Dương Thanh Ký - Chương 179: Biến động bất ngờ
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
125


Dương Thanh Ký


Chương 179: Biến động bất ngờ


Biến động bất ngờ

……………….

Trong đại sảnh Thiên Cơ đang đứng trước mặt Dương Thanh báo cáo

– Thiên Cơ, có chuyện gì

– Chưởng môn, Thám báo của chúng ta báo về, Thái Dương Tông bị một cỗ thế lực thần bí tiêu diệt, tông chủ của Thái Dương Tông đang trên đường trốn chạy.

– Cái gì, rút cục là thế lực nào làm

Dương Thanh nhíu mày, Thái Dương Tông có cường giả Ngưng Nguyên kỳ tọa trấn, rốt cục là phương thế lực nào nói diệt liền diệt.

– Thiên Cơ còn tin tức gì không.

Thái Dương Tông là một trong ba thế lực lớn ở vùng này, mặc dù chỉ là thế lực nhị lưu nhưng cũng không dễ dây vào, vậy mà nói bị diệt, liền bị diệt

– Trong Cửu Khúc Huỳnh Hà này lẽ nào còn có thế lực ngầm hay sao

Thiên Cơ đáp:

– Điều này thuộc hạ vẫn chưa tra ra được. Chúng thuộc hạ hiện tại chỉ biết là chưa đến ba canh giờ, toàn bộ Thái Dương Tông đã bị san thành bình địa.

– Thực lực của Thái Dương Tông không yếu, có thể đơn giản tiêu diệt như vậy, hay là một trong ba thế lực lớn quanh đây

– Chuyện này, hẳn không phải do Tam tông đấy gây ra

Thiên Cơ nói:

– Thái Dương Tông này, chính là phụ thuộc Độc Long Bảo, vì tiêu diệt một môn phái mà đắc tội Độc Long Bảo, không ai muốn cả.

Dương Thanh lại nhíu mày, không phải Độc Long Bảo, Hỗn Nguyên Giáo và Trung Tự Môn gây ra thì là do ai, chẳng lẽ là thế lực bên ngoài muốn dẵm chân vào vùng này.

Tiêu diệt Thái Dương Tông cố nhiên phải là Cường giả, Mà loại cường giả như vậy tuyệt đối không rỗi hơi đi diệt một tông phái,, nhất định là có nguyên nhân gì đó.

Thiên Cơ khẽ lắc đầu, nói:

– Ta đoán có lẽ bởi vì bên trong Thái Dương Tông có có bảo vật gì đó.

– Bảo vật?

Thiên Cơ lại nói:

– trước đây cũng từng nghe nói qua sở dĩ Thái Dương Tông lấy tên như vậy chính là bởi vì có một kiện bảo vật tên là Thái Dương Thần Kiếm. Người biết chuyện này có lẽ không có bao nhiêu người. Mà lần này, thuộc hạ nghi ngờ, Thái Dương Tông bị diệt môn, chính là vì có người đỏ mắt Thái Dương Kiếm

Ánh mắt Dương Thanh nhíu lại, nếu như quả thực Thái Dương Tông có bảo vật như vậy, thì làm sao còn bị diệt môn,

Thiên Cơ tình hình hiện tại thế nào?

Dương Thanh hỏi

– Hồi bẩm chưởng môn, Từ tin tức nhận được thì Thái Dương Tông chủ đã chạy trốn vào trong Hắc Linh Sơn Mạch phái nam tông môn chúng ta

– Lẽ nào hắn mang theo cả thái dương kiếm.

Dương Thanh gõ gõ ngón tay xuống bàn.

Thiên Cơ ngờ vực lên tiếng

– Chưởng môn, người cũng muốn đi xem náo nhiệt sao

Dương Thanh mỉm cười

– Đi, phải đi chứ, Gần đây môn phái chúng ta thiếu chính là tài lực

– Thế lực tiến vào đó, đều không phải tầm thường. Ngươi phải cẩn thận một chút. Để ta đi cùng ngươi

Tử Nguyệt nói

– Được, nàng và Giai Kỳ đi cùng ta,

Dương Thanh mở miệng cười.

– Thiên Cơ, ngươi cùng Lưu Hán thời gian này, lo việc trong môn, có việc gấp thỉnh Triệu tiền bối quyết định

– Tuân lệnh môn chủ

Bảo vật trấn phái của một tông môn khiến cảm thấy vô cùng hứng thú. Thế nhưng thế lực tiến vào sơn mạch đều không phải tầm thường, cho dù hắn có muốn bảo vật này chỉ sợ cũng klà lực bất tòng tầm

thế nên mục đích lớn nhất của Dương Thanh chuyến này chính là cảm ngộ, từ các vị Ngưng nguyên tham gia lần đoạt bảo này, mà tìm một tia cảm ngộ để đột phá

…….

BA người cũng không cần chuẩn bị gì nhiều,, trực tiếp rời khỏi Thát Huyền Môn. Nhanh chóng đi đến Hắc Linh Sơn Mạch

Trên đường phi hành, Tử Nguyệt hưng phấn nhìn bốn phía

– lâu lắm mới đi ra ngoài a, nếu còn ở trong kia nghe bọn chúng một điều hộ pháp hai điều tiền bối chắc ta chết mất

Dương Thanh cười

– Ha Ha, để lần này về ta sẽ sai người trùng kiến lại nơi ở của nàng, để cho đám người kia ít làm phiền

– Được, Được. Ta muốn xây nơi ở trên vọng nguyệt lâu

Tử Nguyệt nhìn DƯơng Thanh cười nói

Ngồi trên vô cực đao, DƯơng Thanh lại bắt đầu thổ nạp, hắn đang súc tích lực lượng để chờ cơ hội, đột phá ngưng nguyên kỳ,

Dương Giai Kỳ chính là lần đầu tiên đi ra ngoài sau khi có linh trí, tuy nhiên không phải nàng cái gì cũng không biết

– Đại ca, huynh phải cẩn thận, lần này chắc chắn cường giả không ít,

Tử Nguyệt cùng gật đầu,

– Giai kỳ nói đúng, nắm xưa những kẻ tranh đoạt ta cũng không hề yếu.

– vậy mà ta lại chọn đi theo tên yếu nhất

Tử Nguyệt không hảo ý nhìn hắn

– ách

Dương Thanh nhăn nhó cười:

– Đấy là do nàng tự chọn, nhẽ ra lúc đấy nàng nên phong linh lão tổ,

– Ngươi

Tử Nguyệt nhướn đôi mắt hạnh trông xinh đẹp vô cùng

– Ha Ha ha, Dương thanh thấy nàng giận thì cười lớn

Tử Nguyệt không thèm chấp hắn mà nói

– Chúng ta phải tăng tốc. tới càng sớm cơ hội càng cao

– Được Được, chúng ta cũng không cần vội, muốn lấy đồ từ tay một Ngưng Nguyên Kỳ cũng không phải dễ

Dương Thanh cũng biết một ít về sơn mạch Hắc Linh nghe nói sơm mạch này Diện tích vô cùng lớn, bên trong cũng có không ít dược liệu, thảo dược, thế nhưng yêu thú cũng nhiều, so với Hắc Lâm mà Thất Huyền Môn đang khai thác thì nguy hiểm hơn nhiều.

– Ngươi đã có Âm Giới Kiếm lại còn thích Thái Dương Kiếm hay sao

Tử Nguyệt nhìn Dương Thanh hỏi:

– Bảo vật tốt ai mà không có hứng thú. Tuy rằng ta có Âm Giới Kiếm nhưng nếu có thêm một thanh kiếm khác cũng không ngại nhiều, hơn nữa ta còn muốn cả người nữa

Dương Thanh nói.

– Giết Thái Dương Tông chủ sao, ngươi năm mơ đi

– Ai bảo với nàng là ta muốn giết hắn, ta muốn thu hắn làm tiểu đệ

– Ha ha, hihi

Nghe Dương Thanh nói nhất thời hai mĩ nhân che miệng cười khúc khích,

Giai Kỳ vừa cười vừa nói:

– Đại ca, huỳnh cũng đừng đùa ta nha, người ta là Ngưng Nguyên kỳ đấy

Dương Thanh cũng cười đáp:

– Ha ha,. Ngưng Nguyên thì thế nào, chỉ cần ta muốn nhất định sẽ được. bảo vật kia ta muốn, mà tông chủ thái dương tông ta cũng muốn

Tử Nguyệt kím đáo liếc nhìn Dương Thanh, Ánh mắt say mê, người đàn ông mà nàng chọn, quả nhiên là nhân trung chi long

– Mặt ta có nhọ sao

Dương Thanh nói.

– Hừ, mặt ngươi có nhọ đấy, tên khoác lác không biết thẹn, xem ngươi làm sao thu phục hắn

Tử Nguyệt nói

– Ha ha.

Dương khẽ cười một tiếng rồi nói:

– Hay là chúng ta cá cược

Nhìn Dương Thanh, Tử Nguyệt không hỏi nhiều, mà gật đầu ngay.

– Được, có giai kỳ làm chứng, ngươi thua thì phải gọi la là tỷ tỷ

Tử Nguyệt mở miệng cười nói.

– Ha ha. Nếu nàng thua thì phải thế nào

– Nếu ta thua ta cũng gọi ngươi bằng đại ca

– Ê ê, thế thì ta thiệt à

– Mặc xác ngươi

………………..

Dẵm trên Vô Cực Đao, Tử Nguyệt cất tiếng lười nhác hỏi Dương Thanh

còn bao lâu nữa chúng ta mới tới?

Dương Thanh tính toán rồi trả lời

có lẽ chừng nửa ngày nữa chúng ta sẽ tới.

– Nửa ngày?, vậy cũng không còn bao lâu nữa

Tử Nguyệt lại nói, nàng đã chán ngấy phi hành rồi, nếu nàng tiếng lên đến Ngưng Nguyên Hậu Kỳ liền có thể xé mở không gian, nhưng trung kỳ thì lại chưa làm được

Giai Kỳ cũng lên tiếng

– Đai ca, Tử nguyệt tỷ, trong sơn mạch hiện tại có lẽ hẳn là vô cùng hỗn loạn, chúng ta cẩn thận một chút,

– vẫn là Giai Kỳ cẩn thận.

Dương Thanh khẽ gật đầu. Hắn liền bảo hai nàng biến đổi khuôn mặt thành tầm thường một chút

Sơn mạch Hắc Linh này bây giờ có ít nhất mười mấy phương thế lực tràn vào, không loạn mới là lạ.

Loạn cũng tốt chứ sao, coi như là gặp phải cường giả Ngưng Nguyên kỳ với đội hình của hắn hiện tại, hắn cũng không sợ. Vì vậy chuyến này hắn mới dám nhắm đến bảo vật,

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN