Duyên Phận 1 - Phần 25
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
2194


Duyên Phận 1


Phần 25


E muốn nhắm mắt để thấy được anh trong giấc mơ 1 giấc mơ trong tim của riêng em …rồi tôi đi bộ đến nơi anh dậy tôi tập lái xe nhìn mưa rơi tôi thầm mơ tôi và anh được chung đôi tôi cười ,mình khóc nhiều quá rồi nhỉ bố mình cũng không còn mình chẳng còn ai cả …mưa vẫn lạnh lùng mưa bay ngăn cách bọn mình hôm nay…

Điện thoại reo liên tục nhìn chữ tôi lưu ck tôi là :Người ấy
Tôi vừa cười vừa khóc và hôn lên dòng chữ ấy :đúng rồi người ấy cùa đời tôi tại sao (tôi hét lên)
Tin nhắn tới
Em đang ở đâu anh qua đón
Tôi tắt máy và đi tiếp đi đến đâu cũng là nơi kỉ niệm cả vào quán ăn mà tôi hay ăn tôi ngồi im nhìn thấy cảnh hai đứa ăn cơm …tôi chạy vụt ra ngoài tôi không thể hồi tưởng lại được không tôi chạy và nghĩ rằng nếu như ngày đó chúng ta không quen nhau thì tốt 1h đêm tôi trở về thấy anh và ngọc đang đứng chờ tôi ở cổng …anh lao tơi
Có chuyện gì vậy em (tôi vẫn cứ nhìn thẳng và bước đi vì nếu dừng lại tôi sẽ không chịu được)
Cậu sao vậy Q
Em mệt ,tớ mệt đi nghỉ trước nhé Ck tôi kéo lại anh hỏi tại sao cơ mà em ướt sũng người thế này mà chỉ là mệt thôi à …tôi không dám quay lại nhìn (tôi nghĩ mình phải vững lên)
Anh bỏ ra đi mai nói chuyện em mệt em muốn đi tắm rồi đi nghỉ
– Q sao vậy em ( chị quản lý)
– không sao chị nghỉ ngơi đi
Tôi đi tắm rất lâu vì tôi biết có người đang chờ mình
Có khi em buông thôi em không giữ anh được phải không ? Tôi cứ để nước xả vào đầu và khóc
Tôi đi ra và cố bình tĩnh …không thấy anh đâu anh đang nằm trên giường …ngủ gật mất rồi tay vẫn cầm sách chắc chờ tôi lâu quá ,tôi ngồi cạnh nhìn anh tay tôi muốn chạm vào khuôn mặt đó nhưng tôi thụt lại và nói có lẽ chúng ta chưa bao giờ thật sự thuộc về nhau …
em không muốn anh ở với 1 cô vợ vô sinh …anh là con người hoàn hảo anh không xứng đáng bị như thế …tôi hôn lên trán anh và nước mắt vẫn rơi…
Sáng hôm sau dậy không thấy tôi đâu …anh đi tìm (tôi đang cho bồ câu ăn cả đêm tôi không ngủ)
Hôm qua anh ngủ quên mất em vẫn chưa trả lời anh đấy Q
Tôi cố ra vẻ tươi cười
Do hôm qua em đi mua chút đồ rồi nhìn thấy người ta có bố nên em nghĩ đến bố nên mới như vậy anh đừng lo
Anh lao đến ôm tôi (tôi nhìn thấy ngọc đang đứng ở cửa nhìn) …có anh rồi em quên đi nhé bố sẽ không yên được nếu em cứ như vậy đâu
Vâng
Hứa nhé
Vâng
Vào ăn thôi em …và anh ta đi công tác 2 ngày
Trong 2 ngày đó tôi như kẻ mất hồn không ăn không uống không tới trường
N nói :tớ lo cho cậu lắm đấy mấy hôm nay cậu sao vậy
Tớ nhớ bố thôi không sao
Quản lý gọi
Em ơi cậu D gọi đấy bảo gọi cho em không được đang gọi máy bàn ở dưới kìa
À máy em hết pin em chưa sạc
Cậu ngồi tớ đi nghe điện đã nhé
Uk
Em đây anh nói đi
Giọng em sao thế em ốm à không em mới ngủ dậy
Uk em ngủ tiếp đi không gọi được cho em anh hơi lo
Tôi cố cười to: em thì có gì được
Tôi lên phòng thì thấy ngọc đang đọc tờ giấy kết quả khám thai mà tôi để trong túi sách
Tôi lao ra giật lại
Cậu sao lại tự ý vậy
Tớ tớ chì muốn lấy vở của cậu để đi chép lại bài mà 2 hôm nay cậu nghỉ
Tôi không nói gì
Tớ đọc được rồi tại sao cậu lại phải như vậy
Tớ làm sao
N ôm tôi khóc kể cả cậu không có sinh con được vẫn không sao mà
Nghe tớ nói này cậu tuyệt đối không được để ai biết nhất là ck tớ
Tại sao
Đừng hỏi tại sao tớ tin cậu không nói
Tớ buồn lắm Q ơi ( ngọc khóc)
Không sao số tớ như vậy rồi
Tối ck tôi về lúc ăn cơm ngọc cứ sụt xịt khóc
Sao thế ngọc { ck tội hỏi)
Tôi nhìn ngọc lắc đầu
Không em ăn miếng ớt cay thôi
Uk trong canh có ớt à lạ nhì sao anh không thấy
Tôi lảng đi chúng ta đi biển đi anh
Ck tôi ngạc nhiên
Chà tự dưng thích đi biển
Đúng lúc bạn ck tôi đến ( cặp đôi mà hôm ở hồ bơi có cô gái nói chuyện với tôi)
Hay hay lắm vk ck tớ cũng đi nữa ( cô vk nhìn tôi cười)
Đến từ bao giờ thế ok luôn bao giờ vk ck ông đi
Ck tôi quay ra hỏi tôi …mai luôn nhé
Tôi gật
Đêm hôm đó anh rất háo hức
Anh đi sắp đồ nhé
Tôi nhìn theo bóng anh mà nước mắt chỉ trực rơi
Đêm xuống ngắm anh ngủ : anh có biết không em ưóc (lúc này anh ta ngủ say rồi nhé) em ước rằng ngày mai khi thức dậy chúng ta chẳng còn gì để nhớ về nhau…
Hôm sau đi biển chúng tôi gồm 2 đôi cả đôi cùa Bạn ck nữa
Tôi rủ ngọc đi và dặn ngọc mang chiếc váy mà tôi tặng đi Chúng tôi đến biển (tôi quyết định chơi hết mình hôm nay
Đến nơi tôi quên hết mọi chuyện và muốn vui vẻ 1 hôm …anh mặc bộ đồ trắng…tôi mặc 1 chiếc váy trắng chúng tôi lao ra biển chơi đùa anh hét to
Q ơi anh yêu em
Em cũng thế (tôi cười thật tươi)
Bạn ck tôi
Ôi cái vk ck nhà này sến quá mày thay đổi nhiều quá đấy D ạ
Thay đổi vì tình yêu dáng mà ( ck tôi cười thật hạnh phúc tôi sắp khóc rồi)
N xin về phòng ngủ ( chắc nghĩ về tôi nên buồn)
Tôi và ck tôi đạp xe đạp …anh đèo tôi …tôi ôm eo anh …mùi hương ở người anh thật thơm thật quen thuộc..
Q à em đừng buồn nữa nhé em buồn làm anh không tập trung làm được việc j cả
Vâng …tôi ôm anh chặt hơn tôi khóc …em chỉ muốn ngủ yên trong vòng tay anh và em muốn giây phút này dừng lại mãi mãi
Em lên kg à Đâu có
Sao nặng vậy lên dèo anh đi
Ai lại để phụ nữ đèo anh lạ nhở
Anh để giành sức anh mệt rồi ( cười rồi nhìn tôi)
Anh à anh thích có con luôn chưa
Có chứ anh cũng muốn mẹ không phải lo nữa nên tối cố gắng nha em …anh sẽ phải đẻ cả 1 đội bóng ý chứ
Tôi nước mắt rơi lã chã (lúc này tôi đang đèo anh)
Cố gượng nói
Ukm nhất định
Hạnh phúc của em em muốn dành tất cả cho anh , tôi đã nghĩ có chia ly nào mà không có nỗi đau, có tình yêu nào mà không nước mắt đâu nên mình sẽ chịu được Vào tới nơi bạn hai vk ck bạn của ck tôi đang nướng thịt cả ngọc cũng ngồi đó
Thơm quá ( ck tôi nói)
Tối đến ở khách sạn có bữa tiệc ăn nhẹ mọi người đều ăn mặc sang trọng
Tôi nói với ngọc cậu thay chiếc váy mà tớ tặng đi
Tó không đi đâu?
Cậu nghe tớ đi…
Tôi mặc 1 chiếc váy gần giống với của Ngọc
Hai chúng tôi bước xuống …ck tôi đã thay đồ xong
Anh mặc 1 chiếc vest màu đỏ đun 1 chiếc nơ đen
Tôi tiến đến
Hôm nay anh dẹp trai lắm
ồ dạo này hay khen anh thế nhưng em khen anh là hơi muộn đấy
A nắm tay tôi chúng tôi ôm nhau nghe 1 bản nhạc hoà tấu tôi tựa vai anh bản nhạc hôm nay nghe buồn anh nhỉ ?
Anh thích nghe nhạc buồn
Tôi nhìn anh cười…
Không biết kiếp trước chúng ta có gặp nhau bao giờ không nhỉ
Kiếp trước thì không kiếp này thì anh gặp em trước khi em được gả cho anh rồi
Tôi bật dậy ngạc nhiên
Thật sao lúc nào bao giờ ở đâu

Yêu thích: 2.3 / 5 từ (3 thả tim)
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN