Đường Vào Yêu - Phần 13
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
380


Đường Vào Yêu


Phần 13


— Trời ơi mợ Hai, mợ làm gì ở đây vậy.. Ôi ông ơi, bà ơi.. Mọi người ơi.? Ra mà coi Mợ Hai dụ dỗ cậu Ba nè..! Ra đây mà coi nè.

Giọng con Quýt lảnh lót hơn mấy cô đào hát cải lương nữa, mọi người tưởng có chuyện gì chạy lại đông đủ, Hai Khỏe giải thích :

— Hông phải, hông phải vậy đâu…!

— Chuyện sờ sờ mà mợ còn chối được nữa hả mợ..trời ơi mợ ghê gớm, mợ đáng sợ quá,giờ tui mới biết bản chất mợ luôn đó.

Út Liễu hồ nghi :

— Hai người.. Từ bao giờ.. Sao lại qua mặt anh Hai như vậy hả?

Ba Nhất điềm nhiên đi lại tủ lấy cái áo khác bận vào, nhàn nhạt trả lời :

— Vừa mới thôi..

Hai Khỏe :

— Cậu Ba, cậu nói tầm bậy tầm bạ gì vậy, ai có gì với cậu chớ.

Con Quýt hùng hồn :

— Mợ còn chối, đợt này nhứt định cạo đầu bôi vôi, dìm mợ xuống sông mợ mới sợ mà, đồ đờn bà hư đờn bà lăng loàn, đồ..

“” bốp, bốp “”

— Á… __Quýt kêu lên..

Khỏe chỉ vào mặt nó mà nói :

— Cái con mất dạy kia, chuyện chưa gì mày dám rủa sả tao hả, dầu sao tao cũng là mợ Hai nhà nầy, mày có tin tao vả thêm vài cái nữa cho mầy rụng hết răng luôn không hả cái đồ thèo lẽo.

Cậu Ba nhếch mép, thích, cậu chính là thích Hai Khỏe mạnh mẽ như vậy, chứ như hôm qua hiền hiền, cậu không vừa mắt chút nào.

— Chuyện chi mà là bài hải vậy?

Ông bà hội đồng đi tới, cậu Hai cũng bước đến, thấy ông bà, cậu quét mắt một cái rồi đi đến chỗ Hai Khỏe hỏi :

— Sao vậy?

ông hội đồng nhách miệng :

— Quân mất dạy, không có miệng ..rồi mần chi mới sáng sớm mà mày la như ai chết vậy hả Quýt?

Con Quýt thưa :

— Dạ thưa ông con vừa đi lùa vịt vô, đi ngang đây thì thấy.. Thì thấy..

— -Thấy cái chi, mày làm gì mà ấp a ấp úng vậy, nói nhanh coi!

Nó liếc liếc Hai Khỏe, gương mặt sợ sệt rồi thưa :

— Dạ.. Dạ con thấy mợ Hai đang quyến rũ cậu Ba thưa ông.

Hai Khỏe tức quá mà nói :

— Con kia, mày nói cho đàng hoàng nghen, ai quyến rũ cậu Ba hả, quyến rũ là quyến rũ mần chi, quyến rũ kiểu gì ?

Bà hội đồng nhu hòa hỏi :

— Quýt, chuyện hệ trọng ảnh hưởng đến danh dự của mợ Hai, bây nói cho đàng hoàng, không thôi bị đòn đó nghen con.

Con Quýt chắc nịch, chỉ Út Liễu :

— Con nói thiệt mà bà, hông tin bà hỏi cô Liễu đi, lúc nãy cô cũng thấy mà đúng không cô Liễu, cô nói đi.

Út Liễu thoáng nhìn cậu Hai rồi khẽ gật đầu :

— Thưa cha má, lời con Quýt nói hoàn toàn là sự thật, con định qua phòng bà nội thì gặp con Quýt, nó nói nó đi qua coi anh Ba thức chưa đặng nó làm cà phê, thì thấy chị Hai với anh Ba tay trong tay, người mặc không đủ áo. Nắm tay nắm chưn kỳ cục lắm.

Ông hội đồng :

— Nhất, có đúng không?

Bà hội đồng :

— Ba Nhất, con nói coi, chuyện là sao hay có hiểu lầm gì, nói rõ đi con.

Cậu Ba nhìn Khỏe cười cười,Khỏe nóng ruột hối cậu :

— Cậu cười gì, cậu nói đi nói cho mọi người biết tui với cậu không có gì đi, nói nhanh đi.

— Nói gì, thì nó nói đúng mà.

Khỏe chấn động trong lòng, cậu Ba bị điên rồi, cậu nói như vậy khác nào thừa nhận chớ, Khỏe liền ngước mắt nhìn cậu Hai giải thích :

— Cậu, không phải như vậy đâu tui với cậu Ba hông lầm gì hết, hông có gì với nhau hết.

Út Liễu :

— Anh Ba đã thừa nhận rồi chị còn cố chối nữa hả, thiệt tui nhục nhã thay cho chị, đờn ông họ trêu hoa bắt bướm không nói, đằng nầy chị là gái đã có chồng, chồng sờ sờ ở đó mà dám đi rù quến em chồng ngay tại nhà, quá, chị quá lắm rồi.

Hai Khỏe không quan tâm những gì Út Liễu nói mà chăm chăm nhìn cậu Hai, quan trọng là cậu, cậu có tin Khỏe không thôi?

— Cậu, cậu tin tui hông?

Đôi mắt cậu vốn dĩ chưa hề vui vẻ, nay lại trầm tư thêm nữa, cậu mấy giây im lặng rồi mới đáp :

— Tui chưa bao giờ mất niềm tin ở em.

Cha má ơi, một câu nói của cậu Khỏe mừng đến rơi nước mắt, chỉ cần cậu tin Khỏe thôi Khỏe nhứt định xử đẹp hai con yêu nghiệt trước mặt này, con Quýt hại Khỏe lần trước chưa tính sổ với nó mà nay lại gây sự tiếp, còn con Lẽo(Khỏe ghét rồi nên gọi nó con Lẽo, lẽo của lẽo mép) thì miệng nói đạo lý nhưng tâm tính xấu xa quá chừng.

Ông hội đồng quát lớn :

— Có mày mù mới tin nó, mẹ kiếp nó, thứ đĩ thõa, thằng Tý, thằng Được đâu trói con Khỏe lại cho ông.

Cậu Ba :

— nhưng mà..

Cấu Hai nhanh tay kéo Khỏe ra sau lưng mình, nói :

— Cha nói đạo lý chút đi, việc gì cũng phải soi xét kỹ càng chớ.

— Soi xét cái giống gì nữa, hay mầy đuôi mày điếc nên hông nghe hông thấy những gì tụi nó nói, con vợ mày nó dụ dỗ thằng Ba kìa. Nó sắp cho mày cái sừng trên đầu kìa thằng ngu muội. Trời ơi nó tức.. Nuôi mày ăn học bao năm giờ mày mù quáng vậy hả, biết vậy hồi đó tao bóp mũi mày chết theo con mẹ mày luôn cho rồi, ăn học cho nhiều rồi lú lẫn..

Cậu Hai bàn tay thu hình quả đấm, gân nổi lên tận cổ, yết hầu lên xuống liên hồi, nhắc đến má cậu, nỗi hận lại dâng lên, bất giác cậu liếc nhìn bà Mơ thì đồng thời bắt gặp nụ cười trào phúng của bà dành cho mình, bà lập tức khuyên can :

— Kìa ông đừng nóng chớ, hỏi kỹ lại xem sao?

— chuyện rõ ràng vậy hỏi gì nữa , thằng Ba cũng đã thừa nhận rồi còn gì.. Còn đứng ở đó lôi nó ra cho tao.

Thằng Tý với thằng Được run rẩy nhìn cậu Hai đôi mắt trừng lên, thách thức:

— đứa nào dám chạm vào Khỏe, dù là một sợi lông thì chết với tao!

Ông hội đồng không tin nổi cậu Hai vì một con dốt nát, khố rách áo ôm mà ngày càng trở nên như vậy, cậu không còn là một người hiền lành hiểu lễ nghĩa như trước đây nữa, cậu thay đổi, thay đổi thật rồi.

— lôi nó đi.. __ông hội đồng.

Thằng Được run run :

— Nhưng cậu Hai…

— Nó muốn chết theo thì lôi nó đi luôn.. Nhốt xuống nhà kho hết cho tao..

— Cậu Hai, xin cậu…

Thằng Được chưa nói hết câu đã bị cậu Hai nạt ngang :

— Cút ra chỗ khác… Cha, nếu cha làm rõ ràng chuyện này, có bằng chứng hẳn hoi tui mới phục, chớ dựa và mấy lời nói của người khác mà hả quy tội chết cho một mạng người cha co thấy quá đáng không?

Út Liễu :

— rõ ràng chi nữa, em với con Quýt chính là nhân chứng rành rành đây anh còn đòi gì nữa chớ hay anh muốn thấy trai trên gái dưới mới tỉnh ra hả anh?

Hai Khỏe cười khẩy:

— Ngộ quá ha, giờ tui mới để ý cô Liễu đây luôn dồn tui vô chỗ chết, cô ghét tui từ hồi nào sao trước giờ miệng lúc nào cũng chị chị em em nghe thân tình lắm đa, lòng người khó lường quá.. Hay cô là có tình ý gì với cậu Hai, có đúng không?

Út Liễu bị nói trúng tim đen thì hơi tái mặt, lòng bàn tay đổ mồ hôi ướt mèm, nhưng cũng nhanh lấy lại vẻ điềm tĩnh mà đáp :

— Hàm hồ.. Tui không ghét chị nhưng việc chị làm sai rành rành ra đó, chẳng lẽ giờ chị muốn tui hùa theo chị hả gì, anh Hai xứng đáng có một người vợ tốt hơn chị nhiều. Chị.. Không xứng…

— Không cãi nữa.. Được nếu mày muốn, tao sẽ hỏi lại một lần nữa cho mày sáng con mắt ra, cho mày tâm phục khẩu phục.. Lên nhà lớn hết cho tao…

Ông bỏ lên trước, tất cả cũng đi theo, cậu mợ Hai đi sau , cậu nắm chặt tay Khỏe, chặt lắm, ánh mắt nhìn Khỏe đầy tin tưởng, cậu tin Khỏe vô tội.

Cậu Ba đi sau cùng, thở dài, cậu muốn nói nãy giờ mà không có cơ hội, cậu quên mất một ánh mắt, một trái tim đau lòng vì cậu.. Có phải, tình là oan trái…

Trên nhà lớn, ông bà hội đồng ngồi trịnh thượng trên ghế, bắt đầu hỏi, con Quýt với Út Liễu cũng nói y chang như ban đầu, Hai Khỏe khăng khăng mình không có ý gì với cậu Ba, chỉ có cậu Ba ung dung ngồi rung đùi uống trà xơi nước, đến khi ông hội đồng hỏi lại lần nữa, cậu mới từ từ mà nói :

— Thì như đã nói, tui với Khỏe mới bắt đầu.

Ông hội đồng :

— Nói rõ ràng ra, bắt đầu cái chi, bắt đầu như thế nào? Mày nói rõ ra cho cái thằng trời đánh kia nó sáng cái đầu sáng luôn con mắt.

— Thì bắt đầu.. Bắt đầu cởi áo ra chớ chi…

Hai Khỏe tức đến run cả người, mặt đỏ lơ đỏ lét, định nói thì cậu Ba nói tiếp :

— Mới cởi áo chưa làm gì thì con Quýt nó la lên đó, sau đó thì ai cũng biết rồi, hỏi chi nữa. .

— Cậu Ba, cậu đừng có ăn đằng sóng nói đằng giờ nghe, ai bắt đầu bắt cuối gì với cậu chớ!

— Ủa, tui chưa nói hết mà, mới bắt đầu cởi áo cho Khỏe đơm nút lại giùm tui, còn tui thì mặc cái áo khác, bộ chị dâu không được may đồ dùm em chồng hả, sao ai cũng làm quá hết vậy?

— Cái gì.. Đơm nút áo?… __ông hội đồng mặt nghệch ra.

— Chớ mọi người nghĩ là gì..? Mệt mỏi thiệt!

—Sao nãy giờ mầy không nói sớm..?

— Có ai cho tui nói đâu, nhứt là con nầy (chỉ con Quýt) mầy lanh lắm, miệng mầy lớn lắm, chút nữa mầy chết với tao, cái áo tao mới mua sao bị đứt hết mấy nút luôn, mầy giặt đồ mà không thấy hả? Mắt mày để trên trán hả, có cần tao móc ra luôn không, còn mày nữa, (nói út Liễu) bình thường hiền hậu đoan trang lắm, sao lúc nãy nói năng nặng lời vậy.. Giả bộ à..? Tao ghét mấy đứa giả tạo lắm nghen mậy, coi chừng tao đó.. (nói đám người ở) nhìn gì nữa, còn không giải tán hết cho tao, mới sáng sớm à.
..

Đám thằng Tý thằng Được, con Quýt, bà Bẩy cun cút đi hết, gì chớ cậu Ba mà quát thì tim bọn họ sắp rớt ra ngoài luôn. Hai Khỏe thở phào, cậu Ba đúng là muốn hù chết người ta mà, giờ thì khỏe rồi, mà khoan, cái con Lẽo lúc nãy mạnh miệng lắm mà, giờ xem bà xử lại mầy đây, mấy hôm nay mới về bà còn nhịn, chớ giờ bà biết bản mặt giả tạo của mầy thì chết với bà nha con.

Ông hội đồng coi bộ mắc cỡ, phủi phủi tay :

— Không có gì thì thôi, đi xuống hết đi.

Cậu Hai khinh khinh khỉnh :

–Mong sau nầy có chuyện chi cha cũng suy xét cho kỹ rồi hả quyết định, đừng nghe ai xúi giục, dù hôm nay không phải là vợ tui mà là người khác tui cũng sẽ đứng ra bảo vệ, dù họ có nghèo khổ hay bần hàn thì cũng là một mạng người chớ không phải cọng rơm hay cây cỏ gì đâu mà phán liều.
.

Ông hội đồng cứng miệng, bỏ vô phòng mình,ở đó một hồi chắc lại gây lộn với cậu Hai nữa quá.

Bà hội đồng :

— Thôi, thằng Hai cũng phải thông cảm cho cha bây chớ ổng nóng tính nào giờ chớ đâu phải mới đây.

— Bởi cha nóng tính mà có thêm người đâm thọc nữa thì chuyện bé mới xé ra to đó má..sống mà lỗi đạo quá thì trời không thương , quỷ không tha đâu má à..

Mặt Bà hội đồng hơi tái, giả lả lại :

— Ờ, nhưng cũng nhiều người bề ngoài lễ nghĩa nhưng bụng dạ thì mưu mô lắm đó con, ngẫm lại má lại thấy tủi, nếu giờ mà đứa nhỏ còn sống chắc cũng lớn bộn rồi, biết đâu là một đứa con gái xinh xắn lắm đa..thôi má hơi mệt, má vô nghỉ một chút.

— Dạ má ráng giữ gìn sức khỏe nha má..

— Ừ…

Bà hội đồng đi khuất, con Quýt định đi theo thì bị Khỏe gọi :

— Quýt, ở lại mợ biểu.

— Dạ dạ có gì vậy mợ?

— À.. Mày muốn cạo đầu bôi vôi tao lắm mà hùng hổ lắm mà.

— chỉ là hiểu lầm thôi mợ.

“” bốp.. Bốp “”

Khỏe tát nó xong thì liền dịu giọng :

–Ý chết mợ lỡ tay, Quýt đừng để bụng nghen, thôi đi làm công chuyện đi..

Út Liễu thấy vậy cũng lủi hủi đi thì bị Hai Khỏe gọi lại :

— Út Liễu Đứng lại..

— Có chuyện chi, tui xuống đem đồ ăn cho nội..

Hai Khỏe cười nhạt:

— Có gì đâu, chỉ là lúc nãy em nói chị cái gì, lăng loàn hả, giờ chị nói cho em biết lăng loàn thì chị không có chứ võ mèo chị có một bụng nha.

“” Chat “”

Một bạt tay được Hai Khỏe giáng trực tiếp vào khuôn miệng yêu kiều của Út Liễu, kèm một giọng nói đanh thép :

— Ăn bậy chứ đừng nói bậy nghen.

— Chị.. chị… Anh Hai, coi chị ta tự nhiên đánh em kìa.

Cậu Hai cười nhạt:

— Anh không thấy… Khỏe, đánh lại tui xem..

❌❌ Chương này đánh đã he mấy chị khỏe khôn ra rồi, hết bị ăn hết rồi.. 😘

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN