DUY CHỈ CÓ EM - Chương 4: THỦY Y NHÃ
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
91


DUY CHỈ CÓ EM


Chương 4: THỦY Y NHÃ


Chương 4: THỦY Y NHÃ

Ôi! Thủy Y Nhã câm nín nhìn từng chữ,từng chữ trong bức thư. Bàn tay không tự chủ xiết chặt lại,ngược nhau à? Dựa vào đâu Thủy Y Nhã lại tự tử,trong khi đám người hại cô ấy vẫn còn đang sống sờ sờ ở ngoài kia cơ chứ. Thật sự cô không hiểu nỗi Thủy Y Nhã rốt cuộc là dạng con người gì. Yếu đuối ư? Nếu như cô ấy là dạng con gái yếu đuối thì đã sớm bị đám người kia bức đến phát điên rồi. Mạnh mẽ? Nếu cô ấy mạnh mẽ thì đã không giải quyết vấn đề bằng cái chết. Ngu xuẩn? Dại dột? Mù Quáng? Bà đây cảm thấy đau đầu quá a.

Nếu như La Đông Phong không yêu Thủy Y Nhã,cô cũng chẳng cần phải giải quyết đám dây mơ rễ má kia. Mối quan hệ của Thủy Y Nhã trước kia với La Đông Phong hoàn toàn không quan tâm đến mình,suy cho cùng cô cũng không phải dạng thích đi báo thù. Phiền phức lắm!

Đúng lúc bản thân muốn lên giường nằm ngủ một giấc,vươn vai,ngáp một cái. Cả người Thủy Y Nhã khựng lại nhìn những viên thuốc trắng trên giường. Xém chút nữa liền quên chuyện này. Bắt một cuộc gọi cho bác sĩ gia đình của Thủy Y Nhã trước đây, bảo ông ta nhanh chóng đến, bây giờ cô mới có dịp ngắm nhìn bản thân mình trong gương. Thực sự thì hình dáng hiện giờ không khác cô là mấy,nếu như bản thân mình tỉnh dậy liền phát hiện mình là một người khác,cô còn tưởng tai nạn xe vừa rồi là ác mộng cơ. Vẫn là khuôn mặt trái xoan có phần bầu bĩnh,đôi mắt nâu đặc trưng của người Đông Nam Á, sóng mũi cao cao, môi mỏng mím thành đường cong hoàn hảo. Điều gì nhất khác với cô trước đây là đôi mắt xanh như nước mùa thu. Dò trong đầu một hồi,ba của Thủy Y Nhã chính là Thủy Mạnh,người An Nam chính gốc,vậy mẹ của Thủy Y Nhã………Maria de violet-nhị tiểu thư của gia tộc Violet ở nước Pháp.

Thì ra cô ấy là con lai.

Ting,ting

Tiếng chuông cửa âm ĩ như giật ngược Thủy Y Nhã giữa đêm khuya,nhìn bản thân trong gương lớn,không có gì là không ổn. Tiện tay nhặt mấy tờ khăn giấy ướt lau sơ đi lớp trang điểm. Cô mở cửa nhìn vị bác sĩ trung niên trước mặt,ông ta đẩy đẩy gọng kính vàng” chào cô chủ “

Đây là một trong những người trung thành bậc nhất với Thủy Y Nhã,ông ta tên là Phong Đằng,là bác sĩ riêng của Maria,bây giờ thì chính thức trở thành bác sĩ riêng của cô. Thủy Y Nhã gật đầu,xoay người ngồi lên ghế sofa trong phòng khách. Phong Đằng hiểu ý tiếng vào,ngồi đối diện Thủy Y Nhã,đặt dụng cụ y tế chuyên dụng lên bàn,tiến hành hỏi.

-“cô có thể nói cho tôi biết tình trạng của mình hiện giờ không?”

-“bình thường”

-“vậy….” Phong Đằng không hiểu ý của cô chủ này. Chẳng lẽ nửa đêm cô ấy gọi ông đến đây chỉ để nói mình hoàn toàn bình thường?

Nhưng mà cô thật không nói dối “trước đó tôi đã uống ít nhất hai mươi viên thuốc ngủ……một lần uống hết”

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN