tâm.
Chỉ có tám chữ nhưng đã bày tỏ tất cả những gì mà hai môn phái này đang gặp phải. Đoan Mộc Chiến Long gấp thư lại, một hỏa cầu từ tay lão hiện ra chớp mắt đã biến chiến thư thành tro. Ánh mắt lão bất chợt trở nên kiện định lão quát lớn.
– Hắc Bạch Hộ Pháp. Hai ngươi mở Hộ Sơn Đại Trận cho ta. Nếu đại trận có trục trặc gì ta hỏi tội các ngươi.
– Cẩn tuân pháp chỉ giáo chủ
Trương Thành và Lâm Linh Linh cúi mình rồi bước nhanh ra ngoài.
Lão lạo nhìn đến ba đứa con của lão. Rồi chậm rãi nói:
– Mau đi đốc thúc đám đệ tử đề cao cảnh giác. Ta phải nói trước nếu kẻ nào âm thầm giở trò sau lưng ta thì đừng trách ta không nhận người thân.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!