Duy Nhất Là Em
Chương 1: Giới thiệu
“Sênh Sênh, Sênh Sênh…”
Anh luôn gọi cô bằng giọng rất đỗi dịu dàng trìu mến.
Trong mắt người khác, anh mang vầng hào quang rực sáng, tính cách ôn hòa nhã nhặn, phong thái cao quý lịch thiệp, rất xứng với cái tên Thời Cẩn đầy ý thơ của mình.
Nhưng họ chưa từng thấy anh cầm dao mổ xác với đôi mắt đỏ quạch màu máu.
Lần đầu tiên Khương Cửu Sênh gặp Thời Cẩn ở thang máy chung cư.
“Tay anh đẹp quá.” Cô khen ngợi từ tận đáy lòng, đôi mắt không sao dứt được, “Tôi có thể… sờ thử không?”
Anh khá kinh ngạc.
Cô ngượng ngùng giải thích: “Xin lỗi, tôi bị cuồng tay mức độ nhẹ.”
Anh chần chừ hồi lâu: “Xin lỗi, tôi bị bệnh sạch sẽ mức độ nhẹ.” Rồi lại ôn hòa bảo: “Sờ một chút thôi nhé?”
Siêu sao nhạc rock Khương Cửu Sênh bị cuồng tay. Hàng xóm mới đến là bác sĩ, vừa hay anh lại cóđôi tay khiến cô muốn giấu làm của riêng.
Về sau, tại phòng tắm trong ngôi nhà tân hôn của họ, anh đưa lưng về phía cô, bàn tay đẫm máu cầm dao mổ, còn dưới đất là tứ chi bị cắt cụt. Nhìn đống máu thịt bầy nhầy ấy, cô nhận ra đó là con chó hoang cô mới nhặt về.
Cô thắc mắc: “Anh đang làm gì thế?”
Anh trả lời: “Mổ xác.”
Cô lùi lại một bước nhưng bị anh áp xuống sàn nhà lạnh lẽo. Anh xé rách quần áo cô, mặc cho dòng máu nhuộm đỏ làn da cô.
Anh nói: “Sênh Sênh, nếu anh có thể lựa chọn cách chết, anh muốn được chết trên người em.”
“Sênh Sênh, dao sắc không gọt được chuôi. Anh có bệnh, máu có thể khiến anh hưng phấn, khiến anh giết chóc. Mà em là căn nguyên khiến anh khát máu và giết chóc.”
“Sênh Sênh, xin hãy cứu anh. Nếu em không nắm tay anh nữa, sau khi giết hết những kẻ kéo em đi, anh sẽ giết chết chính mình.”
Cô dịu dàng kéo tay anh: “Thời Cẩn, máu dưới sàn sẽ làm bẩn giày của em. Anh bế em đi.”
Cô chưa từng yêu ai đến vậy, yêu đến mức bằng lòng cùng anh rơi xuống địa ngục.
Anh chưa từng yêu ai đến thế, yêu đến mức sẵn lòng vì cô bỏ xuống đồđao.
Giới thiệu
“Sênh Sênh, Sênh Sênh…”
Anh luôn gọi cô bằng giọng rất đỗi dịu dàng trìu mến.
Trong mắt người khác, anh mang vầng hào quang rực sáng, tính cách ôn hòa nhã nhặn, phong thái cao quý lịch thiệp, rất xứng với cái tên Thời Cẩn đầy ý thơ của mình.
Nhưng họ chưa từng thấy anh cầm dao mổ xác với đôi mắt đỏ quạch màu máu.
Lần đầu tiên Khương Cửu Sênh gặp Thời Cẩn ở thang máy chung cư.
“Tay anh đẹp quá.” Cô khen ngợi từ tận đáy lòng, đôi mắt không sao dứt được, “Tôi có thể… sờ thử không?”
Anh khá kinh ngạc.
Cô ngượng ngùng giải thích: “Xin lỗi, tôi bị cuồng tay mức độ nhẹ.”
Anh chần chừ hồi lâu: “Xin lỗi, tôi bị bệnh sạch sẽ mức độ nhẹ.” Rồi lại ôn hòa bảo: “Sờ một chút thôi nhé?”
Siêu sao nhạc rock Khương Cửu Sênh bị cuồng tay. Hàng xóm mới đến là bác sĩ, vừa hay anh lại cóđôi tay khiến cô muốn giấu làm của riêng.
Về sau, tại phòng tắm trong ngôi nhà tân hôn của họ, anh đưa lưng về phía cô, bàn tay đẫm máu cầm dao mổ, còn dưới đất là tứ chi bị cắt cụt. Nhìn đống máu thịt bầy nhầy ấy, cô nhận ra đó là con chó hoang cô mới nhặt về.
Cô thắc mắc: “Anh đang làm gì thế?”
Anh trả lời: “Mổ xác.”
Cô lùi lại một bước nhưng bị anh áp xuống sàn nhà lạnh lẽo. Anh xé rách quần áo cô, mặc cho dòng máu nhuộm đỏ làn da cô.
Anh nói: “Sênh Sênh, nếu anh có thể lựa chọn cách chết, anh muốn được chết trên người em.”
“Sênh Sênh, dao sắc không gọt được chuôi. Anh có bệnh, máu có thể khiến anh hưng phấn, khiến anh giết chóc. Mà em là căn nguyên khiến anh khát máu và giết chóc.”
“Sênh Sênh, xin hãy cứu anh. Nếu em không nắm tay anh nữa, sau khi giết hết những kẻ kéo em đi, anh sẽ giết chết chính mình.”
Cô dịu dàng kéo tay anh: “Thời Cẩn, máu dưới sàn sẽ làm bẩn giày của em. Anh bế em đi.”
Cô chưa từng yêu ai đến vậy, yêu đến mức bằng lòng cùng anh rơi xuống địa ngục.
Anh chưa từng yêu ai đến thế, yêu đến mức sẵn lòng vì cô bỏ xuống đồđao.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!