Duyên Phận 1
Phần 13
– cô tập trung đi nếu cô thấy gương vừa tầm nhìn rồi thì bắt đầu dằm phanh nhẹ nhàng từ từ thôi tôi bắt đầu đi …nói thật chứ nhìn thấy từ xa có 1 chiếc
ô tô đi tới tôi chưa biết xoay xe phanh 1 cái dúi dụi..
– cô đi xuống đi ( dường như anh ta SỢ) tôi sẽ bảo ( quản lý) dậy cô sau
Trên đường đi bố tôi gọi điện
– alo bố ạ ( ck tôi quay sang nhìn)
– con thế nào mọi thứ ổn không con
– con ổn bố đang làm gì thế
– bố đang đi phụ xây ở trên yên bái
– sao lại thế hả bố ( anh ta thấy tôi nói to hơn cũng lại quay sang hóng)
– mẹ con ở bố khó chịu lắm nói dài mà nói láo lắm
nên bố đi làm …còn hơn ở nhà
– vậy tiền đầu tư nhà hàng thì sao ạ
– bố biết được đồng nào mẹ con nó cầm ăn tiêu bà ý chơi lô đề ngang thằng Quân rồi
– vậy số tiền mà con đưa
– chia nhau nó mang tiền xây cho nhà vợ nó nhà
hàng xóm bảo bố mới biết không nào ai biết
– bố về đi con sẽ nghĩ cách để bố không phải khổ con đi lấy ck là vì bố còn gì ( anh ta quay sang hóng tiếp)
– bố làm lương ngày có 120k trừ ăn vẫn được 100 bố quen lao động rồi con cứ yên tâm bố đi ngủ đây
– vâng (tôi quay mặt nhìn đi …nước mắt tôi rơi ..tất cả những gì tôi làm dều vô nghĩa )
Anh ta thấy tôi buồn lại bắt đầu ở việt nam chắc cô đứng bét lớp nhỉ ,sang đây học chạc khá hơn lớp có 40 người thì cô xếp thứ 39 là tôi thấy hãnh diện rồi
Tôi quay sang nước mắt ngắn dài anh ta đang cười nhìn thấy tôi tịt ngòm
– bố gọi à bố khoẻ không
– vẫn khoẻ ạ
– khoẻ mà mặt cô sao thế
– không có gì không liên quan tới chú ( nói đến đây anh ta dừng xe)
– đến nhà rồi cô xuống đi bộ vào đi ( dồ thế từ cổng vào nhà còn 1 đoạn nữa)
– chú buồn cười thật đấy … chú là ck cháu mà có bao giờ chú hỏi thăm bố cháu hay chưa? Chưa 1 lần đúng không? ( anh ta không nói gì) nên từ bây giờ việc của cháu chú đừng hỏi
– từ bây giờ tôi sẽ chú ý (tôi nghe anh ta nói hơi bé nên hỏi lại)
– chú nói gì
– mà chuyện của tôi cô cũng hay hỏi còn gì ( anh ta nói to như kiểu chữa ngượng)
Tôi đang định xuống xe anh ta nắm tay tôi
– chú lại bắt đầu đấy chú thích tôi à:))) (tôi cười vì nghĩ anh ta lại điên)
– nếu tôi hỏi cô câu như cô hỏi cô trả lời thế nào
– đơn giản 1 chữ : không
– còn câu trả lời của tôi là :có thì sao
Anh ta hôn lên tay tôi …tôi giât tay ra đi xuống xe vừa đi vừa chạy 1 mạch vào nhà tôi thấy vui vừa đi vừa cười tủm…
Vào nhà tôi thấy Thuỳ gọi tôi không nghe cũng không có tâm trạng để nghe ( đang vui lại làm tau mất vui:)))
Tôi đi vào đi tắm vừa tắm vừa cười tủm suy nghĩ anh ta thích mình thật à hay đùa nhỉ tôi cứ cố nghĩ đó là dùa nhưng câu nói ý cứ ám ảnh tôi …vui lắm Tắm xong ra ngoài chú chó nhỏ của tôi ngày nào giờ đã to lớn rồi về nhà là tôi phải nói chuyện với nó :)))) vì làm gì có ai đáng tin để tâm sự Quản lý
– con chó này số sướng rồi ( anh ta thuê cả người chăm chó mịa thằng điên) em chưa đặt tên cho nó nhỉ
– con này chó cái chị nhỉ
– uk đúng rồi em
– em sẽ đặt tên nó là “snow”
– hay lắm em (tôi vui lắm vì tôi nuôi nó hôm đó tuyết rơi)
– à em cầm khăn này lên phòng cậu D cho chị,chị ra sân bay đón bà chủ
– mẹ em về à em không thấy mẹ em nói gì
– bà chù dặn để cô đi lại ít đỡ mệt, bà chủ ghé về ăn tối thôi mai lại đi rồi
– vâng ( ngậm ngùi buồn mình quý mẹ ck như mẹ đẻ )
Đi lên cầu thang mới nhớ ra sao lại bảo em cầm khăn này lên ( chị sọt em à :)))) thì chị ý đi rồi ( đắng) đi lên lại như kiểu siêu nhân lao đến mở cửa …cầm khăn đặt lên ghế cho anh ta quay ra chạy vấp mịa chân vào cải chân ghế ( đau tím mặt) cúi xuống ôm chân …anh ta đi ra (từ nhà tắm)
– cô đang làm gì thế ? (tôi quay lại)
– cháu mang khăn lên ( đù mía anh ta nuy không mặc gì luôn tôi quay vội đi ,chân đau tư thế chậm chạp) vừa nói xong anh ta đi đến ôm lấy tôi từ đằng sau – đứng im đi 1 lúc thôi
– đứng thì vẫn đứng nhưng chú đang không mặc gì và áp sát người cháu đấy cháu không tự nhiên ( anh ta đẩy tôi ra lấy chiếc khăn quấn vào người và xoay người tôi lại)
– tôi không đủ hấp dẫn cô à ( anh ta không cười mặt nghiêm túc )
– cháu đi xuống đây tôi ấp úng mà lần sau chú đừng nuy trong nhà nếu là người khác nhìn thấy họ sợ đấy
( anh ta lại cười như 1 thằng điên) anh ta lao tới ôm tôi
– đứng thế này 1 lúc thôi và đừng nói cũng đừng hỏi gì… (tôi đứng im phải đứng như thế 10p tôi ngọ nguậy)
– sao thế?
– cháu đói ( anh ta cười)
Tôi quay đi chạy xuống dưới nhà tôi cười vui vui lắm anh ta thích mình thật đúng không nhỉ? Tôi nhẩy lên bảo con “snow” anh ta thích tao đúng chứ ( con chó quay đít đi mịa mày ở với anh ta nên lây tính khinh tao à :))) Thuỳ lại gọi diện cho tôi cô ta nhắn tin
– Mai tớ muốn gặp cậu (tôi không trả lời cứ đoạn tau đang vui mày lại làm tao mất vui) anh ta đi tới
– cô ăn gì đi
– cháu chờ mẹ về rồi ăn
– mẹ tôi đang về à (anh là con mà mẹ về không biết mà hỏi tôi)
– vâng
– để tôi báo đầu bếp làm cho con tôi ăn ( hắn nói với cái bụng tôi con thích ăn gì)
Bất giác tôi trả lời
– Hảo hảo (tôi cười anh ta cũng vậy)
– để tôi nấu cho con ăn (lúc ý tôi vui lắm )
Xuống bếp 1 đống mỳ xếp xó
– cô ăn với gì đây
– 4 quả trứng và rau ạ ( anh ta ngạc nhiên nghĩ mình ăn tham)
Thành quả nấu đã xong (trứng nát toét mỳ thì chín nẫu)
– chú ngoài việc kiếm tiền thì còn biết việc j không
– sao thế không ngon à
– không vẫn ăn được ( mịa chà lẽ bảo khác gì cám lợn không)
– đàn ông không phải là chỉ cần kiếm tiền giỏi à
– tất nhiên cần ạ nhưng tiền không phải là tất cả đúng không ạ
– nếu không phải là tất cả thì cô đến với tôi vì cái gì Tôi ngại ngùng không trả lời (lại xúc phạm tau rồi còn gì)
Mẹ ck tôi về
Mẹ về rồi đây Q ơi (tôi chạy ra bên bà hai mẹ con vui lắm)
– mẹ có mua rất nhiều quà cho con áo váy thuốc bổ
– cám ơn mẹ
Anh ta nhìn thấy mẹ ck tôi
Mẹ về rồi à ( ngắn gọn) rồi đi lên phòng ( sao mẹ con họ lạnh nhạt vậy nhỉ)
Kệ nó đi con mẹ con mình ra ngoài nói chuyện đi Tôi đến giờ ăn cơm
– Mai giỗ anh con rồi con có đi ra ngoài đó với mẹ không (tôi lặng người hoá ra còn có anh trai)
Anh ta không trả lời
– Mai Phương cũng từ Việt Nam sang
– mẹ muốn giết chết tôi chết dần chết mòn mẹ mới vui à
– không phải thế đâu con nghe mẹ nói đã
Anh ta quát to tôi nhắm chặt mắt ( sợ ) anh ta đứng dậy chạy ra lấy xe (lại định đi)
Mẹ ck tôi khóc (lần đầu tôi thấy bà khóc)
Mẹ xin lỗi con D à mẹ đau lắm con (tôi không hiểu gì nhiều thấy thương bà) anh ta vẫn giật tay mẹ ra … lúc ý không hiểu tôi lấy dũng khí từ đâu kéo tay anh ta lại
– chú nghe mẹ nói đã chứ
– bỏ tay ra
– sao chú toàn ngang vô lý thế
– cô chả biết gì ngoài tiền đúng không bà ý trả cho cô tiền để níu kéo tôi à cô muốn bao nhiêu nói đi à quên cô chửa mà chưa được gì nhỉ ấm ức lắm đúng không?
Tôi tát anh ta ( anh ta cười) mẹ ck tôi thì cứ đứng ở cửa anh ta phóng vụt đi….
Tôi tiến đến bên mẹ ck bà suy sụp tôi đỡ bà vào phòng ….bà nắm tay tôi
– con nhất định gọi D về cho mẹ nhé con
– vâng mẹ nghỉ di
Tôi chạy ra bên ngoài đứng chờ ở đường trông ngóng anh ta gọi điện cho anh ta không nghe máy cũng không trả lời …chị quản lý bảo tôi vào nhà nghỉ ngơi muộn rồi… tôi cầm tay chị hỏi…
– chị làm ở đây lâu chưa
– 8 năm rồi em từ ngày cậu D còn đi học
– anh ý có anh trai ạ
– chị này ấp úng .. uk em ạ
– chị có thể nói lý do tại sao anh ý mất không
– cái này em hỏi bà chủ đi chị không tiện nói
– kìa chị chị đừng coi em là người ngoài được không ?( chị ý gật)
– Cậu ý mất khi đang lướt ván ( bị chết đuối)
– còn cô gái tên Phương là ai Chị quản lý không nói gì
– chị đi vào đây
Tôi kéo tay chị nói đi đừng ngại đối với em xảy ra nhiều việc bất ngờ trong đời rồi …nhưng
– chị không muốn làm người nhiều chuyện
– em là người nhà này rồi em cần biết chị biết tính anh ta rồi đấy sao em dám hỏi còn mẹ em thì hỏi càng làm bà buồn thôi
Tôi và chị ta vừa đi vừa nói chuyện.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!