Duy Nhất Vì Ngươi Mà Động Tâm - Chương 67: Mặt người dạ thú
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
30


Duy Nhất Vì Ngươi Mà Động Tâm


Chương 67: Mặt người dạ thú


Khương Dao ở cửa chờ đợi, Tiểu Hâm liền đi ra, nói với cô: “Ngài là Khương tiểu thư của tập đoàn Chí Sinh sao?”

Khương Dao đứng lên, khẽ vuốt càm, “Đúng vậy, chào ngài.”

Trên mặt Tiểu Hâm biểu tình không có vẻ rất nhiệt tình như vừa rồi nói với IR, giọng điệu bình thường: “Vào đi, Nhâm tiểu thư đã ở bên trong.”

“Vâng.”

Nhân viên bảo an đưa thiết kế và Khương Dao đi vào cùng lúc, Khương Dao đi vào liền nhìn thấy trong phòng rất rộng lớn, bên người Nhâm Mật có vài người vây quanh.

Cô tinh tế quan sát Nhâm Mật một phen, xem qua rất trẻ tuổi, xinh đẹp. Lấy sắc đẹp của cô ấy như vậy, đối với bất kì kiểu dáng châu báo nào cũng thích hợp.

Nhâm Mật nhấc mí mắt lên, mắt nhìn Khương Dao, giọng điệu mang theo một tia như có vẻ như xa cách, nhưng khóe miệng vẫn mang theo ý cười: “Khương tiểu thư sao? Làm cho cô phải đợi lâu.”

Đối với việc trang điểm của ngôi sao, Khương Dao có thể hiểu. Cô cười đến sạch sẽ chân thành, trả lời: “Không có chuyện gì đâu, Nhâm tiểu thư có nhiều công việc, có thể dẹp bớt chút bận rộn mà cùng chúng tôi hẹn ngày đàm chuyện là vui rồi.”

Nhâm Mật đã từng gặp qua người nhiều, ánh mắt nhìn người cũng rất tốt. Cô ấy vừa thấy Khương Dao, liền biết Khương Dao và những cô gái khác có những điểm rất đặc biệt, trên người mang theo một cổ khí chất, khiến cho người nhìn cảm thấy rất thoải mái.

Nhâm Mật cũng tiếp lời của cô nói tiếp: “Tôi đối với phương tiện trang sức châu báu cũng rất quan trọng, đương nhiên sẽ tự mình xem xét”

“Vâng, trang sức châu báu càng tốt sẽ càng tôn thêm khí chất. Vậy bây giờ cô có xem trước trang sức của chúng tôi hay không?”

Nhâm Mật nhíu mày, Khương Dao bảo cho người đem châu báu lấy đi ra.

Đây là một cái dây chuyền mặt bảo thạch, đầu tiên là dùng kim tuyến nhỏ biên thành bộ dáng đóa hoa, phía dưới là một viên hồng ngọc lớn, bên cạnh là dùng những mảnh vụn của kim cương làm điểm xuyết đường viền cho hoa. Phối hợp với khuyên tai cũng là dạng như vậy.

Nhâm Mật đối với châu báu có chút nghiên cứu, cô ấy nhìn trang sức châu báu, không nói được lời nào, nhưng mà ánh mắt không có rời đi.

“Có thể cho Nhâm tiểu thư mang thử một chút, được không?”

Nhâm Mật đồng ý, nhà tạo hình đã giúp cô ấy đeo vòng cổ lên, Khương Dao đứng ở bên cạnh giải thích: “Khoản vòng cổ này tên gọi là ‘Mộng cảnh’, chọn dùng cho toàn bộ trang sức đều là đồ tốt nhất, hơn nữa đã trải qua kiểm tra vài lần, tuyệt đối sẽ không có vấn đề về chất lượng. Hơn nữa cái này chỉ là hàng mẫu, tiếp theo còn phải trải qua một loạt gia công, bao gồm cả việc điều chỉnh đồ dài rộng nếu như Nhâm tiểu thư thích. Toàn thế giới chỉ có một kiểu này, sẽ không giống với kiểu dáng trang sức khác…”

Khương Dao tinh tế nói về khoản trang sức châu báu đặc sắc, đều đã chuẩn bị tốt từ tối hôm qua.

Nhâm Mật nghe, lặp lại đùa nghịch, hỏi: “Khoản trang sức này do cô thiết kế sao”

Khương Dao gật đầu, “Vâng, tôi là chủ thiết kế.”

Nhà tạo mẫu đem tóc dài của Nhâm Mật vén lên; “Rất xinh đẹp a, châu báu xem qua rất sáng bóng, làm công cũng rất tinh xảo. Làn da của Nhâm Mật nhờ trang sức này cũng sáng lên không ít.”

Khương Dao cười cười: Thật ra chủ yếu là do người đeo có khí chất. Nhâm tiểu thư rất có khí chất, cho nên trang sức dệt hoa trên gấm. Nếu đưa trang sức này cho người bình thường đeo, chưa chắc sẽ có hiệu quả tốt như vậy.”

Nhâm Mật mỉm cười, “Tàm tạm, đeo lên cổ cũng không quá nặng. Trang sức này cũng rất hợp với bộ dạ hội mà ta chuẩn bị để đi dự thảm đỏ.”

Nghe thấy Nhâm Mật nói như vậy, trong lòng Khương Dao nhất thời có nắm chắc được phần thắng rất nhiều.

Nhưng mà khi Nhâm Mật lấy trang sức xuống xong, lại không có cho cô đáp án tích cực mà ngược lại còn hỏi: “Nói thật, Chí Sinh và IR cung cấp cho trang sức rất tương xứng. Nhưng mà độ nổi tiếng của IR càng cao, cô nói thử xem có lý do gì để tôi lựa chọn Chí Sinh hay không?”

Khương Dao mở miệng nói: “Tôi biết ở trong lòng cô, khả năng Chí Sinh không bằng IR, nhưng mà Chí Sinh chúng tôi có khả năng cung cấp những điều tốt nhất cho cô. Chúng ta có thể cam đoan chất lượng phục vụ cũng sẽ khiến cô hài lòng. Danh tiếng của Chí Sinh cũng đã rất lâu đời, vài năm nay đang cố gắng phát triển, tôi đối với công ty của chúng tôi cũng có sự tin tưởng rất lớn, nhất định có thể làm cho cô vừa lòng.”

Nhâm Mật cong môi, cái gì cũng không nói. Một lát sau, Nhâm Mật muốn đi làm việc, Khương Dao đành phải rời đi.

Đợi đến lúc cô đi ra, Tiểu Hâm nói với Nhâm Mật: “Mật, chị cảm thấy thế nào? Thích cái nào?”

“A… Đều tàm tạm.”

“Em còn là cảm thấy IR cũng không tệ, dù sao cũng là nhà thiết kế tốt bên họ qua nói chuyện, bên này Chí Sinh phái tới một nhà thiết kế rất bình thường.”

Nhâm Mật xem di động, miệng lại phủ nhận: “Chị có cảm thấy cô gái vừa rồi làm cho người ta rất thích. Em còn nhớ rõ ta vừa rồi ta cũng hỏi y câu vừa nãy, IR đều nói về khuyết điểm của Chí Sinh, mà cô bé này ngược lại là cường điệu công ty của mình rất ưu tú, không có ý tứ vùi dập công ty khác.”

“Mặc kệ thế nào, chúng ta vẫn là xem trang sức, em vẫn đứng về phía IR hơn.”

Nhâm Mật cũng chưa cho ra câu trả lời cuối cùng: “Để nói sau…”

——

Khương Dao đem châu báu đưa về công ty xong, sau đó lại vụng trộm ra ngoài, đi đến trung tâm thương mại gần đây.

Cô đến gần một tiệm đồ nam tốt nhất, nhân viện phục vụ liền tới tiếp đón cô “Chào tiểu thư, cô muốn chọn gì ạ?”

“Tôi muốn lựa tây trang một chút.”

Khương Dao được nhân viên dẫn đến khu tây trang, cô nói số đo cơ bản xong, nhân viên đề cử cho cô mấy mẫu, cô liền chọn trúng một bộ màu xanh sẫm trong số đo. Thật bộ này là cô ở trên mạng nhìn thấy đã lâu, rất thích.

“Tôi muốn bộ này, giúp tôi bọc lại, cám ơn.”

Khương Dao xách quần áo đến công ty, vào văn phòng, tiểu lý liền tới đây gọi cô: “Khương tiểu thư, Cố Tổng bảo cô đi phòng làm việc của anh ấy một chuyến.”

“Vâng.”

Cô đi vào phòng làm việc của anh, mở cửa ra xong, Cố Mục Niên nói với cô: “Tại sao lại trễ như vậy mới trở về? Vừa rồi anh nghe nói chuyện bên kia đã kết thúc sớm rồi mà.”

Khương Dao cố ý không nói rõ chuyện vừa rồi cho anh biết, “Em vừa vặn có chút việc nha…”

Cô đi đến bên cạnh anh, gõ gõ bàn, “Làm sao, tâm tình của anh hình như không tốt lắm.”

Anh thở dài một hơi, “Chuyện của công ty, không có phải do em làm tâm tình anh không tốt đâu”

Khương Dao đau lòng sờ sờ đầu của anh: “Không có việc gì không có việc gì, chậm rãi mà xử lý. Anh ăn cơm chưa, em đi mua cơm cho anh có được hay không? Sau đó em có thể tiến vào cùng anh ăn cơm.”

Bên môi anh mang theo tươi cười, “Ừm, vất vả cho Dao Dao rồi.”

Khương Dao gọi giao hàng đưa tới xong, anh và cô cùng nhau ăn. Cô nhìn anh tương đối mệt mỏi, cho nên cũng không có nói cái gì.

Anh ngược lại hỏi: “Dao Dao làm sao vậy? Không thoải mái sao?”

“Không a…”

“Vậy vì sao em không nói lời nào.”

Khương Dao ngẩn người, “Em nghĩ tâm tình anh đang không tốt, cho nên cũng không dám ầm ĩ tới anh. Sợ em nói nhiều sẽ làm anh thấy chán…”

Anh búng vào cái trán của cô, “Còn nói ngu ngốc cái gì đó. Em ở bên cạnh anh nói cái gì cũng được, ngược lại ta sẽ làm tâm tình của anh tốt hơn.”

Khương Dao hắc hắc nở nụ cười, em đây cùng anh nói chuyện sáng sớm hôm nay hẹn đàm chuyện với Nhâm Mật.

Anh nghe xong, tổng kết nói: “Tóm lại, bây giờ kết quả còn chưa xác định, nhưng mà cũng phải chuẩn bị thật tốt, có sẽ có khả năng Nhâm Mật chọn thiết kế của mình.”

“Vâng.”

Sau khi cơm nước xong, Khương Dao bảo Cố Mục Niên đi bên trong phòng nghỉ ngơi, cô ra ngoài lấy cái gì đó.

Lấy xong cô đi vào, cô đem chiếc hộp đựng tây trang đưa cho anh, “Nha, mua cho anh, không biết anh có thích hay không…”

Anh nhìn nhìn, “Lúc nào mua?”

“Lúc sáng sớm.”

Anh cầm lấy tây trang lên xem xem, sờ vải dệt, miệng trêu ghẹo: “Dao Dao thật tốn kém.”

“Nào có nha… Đây là tâm ý của em.”

Sau khi cô biết chuyện bức thư. Cô liền trăm phương nghìn kế nghĩ cách bù đắp cho đối Cố Mục Niên càng tốt. Không phải là vì bù lại, mà là xuất phát từ tình cảm của cô dành cho anh ngày càng sâu đậm

Anh đem cô kéo vào trong ngực, hôn môi cô một chút, “Anh rất thích, cám ơn.”

Hai người ôm nhau ngủ, buổi chiều lúc tỉnh lại, Khương Dao nói: “Anh mặc bộ kia vào thử cho em xem đi, được không?”

Anh nhẹ nhàng nhíu mày, khóe miệng mang theo ý cười giảo hoạt, “Được, em tới giúp anh mặc đi.”

Khương Dao đứng ở trên giường, nhìn thẳng vào anh. Giờ phút này anh chỉ khoác một chiếc sơmi trắng, bao lấy dáng người cực đẹp của anh.

Cô chậm rãi mở cúc áo choanh, ánh mắt cuối cùng nhìn vào cơ bụng tám múi của anh.

Gương mặt cô chậm rãi liền bắt đầu nóng lên.

Cố Mục Niên nhìn ra cô đang thẹn thùng, anh còn cố ý ôm hông của cô, ở bên tai cô thổi nhiệt khí: “Tối qua lúc Dao Dao giúp anh cởi quần áo, động tác rất thuần thục, tại sao hôm nay lại chậm như vậy, hửm?”

Khương Dao nghe vậy, liền nhớ đến tối qua quá trình anh bảo cô giúp anh “Cởi áo”

Quả thực chính là “Mặt người dạ thú”.

Khương Dao bĩu môi, vừa thẹn vừa giận, “Em sẽ không giúp anh nữa, tự anh…”

“Hảo hảo hảo, anh không nói nữa”

Khương Dao giúp anh thay xong quần áo, phủ thêm áo khoác, hài lòng nói: “Thước tấc vừa vặn tốt, ánh mắt của em thật không sai!”

Cố Mục Niên cười cười, “Có bảo bối tốt như em, thật tốt quá.”

Khương Dao ở trên mặt anh hôn một cái, “Ngoan, về sau em đều sẽ giúp anh chọn quần áo.”

Hai người đều nở nụ cười.

——

Vài ngày sau, Cố Mục Niên nhận được một cái thư mời, là một nhà đầu tư tài chính ở T thị tổ chức tiệc sinh nhật.

Khương Dao vốn không tính đi, nhưng mà sau này nghe nói Nhâm Mật và tổng tài tài chính đó là bạn tốt, Nhâm Mật sẽ đến tham gia tiệc sinh nhật này, cho nên cô tính lấy danh nghĩ vị hôn thê của Cố Mục Niên tham dự, tranh thủ một ít cơ hội để trao đổi với Nhâm Mật.

Đương nhiên IR cũng sẽ không bỏ qua cơ hội lần này.

Lúc tối, Khương Dao kéo Cố Mục Niên đi mua trang phục lộng lẫy để tham dự. Cô mặc một thân váy dài màu trắng.

Lúc cô vừa xuất hiện ở bữa tiệc liền giống như Kim đồng Ngọc nữ vậy, hấp dẫn ánh mắt của nhiều người.

Nhâm Mật đứng ở trên đầu cũng chú ý tới, cùng Tiểu Hâm trêu ghẹo nói: “Tiểu cô nương này thực sự rất xinh đẹp, nếu vào giới giải trí nói không chừng cũng sẽ rất nổi tiếng.”

Tiểu Hâm nở nụ cười: “Bây giờ cô ấy đã là phu nhân của tổng tài Chí Sinh, làm sao sẽ tiến vào giới giải trí.”

“Ngày đó ngược lại là hoàn toàn nhìn không ra.” Ngày đó lúc Nhâm Mật nhìn thấy Khương Dao, liền cảm thấy cô chỉ là một nhà thiết kế vô cùng đơn giản

“Đúng rồi Mật Mật, tổng thanh tra tài chính bên IR muốn tìm chị trò chuyện vài câu…”

Nhâm Mật lắc lắc ly rượu hồng tửu, nói: “Không thấy sao, tối nay chỉ ở đây dự sinh nhật thôi.”

Tiểu Hâm nhún nhún vai, chỉ sợ Chí Sinh và IR sẽ không nghĩ như vậy.

Bên kia, Khương Dao theo Cố Mục Niên gặp mấy nhân vật tầm cỡ còn, liền có thể nghỉ ngơi ăn một chút gì đó.

Khương Dao nhìn quanh một lần, nhỏ giọng nói: “Nãy giờ em còn không nhìn thấy Nhâm Mật.”

“Cô ấy phỏng chừng ở trên lầu, đêm nay nếu có cơ hội lại tìm cô ấy đàm chuyện,sẽ càng có thêm nhiều cơ hội hơn”

“Ừm.”

Cố Mục Niên đem một đĩa bánh ngọt lấy đến trước mặt cô, “Ăn đi, mèo nhỏ tham ăn.”

Cô cười sóng mắt lưu chuyển, xoa đầu anh.

Cô đỏ mặt, vòng eo bị tay anh ôm lấy, cô nhấp một miếng bánh ngọt, ngẩng đầu liền nhìn thấy một thân ảnh không muốn gặp

Là Lâm Phi Lam kéo bạn trai của cô ta đi tới.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN