Duyên Nợ Ba Sinh - Chương 11
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
159


Duyên Nợ Ba Sinh


Chương 11


Mọi người đều biết?

Có ý gì?

Đường Dương hơi choáng váng nhìn điện thoại bị cắt đứt hồi lâu, mới kịp phản ứng lại. Cầm điện thoại trên tủ đầu giường gọi cho tiếp tân, bảo bọn họ nhanh chóng mang một phần báo đến, sau đó mặc áo choàng tắm khách sạn cung cấp đi tới đi lui trong phòng.

Có thể khiến Đường Minh Húc gọi điện cho hắn sớm vậy, giọng điệu còn kì quái thế, tuyệt đối không nằm trong dự liệu của hắn. Nghĩ đến lời ba nói trong điện thoại, lại nhìn Bạch Yến Vũ còn ở giường ngủ say vì tối qua hắn hơi phóng túng một chút, sắc mặt Đường Dương ngày càng kém.

Trước đây là Cảnh Thần và Cảnh gia không biết, lần này….

Thời điểm Đường Dương sắp áp chế không nổi cơn nóng ruột, muốn đánh thức Bạch Yến Vũ dậy thì tiếng đập cửa vang lên. Đường Dương chỉ vài bước đi tới mở cửa, sau khi đoạt tờ báo từ trong tay phục vụ, ‘ầm’ một tiếng đóng cửa lại.

Vì thế hắn không phát hiện người phục vụ kia nhìn hắn bằng ánh mắt rất kì quái. Có miệt thị, lại có chút hâm mộ.

Đường Dương lật tờ báo ra xem, rốt cuộc sau khi thấy đầu đề ở mục giải trí, sắc mặt trở nên tái mét.

Trên báo đăng một loạt ảnh chụp, từ lúc Đường Dương và Bạch Yến Vũ rời khỏi phòng ăn, một mạch lên phòng thân mật, thậm chí cả ảnh hai người ôm hôn mãnh liệt trong thang máy. Tất cả ảnh chụp đều rất sắc nét, cả mặt nam nữ chính cũng rất rõ rệt. Nam rõ ràng là Đường Dương, nữ tất nhiên là Bạch Yến Vũ vẫn còn đang ngủ say.

Tiêu đề ảnh chụp cũng khiến người khác chú ý.

Cậu út nhà họ Đường gặp được ‘tình yêu đích thực’ hay ‘kẻ thứ ba’?!

Tờ báo đưa tin chuyện xưa giữa Bạch Yến Vũ và Đường Dương cả trang dài, từ khi quen nhau cho đến lúc mập mờ, đến tận hôm nay hai người tu thành chính quả. Trông giống như cổ tích hiện đại của cô bé lọ lem xinh đẹp hiền lành và chàng hoàng tử anh tuấn thâm tình.

Đáng tiếc vị hoàng tử này đã có vị hôn thê. Báo không nhắc tới Cảnh Thần nhiều lắm, chỉ ở phút cuối cùng nhàn nhạt nói một chút cậu út Đường gia này đã có vị hôn thê, chủ yếu nói về cô bé lọ lem Bạch Yến Vũ.

Ánh mắt Đường Dương trầm xuống, xem ra gần đây chuyện gì hắn cũng thuận lợi, cho nên hắn mới buông lỏng, có người theo dõi mà hắn cũng không biết. Chẳng biết lần này có phải là tác phẩm của mấy ông anh trong nhà không?

Có điều sự việc lần này ầm ĩ rất lớn, tuy trong giới thượng lưu đàn ông ở bên ngoài gặp dịp thì chơi, bao tình nhân là bí mật tất cả mọi người ngầm hiểu, nhưng chẳng ai giống Đường Dương lần này, bị truyền thông đưa tin trắng trợn.

Hiện tại ai đối phó hắn không quan trọng, mà quan trọng là trấn an Cảnh Thần, nếu không hôn ước giữa hắn và Cảnh Thần….

Có lẽ những gia tộc khác sẽ không vì việc này mà hủy hôn, cùng lắm chỉ bất mãn với hắn mà thôi. Dù sao hôn ước giữa hai gia tộc không phải chuyện nhỏ, những người trung gian liên quan rất nhiều. Nhưng đối với Cảnh gia lại không phải thế.

Tài phú và địa vị của Cảnh gia đã đủ, không cần lấy hôn nhân của con gái để dệt hoa trên gấm. Cho nên vợ chồng Cảnh Hoằng Hi và Phạm Niệm Chân muốn một người con rể Cảnh Thần yêu, đối với họ không gì quan trọng bằng hạnh phúc của con gái.

Đường Dương vẫn luôn thể hiện sự thâm tình với Cảnh Thần, mà Cảnh Thần cũng yêu hắn. Có lẽ vì hắn dựa vào việc Cảnh Thần quá yêu hắn nên hắn mới to gan thế. Song hiện giờ hắn làm ra việc như vậy, Cảnh gia tuyệt đối sẽ truy cứu!

Đường Dương cắn chặt răng, lấy di động gọi cho Cảnh Thần, nhưng máy luôn báo không gọi được.

Trầm ngâm một lúc, Đường Dương trực tiếp gọi đến biệt thự Cảnh gia, sau ba hồi chuông mới có người nhấc máy.

“Xin chào, đây là nhà họ Cảnh.” Một giọng nam truyền đến, Đường Dương vừa nghe liền biết đây là quản gia của Cảnh gia.

“Bác Thang, xin chào, cháu là Đường Dương, xin hỏi Cảnh Thần có ở nhà không, sao điện thoại của cô ấy không gọi được.”

Đầu dây bên kia im lặng một lúc, mới truyền đến giọng nói lãnh đạm của quản gia, “Thì ra là cậu Đường, tiểu thư không có ở nhà… Về sau xin cậu cũng đừng gọi đến nữa.”

“Bác Thanh…” Đường Dương chưa nói xong, điện thoại đã bị cúp khiến sắc mặt hắn trong nháy mắt hơi dữ tợn.

Hắn dùng tốc độ nhanh nhất thay quần áo, không để ý đến Bạch Yến Vũ còn trên giường, rời khỏi khách sạn, lái xe đến biệt thự nhà họ Cảnh.

Đáng tiếc hắn đã bị Cảnh gia xếp vào sổ đen, từ chối lui tới, bất luận hắn cố gắng, nghĩ cách ra sao cũng không thể nào liên lạc được với Cảnh Thần.

Tục ngữ nói họa vô đơn chí, lúc Đường Dương đang sứt đầu mẻ trán nghĩ cách để Cảnh Thần và Cảnh gia tha thứ cho hắn, công trình trước đó hắn dẫn dắt cả đội giành được lại xảy ra vấn đề. Sau khi Đường Dương dẫn cả đội xử lý xong vấn đề, thời gian đã qua một tháng.

Mà lúc này đột nhiên có một ngày Bạch Yến Vũ nước mặt như mưa tới tìm hắn nói rằng, cô ta có thai.

Sau một trận hoảng loạn Đường Dương trấn định lại. Hắn không thể cưới Bạch Yến Vũ, càng không thể để cô ta sinh đứa bé này. Vợ hắn chỉ có thể là Cảnh Thần, cho dù người hắn yêu là Bạch Yến Vũ.

Nghe Đường Dương nói muốn dẫn cô ta đi bệnh viện phá thai, cô ta có chút không tin nổi. Cô ta biết Đường Dương có vị hôn thê, nhưng hắn không yêu vị hôn thê của mình, hắn thâm tình với cô ta, cái gì cũng lo nghĩ cho cô ta, nên đêm đó cô ta mới ỡm ờ cùng hắn.

Ngày đó sau khi tỉnh lại, Bạch Yến Vũ một mình ở khách sạn, tâm trạng cô ta rất phức tạp, lạnh lẽo lại thất vọng. Cô ta nghĩ khi tỉnh lại sẽ thấy Đường Dương dịu dàng, kết quả, chỉ có một phòng vắng lặng.

Bạch Yến Vũ cố nén uất ức cầm quần áo bị ném bên giường, dưới đất mặc vào, lại phát hiện tờ báo bị Đường Dương ném trên mặt đất. Cô ta nhặt lên nhanh chóng mở ra xem, đương nhiên cũng thấy ảnh chụp của cô ta, Đường Dương và bài báo.

Lúc đầu là hoảng loạn, sau Bạch Yến Vũ cũng mừng rỡ. Chuyện cô ta và Đường Dương cứ như vậy lộ ra ánh sáng rồi, thế hôn ước kia… Bọn họ có thể chính thức ở bên nhau không?

Đáng tiếc sự việc không phát triển theo suy nghĩ của cô ta, Đường Dương xảy ra quan hệ với cô ta nhưng không muốn chịu trách nhiệm, cả ngày chỉ nghĩ cách để Cảnh Thần tha thứ cho hắn. Điều đó đã làm trái tim Bạch Yến Vũ lạnh buốt. Cô ta cho rằng Đường Dương rất thích cô ta, quả thực Đường Dương rất thích cô ta nhưng so với tiền đồ, hắn càng để ý tiền đồ của mình hơn.

Bởi vì bị truyền thông phơi bày, tình hình của Bạch Yến Vũ ở Đường thị ngày càng hỏng bét. Vốn cô ta chỉ là người ở phòng trà nước đột nhiên trở thành trợ lý của Đường Dương, đã làm những người khác khó chịu rồi, giờ chuyện giữa hai người lộ ra ánh sáng, mọi người dùng ánh mắt kì quái nhìn cô ta cũng rất bình thường.

Trong mắt người khác, Bạch Yến Vũ dựa vào quan hệ với Đường Dương mà leo lên, như, tuy bề ngoài Bạch Yến Vũ vô cùng thanh tú, thực sự không giống người đi làm tình nhân. Nhưng ai biết có phải cậu út Đường Dương ăn thịt cá quá nhiều, muốn nếm chút rau xanh cháo loãng không chứ.

Dù vậy, Bạch Yến Vũ chỉ có thể chịu đựng, bởi vì ngoại trừ Đường thị, thanh danh hiện nay của cô ta không dễ tìm được công việc khiến cô ta hài lòng. Mà Đường Dương bởi vì Cảnh Thần và chuyện công trình nên không có nhiều thời gian quan tâm cô ta, hơn nữa trong lòng hắn cũng mơ hồ oán trách cô ta, nếu ngày đó ở khách sạn cô ta vẫn kiên trì không coi hắn ra gì, thì làm sao hắn tạo scandal với cô ta được!

Đáng tiếc, nếu cũng chỉ là nếu.

Vì vậy, một tháng sau Bạch Yến Vũ phát hiện mình có thai, đi tìm Đường Dương, hắn rất dứt khoát quyết định, nhanh chóng dẫn Bạch Yến Vũ lặng lẽ đến bệnh viện. Cho dù Bạch Yến Vũ không tình nguyện, nhưng sau khi biết thái độ của Đường Dương, cô ta cũng không có khả năng sinh đứa bé này, chỉ đành đến bệnh viện làm phẫu thuật.

Đường Dương coi như cũng còn vài phần thật lòng với Bạch Yến Vũ, sau khi giải phẫu hắn đưa cô ta tới một phòng trọ nhỏ đứng tên hắn, cũng thuê một hộ lý chuyên nghiệp cho cô ta. Sinh non rất có hại đến sức khỏe, mọi chuyện đều do hộ lý kia chăm sóc.

Điều Đường Dương không ngờ là, vốn chuyện của hắn và Bạch Yến Vũ đã dần phai nhạt, mà lần này hắn đưa Bạch Yến Vũ đi bệnh viện cũng rất cẩn thận, nhưng vẫn bị truyền thông phơi bày, thậm chí sổ khám bệnh có thai một tháng và giấy đồng ý nạo thai của Bạch Yến Vũ cũng bị truyền thông đăng tin!

Đường gia bị đẩy lên đầu ngọn sóng, lúc này Đường Dương mới phản ứng kịp, việc này tuyệt đối chẳng phải mấy ông anh Đường gia hắn làm! Cho dù bọn họ không muốn Đường Dương tốt, cũng sẽ không để nhà họ Đường rơi vào tình cảnh hôm nay. Tuy chuyện này chỉ là một ít scandal, cũng không ảnh hưởng gì tới Đường gia, nhưng lại khiến danh dự Đường gia giảm sút không ít.

Rốt cục ai lại nhằm vào hắn và Đường gia chứ?

Tuy Đường Dương hoài nghi songng không nghĩ ra được, chỉ có thể nghĩ biện pháp cứu vãn.

Mà lúc này, hơn một tháng không liên lạc với Đường gia, cuối cùng Cảnh gia ra mặt.

Cảnh Hoằng Hi trực tiếp đến tìm Đường Minh Húc, muốn hủy hôn. Thái độ của Cảnh Hoằng Hi rất kiên quyết, nếu không hủy hôn, Cảnh thị tình nguyện chịu lỗ cũng sẽ không hợp tác với Đường thị, mà Đường Dương đúng lúc tạo ra scandal này, sau khi khuyên ngăn không có kết quả, Đường Minh Húc chỉ có thể đồng ý hủy hôn.

Khi Đường Dương biết mình và Cảnh Thần đã hủy hôn, Cảnh Thần đã leo lên máy bay đi Mỹ rồi. Mặc dù truyền thông chưa đưa tin vị hôn thê của Đường Dương là ai, nhưng trong giới thượng lưu ai cũng biết Cảnh Thần và Đường Dương là thanh mai trúc mã, dù sao ban đầu hai người tổ chức lễ đính hôn rất long trọng. Do đó tạm thời xuất ngoại, để chuyện này lắng xuống là cách làm tốt nhất.

Cảnh Thần thoải mái ngồi trên khoang hạng nhất, nhắm mắt dưỡng thần. Cuối cùng cũng hủy hôn với Đường Dương rồi, cả người đều thoải mái hẳn. Hơn một tháng nay Đường gia xảy ra chuyện cô biết rất rõ, tất cả đều do Phong Tế làm. Nhưng nếu tác phong Đường Dương đoan chính một chút, thì cũng không bị Phong Tế tính kế.

Cảm giác có người ngồi xuống vị trí bên cạnh, Cảnh Thần mở mắt, xoay đầu cười với người đó: “Đã xử lý xong rồi à? Em còn tưởng anh không kịp lên chuyến này đấy.”

“Em còn chưa tin năng lực của chồng mình sao?” Phong Tế yêu thương véo mũi cô.

Cảnh Thần liếc anh một cái, “Từ bỏ nghề bác sĩ như vậy, anh không luyến tiếc hả?”

Kiếp trước Phong Tế luôn muốn làm bác sĩ, kiếp này vất vả lắm mới trở thành bác sĩ khoa thần kinh nổi tiếng thế giới, cứ buông tha thế sao?

“Đối với anh mà nói, điều quan trọng nhất chính là em, tiểu Thần.” Phong Tế sờ đầu cô, cúi đầu khẽ hôn lên môi cô một cái.

Làm bác sĩ gì đó chỉ là niềm vui của anh mà thôi. Cảnh Thần muốn đi Mỹ học, sao anh để cô đi một mình được. Đặc biệt hiện tại trên pháp luật, hai người vẫn chưa phải vợ chồng chính thức, những người đàn ông Mỹ đó, đối với phụ nữ phương Đông nữ tính, xinh đẹp luôn rất điên cuồng!

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN