Dương Thanh Ký - Chương 124: Chạy trốn
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
26


Dương Thanh Ký


Chương 124: Chạy trốn


Ở một hạp cốc âm u cách rất xa Cực Âm Môn và Hắc Sát Giáo đám người Dương Thanh, Tử Nguyệt và bọn Mã Đức Hoa đang ngồi trong một sơn động trước mặt bọn họ và một viên đá màu vàng to cỡ năm tay đang lơ lửng, từ trên viên đá tỏa ra linh khí ngập trời thêm nữa nó không ngừng phát ra luông quang mang lấp lánh

-Đây là Tinh Nguyên Thạch ư

Tử Nguyệt tò mò hỏi, hắn đưa tay thu lấy viên đá ném vào túi trữ vật rồi gật đầu:

-Căn cứ vào những gì ghi trong điển tịch thì đây chính là Tinh Nguyên Thạch.

Tử Nguyệt hất một lọn tóc lòa xòa trên trán rồi lại hỏi.

-Ngươi có chắc có được tinh nguyên thạch này thì sẽ tu luyện thành công, Ngũ Hành Chân Ma Kinh gì đó’

-Đúng thế. Có nó ta nhất định sẽ thành công, so với đồng cấp ta lúc nào cũng mạnh hơn hẳn bọn chúng.

Rồi hắn quay sang nói với bốn người Mã Đức Hoa. Các người hãy ở đây tu luyện, và hộ pháp cho ta. Cả bốn người đều cung kính cúi đầu:

-Vâng. Thiếu gia

Phân phó xong xuôi hắn cùng Tử Nguyệt đi vào cuối động. hắn gọi ra Vô Cực Đao nhanh chóng tạo ra một thạch thất rồi cùng Tử Nguyệt biến mất.

Cùng lúc đó, tại nơi mà Cực Âm Môn và Hắc Sát Giáo quyết đấu, xác chết la liệt khắp nơi, mảnh thi thể cùng các mảnh vỡ của pháp bảo rải đầy mặt đất, Tại một bãi đất trống số đệ tử còn sống không quá vài trăm người đang sợ hãi quỳ dưới đất, dẫn đầu hai môn phái quỳ đó chính là Vân Nam Đại Đế Đoan Mộc Chiến Long, cùng với Môn chủ Cực Âm Môn Âm Sơn Lão Quỷ. Trước mặt hai vị nhất môn chi chủ và đám đệ tử là hai lão già tiên phong đạo cốt, một lão mạc áo trắng, một lão lại mặc áo đen, nếu như những người sống cùng thời với hai lão mà có mặt ở đây thì nhất định sẽ giật mình, lão già mặc áo trắng năm ngàn năm trước được người ta gọi là Thanh Minh Lão Quỷ chính là một trong những chưởng môn đời trước của Cực Âm Môn. Còn lão già áo đen sống cùng thời với Thanh Minh Yêu Vương được tu tiên giới của vùng này năm đó kêu tặng danh hiệu Hắc Bào Đại Thánh. Vào khoảng một ngàn năm trước hai lão xảy ra một trận đánh nhau long trời lở đất cuối cùng cơ duyên xảo hợp cả hai cùng đột phá Ngưng Nguyên hậu kỳ, hóa thù thành bạn. từ đó cùng ẩn cư trong mật địa bí truyền của Cực Âm Môn tu hành khắc khổ nhằm đột phá Hóa Anh chi cảnh trong truyền thuyết. gần đây hai lão đã thành công đột phá Hóa Anh sơ kỳ vừa lúc xuất thì nhận ra là có kẻ đã cuỗm mất tinh nguyên thạch của bản môn, lại còn châm ngòi ly gian khiến hai môn phái không chết không ngừng. Hắc Bào Đại Thánh buông tiên thức ra quát lớn,

-Liễu Đại Hồng, lăn ra đây cho bản thánh.

Thanh Minh Yêu Vương cũng hô lên:

-Uông Đức Thuần

Tiếng của hai lão vang vọng trong không trung chấn động màng tai mọi người, những kẻ tu vi thấp kém trực tiếp bạo thể mà chết. Hắc Bào Đại Thánh quay sang Đoan Mộc Chiến Long giọng chán ghét không hề che giấu:

-Một tên ngu dốt như ngươi mà cũng dám xưng hiệu Vân Nam Đại Đế ư, bị người ta chơi đùa đến chết cũng không biết, thật không hiểu tại sao Liễu Đại Hồng Lại cho ngươi làm giáo chủ.

Lão vừa dứt lời thì trong không trung hiện ra một dao động linh lực hai bóng người thuấn di đến, vội vội vàng vàng đáp xuống trước mặt hai lão rồi cung kinh hành lễ:

-Đệ tử Uông Đức Thuần, Liễu Đại Hồng cung nghênh môn chủ ( giáo chủ) thái thượng

Hắc Bào Đại Thánh vung tay tát cho hai lão một cái khiến hai lão bay ngược về đằng sau đụng vào sườn núi mới dừng lại được thân mình:

-Hai ngươi đúng là đồ ăn hại, trước khi chúng ta bế quan đã dặn dò thế nào,

Uông Đức Thuần và Liễu Đại Hồng vội vàng quỳ xuống:

Thưa hai vị thái thượng giáo chủ, chúng đệ tử đã bế quan tu luyện từ lâu mấy trăm năm nay không màng thế sự mong hai vị thái thượng giơ cao đánh khẽ.

Thanh Minh Yêu Đế khẽ nói:

-Nể tình hai ngươi tu luyện cũng không dễ gì ta có thể tha cho các ngươi, nhưng Tinh Nguyên THạch của bản môn không thể bị người ngoài lấy đi như vậy, nhất là lại để một tên TRúc Cơ trung ký qua mặt, các ngươi thân là Kết Đan, Ngưng Nguyên thường cho mình cao cao tại thượng có thấy nhục nhã không hả.

Lúc này qua lời kể của lại của Yêu Đế đám người Âm Sơn Lão Quỷ và Đoan Mộc Chiến Long mới nhận ra ngay từ đầu mình đã bị Dương Thanh dắt mũi.

Thanh Minh Yêu Đế lại nói tiếp:

-Chúng ta đường đường là Hóa Anh chi cảnh không muốn đối phó với một tên vừa mới gia nhâpj tu tiên đao. Vậy mà các ngươi hết lần này đến lần khác lại để hắn lừa, theo ta thấy các ngươi càng tu hành lâu, đầu óc cảu các ngươi càng ngu đi thì phải.

Hai lão Uông Đức Thuần, Liễu Đại Hồng và đám người quỳ dưới đất im thin thít, giỡm sao, chẳng may nói gì thất thố khiến hai vị Hóa Anh động chân hỏa ra tay thì mấy người bọn hắn làm sao chịu nổi, tuy nói hai người là lão tổ của họ, nhưng qua hàng ngàn năm như vậy ai dám chắc các vị ấy sẽ một lòng như trước, nên biết rằng khi tu luyện đến cảnh giới này, thì toàn bộ tâm thần của những lão quái này sẽ tập trung vào việc đột phá cảnh giới cao hơn gia tăng thọ nguyên, việc này mới là việc chính còn tục vụ của môn phái đã sớm không màng đến, cho nên mới nói tu tiên đạo vô tình là vi vậy, không phải tiên nhân vô tình àm là do thời gian sống của họ quá lâu nên có một số chuyện có cái nhìn khác bình thường mà thôi.

Hắc Bào Đại Thánh nói với Thanh Minh Yêu Đế:

-Thường Vạn An đạo hữu, có lẽ đã đến lúc thực hiện lời hứa 500 năm trước của chúng ta

Yêu Đế gật đầu rồi nói:

-Ngô Kỳ Long lão quỷ ngươi cứ tuyên bố là được

Hắc Bào Đại Thánh Ngô Kỳ Long nghe vậy thì quay lại đám người đang quỳ dưới đất cất tiếng nói:

-Lũ vô dụng các ngươi nghe đây từ này Cực Âm Môn và Hắc Sát Giáo hợp nhất làm một lấy tên là Vô Cực Điện, điện chủ sẽ do Uông Đức Thuần đảm nhiệm, Liễu Đại Hồng làm phó điện chủ. Các ngươi đã nghe rõ chưa

Đám người nhất tề đồng thanh hô lớn:

-Xin cẩn tuân pháp chỉ

Ngô Kỳ Long lại nói tiếp:

-Truyền lệnh bản thánh toàn bộ đệ tử vô cực điện phát ra lệnh truy sát Dương Thanh, kẻ bắt sống thưởng mười vạn trung phẩm linh thạch, một bình Thuần Dương Vô Cực Đan.

Xì xào

Bên dưới sau khi ngô kỳ long nói xong vang lên tiếng nghị luận không ngớt. đùa sao mười vạn linh thạch trung phẩm có thể không cần nhưng Thuần Dương Vô Cực Đan là bảo vật, tuyệt đối là bảo vật, Trúc Cơ uống vào có thể tiến thêm một cảnh giới cho dù không tiến cũng tăng năm thành Kết Đan, Kết Đan uống vào tăng 4 thành Ngưng Nguyên, phải nói lần này hai vị lão tổ bỏ vốn vô cùng lớn.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN