Đường Trở Về Tại Dị Thế Giới - Chương 30: Đồ Sát!
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
159


Đường Trở Về Tại Dị Thế Giới


Chương 30: Đồ Sát!


Ngươi là ai! Câu hỏi của một người hầu của Triệu Khôn vừa nói lên!

– Thì một đạo kiếm phong bay qua, Bịchhhh….. một tiếng thật kêu, thân thể người đó bị chém làm đôi từ trên đỉnh đầu xuống,rồi mỗi một nữa đổ qua một bên!

– Mọi vật trở nên tĩnh lặng,giờ chỉ còn tiếng gió rít và tiếng lá cây khô xào xạt trên nền rừng! Làm tôn nên sự chết chóc bây giờ!

– Tất cả những người ở đây trừ A – Long, hàn ý bắt đầu chạy từ dưới lòng bàn chân, tới từng đốt xương sống, rồi tới đỉnh đầu, mồ hôi lạnh chảy ra như tắm mưa!

– Người tỉnh táo nhất bây giờ là Trúc Trưởng Lão, hắn quát lên một tiếng!

– Ngươi là ai, xưng ra tên, ta không giết kẻ không tên! ” Trúc Trưởng Lão giọng có chút run rẩy!

– Hắn chỉ mỉm cười, nụ cười của tử thần đòi mạng, khuôn mặt tuấn tú, điều không hoàn hảo nhất là hắn chỉ còn một con mắt trái, cười lên, giọng lạnh như hàn băng ngàn năm, khiến người ta lạnh lẽo,như có cảm giác như có mặc bao nhiêu chiếc áo, đắp bao nhiêu cái chăn cũng không hết lạnh được, một cam giác như nhìn vào một hung thú thời viễn cổ cực kỳ khát máu!

– Hắn chỉ hỏi lại một câu ” Đó Là Những Gì Ngươi Muốn Nói Sao”

– Trúc Trưởng Lão run rẩy đáp, Ta và ngươi Không thù không oán, tại sao lại phá hỏng chuyện tốt của ta!

– Hắn cười đáp ” Các Ngươi Sai Ở Ba Điều “

– Thứ Nhất: Ngươi Đã Sai, Vì Muốn Giữ Ta Lại, Để Giết Người Diệt Khẩu!

– Hắn từ từ, rút hai thanh đoản kiếm,giống katana nhưng lại ngắn hơn, được đeo sau lưng, ở dọc xương sống ra, cán kiếm được xếp ngang với thắt lưng,hắn chỉ đưa tay ra sau thắt lưng, thì có thể lấy kiếm ra!

– Hắn hét lên Ảo Ảnh Kinh Mang Kiếm ” Nhất Kiếm Trảm Thần Binh ” bịch….. bịch….. bịch…..

– Vài chục chiếc đầu rơi xuống đất, trừ Tỷ Đệ Triệu Gia, vài cận vệ của tỷ đệ họ Triệu, cùng vài kẻ thích xía vào chuyện của kẻ khác, núp ở một bên xem hổ đánh nhau rồi kiếm lợi, đầu đều rớt xuống đất!

– Chiêu thức tuy không hoa lệ,được A-Long dùng tinh thần lực khống chế, trongtốt phạm vi, dù là một cái lá cũng không bị chém đứt, thứ đứt duy nhất chính là cái cổ của vô số người!

– Tỷ Đệ Triệu Gia thấy tất cả người bên mình, bị một kiếm chém đứt đầu, bị hoảng sợ tới mức, phân bón tưới đầy ra quần, còn hai chị em, con gái Tông Chủ: Phong Vân Tông sắc mặt đã trắng, nay còn trắng hơn, đặc biệt là cô chị ngay từ đầu đã không nói gì, nhưng giờ lại làm ra vẻ mặt, hối hận, cực kì hối hận!

  • Còn Trúc Trưởng Lão, thì một cánh tay trái rớt bịch xuống đất,miệng không giám kêu la đau đớn lấy một tiếng, “Ngươi Không Sợ Bị Triệu Gia Và Phong Vân Tông, truy sát sao?” Nếu biết điều thì rời khỏi đây, mỗi người lùi một bước ngươi thấy sao? ” giọng điệu vừa đe dọa vừa thương lượng “
  • Còn Triệu Khôn thì không biết lấy sức ở đâu ra, cùng phụ hoạ!
  • Ngươi nếu không tự chặt hai tay, rồi quỳ xuống cầu xin bổn thiếu gia ta, ta sẽ tha cho ngươi một mạng, nếu ngươi không chịu, Triệu Gia chúng ta sẽ truy sát ngươi tận cùng cuối đất, diệt tộc ngươi, giết……!
  • Chưa kịp nói xong A – Long vung tay lên ném thanh đoản kiếm lên trời, tay dùng phong đấu khí + ma pháp lực, tạo ra một đạo hấp lực, hụt Triệu Khôn lại, nắm lấy miệng Triệu Khôn!
  • Rắc,…..rắc….Rắc một tiếng, giòn vang, như tiếng trống lớn, đánh vào đêm khuya, như tiếng vật gì đó rơi vào mặt hồ tĩnh lặng vậy!
  • Aaa…..aaa…..aaaaaa Tiếng hét chói tai của tất cả nữ nhân ở đây đồng loạt vang lên!
  • Triệu Khôn đã bị A- Long một tay bóp nát, chính xác hơn là xương hàm dưới, đã bị bóp nát, hắn đau quá mà ngất xỉu đi, miệng đây máu chảy ra, có cả xương hàm dưới lẫn răng vụn chảy ra!
  • Thế rồi hắn ném mạnh Triệu Khôn về phía cái cây to gần đó!
  • Thanh đoản kiếm từ trên trời từ từ rơi xuống, hắn không hoa lệ phẩy tay nhẹ một cái, khi thanh đoản kiếm rơi ngang người hắn, lập tức thay đổi phương hướng bay thẳng về phía Triệu Khôn!
  • Phập… Aaa… Aaaaaa Tiếng kiếm đâm vào da thịt và tiếng kêu thảm thiết của Triệu Khôn!
  • Thanh đoản kiếm đâm xuyên qua vai của Triệu khôn, sóng kiếm không được mài sắc, nên không cắt đứt da thịt của Triệu Khôn!
  • Mà Cố Định hắn ở trên thân cây, mặc kệ hắn la hét thế nào, cũng không ai có thể cứu hắn ra được!
  • Điều Sai Lầm Thứ Hai Của Người!
  • Làm một con chó không trung,bỏ chủ cũ vẫy đuôi với họ Triệu, ta lại rất ghét Họ Triệu! ” Giọng hắn cực kì thản nhiên nói ra,như thể mọi thứ là điều đương nhiên vậy! “
  • Trúc Trưởng Lão sắc mặt âm trầm tới cực điểm nói, ” thả ta một ngựa, ta sẽ không nói chuyện này cho ai biết,ta xin thề trước thiên địa….!
  • Dừng!!!! Ngươi nói nhiều con hơn cả đàn bà vậy, cất mấy lời vớ vẩn của ngươi lại đi!
  • Tới Đây Và Cho Ta Thấy Linh Giai ở thế giới này có thể làm được những gì!
  • Hắn ném thanh đoản kiếm còn lại sang một bên, tay vẫy vẫy, kêu trúc trưởng lão tấn công hắn!
  • Trúc Trưởng Lão biết mình không thoát được, liền Sử dụng năng lực hoá hình võ hồn của mình, Võ hồn của Trúc Trưởng Lão là, Hắc Ám Lôi Lang, thiên phú của loại này là dùng lôi điện công kích từ xa, móng vuốt có Hắc Ám hủ thực thiên phú của sinh vật Hắc ám!
  • Hắn hét to một tiếng lao tới, Ám Lôi Kích!
  • A-Long lắc đầu thở dài, ta cứ tưởng là một con sói tốt, ai ngờ lại là bạch nhãn lang! ( ý nói sói tuy xấu xa,nhưng lại yêu bầy đàn, nhưng bạch nhãn lang là nói kẻ tệ bạc, vong ân bội nghĩa)
  • Quyền Kình mang đầy lôi điện, cùng móng vuốt mang tính hủ thực lao tới A-Long!
  • Trúc Trưởng Lão bị chém đứt một tay, giờ chỉ còn tay phải công kích A-Long
  • A-Long thấy công kích của Trúc Trưởng Lão đang tới gần, hắn né nhẹ qua bên trái, tay phải nắm lấy cổ tay Trúc Trưởng Lão, chân trái,đá vào khớp xương đầu gối ở phía sau, khiến hắn ngã quỳ xuống một chân, A-Long khởi động Thôn Phệ Thuật, trong lòng bàn tay,hấp thu tất cả Đấu Khí và Linh Lực trong người Trúc Trưởng Lão!
  • Khi đã rút gần cạn, tuy thời gian chưa tới 1% giây, nhưng hắn cũng không chủ quan, sử dụng thế võ vật hắn đã học khi còn phục vụ quân đội VN!
  • Uỳnh…. Trúc Trưởng Lão bị vật mạnh xuống đất, tạo ra một cái hố xung quanh lão, hắn lấy chân đặt lên gáy cổ của lão,từ từ chậm rãi đạp xuống!
  • Miệng lại nói! Sai Lầm Thứ Ba: Người giết ngươi không phải ta, mà lại là một con đàn bà,đó chính là…..

    Rắcccccc…..” Tiếng xương cổ gãy nát” chính là một con đàn bà thối tha, dưới bộ dạng một con mồi đáng thương!

    Hắn cười lạnh nhìn về Hai Tỷ Muội con gái của Tông Chủ: Phong Vân Tông!

    • Chào hai người đẹp, thứ mà ta trình diễn vừa rồi, khiến hai vị tiểu thư xinh đẹp vui lòng chứ! ” Giọng nói của hắn đã lạnh này càng thêm lạnh”
    • Sao ngươi còn không mau chạy trốn đi, không phải nàng đã yêu ta, đổ ta rồi đó chứ, thưa Đại Tiểu Thư của Phong Vân Tông, “Giọng hắn cực kỳ trào phúng nhấn mạnh cái câu Đại Tiểu Thư”
    • Bấy giờ hai người hãy nói cho ta biết, ta nên giết các ngươi như thế nào đi,lột da,róc xương,hay bẻ từng cái xương trên người các ngươi, ta sẽ giúp hai người thỏa nguyện cuối cùng này, của các ngươi!
    • ( Giọng hắn như gầm lên, hắn tức giận, cực kỳ tức giận, khi hắn nghĩ tới một đời bị nữ nhân mà hắn yêu lừa gạt nhiều lần, thân bại danh liệt, giờ đây lại bị nữ nhân tính kế, cứ nghĩ tới, máu hắn sôi lên như nham thạch trong núi lửa vậy)
  • Kết Chương
Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN