Duyên Phận 3 - Phần 12
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
1454


Duyên Phận 3


Phần 12


Ta có nên vào tình yêu …thứ đó tại sao lại khiến con người chịu đau thấu đến tận tim gan…phải rất đau…đau đến mức 1 người lặng yên như kẻ k hồn …Dương ngồi trên giường còn cô gái kia k dám lại gần…Rika chỉ dám nhìn Dương trong âm thầm…còn Dương…Dương nhìn buồn bã ra bên ngoài…nhìn về nơi đất nước xa lạ…nơi đó ngươi con gái anh ta yêu đang đau đớn từng hồi ,1 nỗi đau ngay đến chính bản thân k rõ là vì sao…
Dương: Tiền trên bàn khi nào đi thì cầm lấy
_Anh cho em nhiều rồi em k dám nhận đâu ạ
_Tuỳ em …( Dương kéo chăn nằm ngủ bỏ mặc Rika)…
Lam khóc lăn lộn đến lúc bô Lam đi ngang qua phòng nghe tiếng con gái khóc liền mở phòng…
Bố: Kìa con …Lam…sao vậy con…
_Bố…bố ơi con đau …
_Đau ở đâu vậy con…
_Con đau ở đây ( sờ lên tim) mỗi lần trời mưa và nhìn chiếc vòng tay đỏ này con lại thấy đau lòng…liệu con có chuyện gì khiến con quên k bố…rốt cuộc con đã quên chuyện gì vậy…???
_K có đâu con k quên gì cả…có lẽ do con nghĩ nhiều quá nên vậy…bố đã nói trong quá khứ có 1 người phụ nữ lừa bố nên con luôn buồn thôi…
_Tại sao con lại không có cảm giác đó vậy bố…con đau lòng lắm ạ …( Bố xoa xoa lưng Lam)
_Con của tôi ngốc lắm …ngốc lắm ( ông rưng rưng)…
(N): Xe đỗ ở cửa nhà Dương
Phu nhân: Qua đó báo mẹ ngay nhé
_Mẹ chăm sữa tốt cho con
_Con yên tâm…
Bố D: Cty của con bên đó trong 5 năm phát triển mạnh thật…mà sao bh con mới sang đó …đáng lẽ nên sang định cư sớm thì tốt hơn chứ con…
Dương: Con đi trc đây ( K trl câu hỏi của bố)
Phu nhân: Có lẽ nó ở lại vì đợi con bé kia…5 năm rồi nó k hề xuất hiện…con của tôi đã k chờ được nữa rồi…nvay là tốt
Bố D: Bà nói linh tinh cái gì vậy…mau thay đồ còn đi tiếp khách cùng tôi…
Dương kéo tay áo hở chiếc lắc tay đỏ …mỗi người đeo 1 dây năm đó…anh ta giật chiếc dây và ném xuống sông…
Dương: Chúc em ở nơi nào đó hạnh phúc…anh anh sẽ giữ em trong tim mình…mãi mãi ( buồn bã lên xe)
Duy: Mày suy nghĩ vậy là tốt rồi cô ấy có lẽ đã kết hôn rồi cũng nên…( D đổi sắc mặt)…
_Nvay cũng tốt đi thôi…
Lam ngủ dậy với đôi mắt đỏ đờ đẫn…trời đã sáng hét ầm phòng lên
Lam: Ôi đôi mắt của mình sao xưng húp thế nhỉ…( chợt nhớ khóc) tại sao cứ mưa lại thế đúng là điên rồi…( đánh răng rửa mặt điện thoại trên bàn reo lên) : “ Sáng tốt lành,yêu em”…Lam cười khi thấy tin nhắn đó tới từ Tùng bạn trai Lam…( Phong gõ cửa)
Phong: Đi làm luôn chứ
_Xì …em k đi cùng anh đâu ,em đi xe buýt dc rồi…
_Vậy anh đến công ty trước đây
_Dạ ( cười rạng ngời chạy ra cổng đột nhiên thấy có dáng người đứng bên đường là Dương đứng vẫy tay…)
Dương: Lại đây
Bố Lam: Sao còn chưa đi ( Lam hồi tỉnh)
Lam: Bố có người vừa đứng bên đường đúng k ạ còn vẫy tay con …người đan ông con k rõ mặt nhưng
Bố: Con …k có ai cả
_Rõ ràng con thấy mà
_Đó là do con ảo giác…chỉ là ảo giác ( bố quát lên)
_Sao bố lại giận nhỉ…có lẽ mình xem phim nhiều quá bị ảnh hưởng rồi…
(N): Hưng em trai Dương tay cầm bó hoa đến trước 1 ngôi mộ…( điện thoại reo Thảo gọi)…
Thảo: Anh gặp anh Dương chưa hãy quản anh ấy cho em …em sẽ sang sớm nhất có thể…
_Đừng gọi cho anh nữa …( cúp máy rồi đặt bó hoa lên mộ) em có khoẻ không,mùa đông năm nay lạnh lắm…cô gái vừa gọi anh là Thảo đấy …cô ta cứ nghĩ anh yêu và thích cô ta lắm vậy…ngày đó trẻ con nên anh muốn lấy cô ta để được bố tín nhiệm…nhưng khi nhìn cô ta hại vợ của anh Dương anh thật sự thấy cuộc sống này đúng là chưa bao giờ công bằng…anh cứ giả ngây ngô để cho mẹ anh biết rằng anh đã quên em và thích Thảo…8 năm rồi …đã 8 năm rồi liệu em có bao giờ nghĩ đến bỏ anh lại nó sẽ đau đớn thế nào không…Hà…anh nhớ em ( Hưng gục xuống nền cỏ anh ta khóc nấc) yêu em khó lắm em à…dù muốn quên em nhưng anh không thể…anh k thể yêu ai dc nữa…bởi vì anh chỉ yêu em…Hà …anh xin lỗi…xin lỗi vì đã quá yêu em …( Hưng xoa tay lên mộ) anh xin lỗi vì đã k tin em …đã nghi ngờ em và anh Dương…anh xin lỗi …
Lam đến sảnh công ty gặp 1 cô gái đang xin gặp giám đốc nhưng k dc gặp
Cô Gái: Cho tôi gặp đi hãy cứ nói tên tôi
Thư kí: Xin lỗi trên đó báo xuống giám đốc nói j quen cô …
_Hãy nói anh ấy rằng tôi có vc rất quan trọng …anh ấy đang tránh mặt tôi ( Tôi tiến tới hỏi)
_Chị tìm anh tôi có việc gì?
_Cái này em là ai
_Em là em gái anh Phong…
_Vậy tốt quá rồi ( đang định nói gì đó thì Phong gọi)
Phong: Lam em đi làm việc đi
_Nhưng chị này có việc
_Không phải việc của em…còn cô theo tôi ( cô gái chạy theo anh Phong và có vẻ rất sợ anh tôi) …
(N): Dương xuống sâN bay …người ra đón …
Hưng: Em ở đây
_Ra đón anh cơ đấy ,sao rồi mấy năm bên này sắp lấy vk chưa
_Em chắc k lấy vợ đâu
_Hay là giới tính thứ 3
_Có khi thế ( Hưng trêu ẻo lả) về thôi em bảo người làm …làm rất nhiều món ngon à Duy đâu anh
_Sang sau nó còn sắp sếp xong mới qua được…( về tới dinh thự )
_Anh xem k có anh em ở 1 minh trong nhà này săp chết vì tự kỉ mất
_Đợt anh ở có sao đâu…
_Anh khác em …à bố mẹ có sang k
_Không
_Tốt quá ( điện thoại Hưng reo lên) ở công ty có chuyện
_Chuyện gì?
_Em sẽ đến xem anh cứ ơ nhà đi…
_Có qtrong k
_Không rõ có gì em sẽ gọi anh sau…anh vừa đến cứ nghỉ ngơi đi
_Uk …có gì gọi cho anh ( Hưng lái xe đến công ty)…thấy có người đứng đông ở sảnh …
Thư kí: Giám đốc ở kho nông trường ở tỉnh X của chúng ta công nhân bị tai nạn nên mất 1 bàn tay…
_Rồi sao,sao lại đến trụ sở chính …
_Cái này là do bộ phận chi nhánh của chúng ta giám đốc cấp nhánh k giải quyết …nên là ( Hưng len vào đám đông 1 cô gái buồn bã tiến tới chỗ Hưng)
_Anh là giám đốc trụ sở chính
_Đúng vậy cô là ( Chưa kịp nói cô gái tát bốp vào mặt)
_Đồ khốn kiếp ( bảo vệ ra giữ tay)
Hưng: Giải tán đám đông đi đưa cô ta lên phòng làm việc …nhanh ( cáu quát lên)
Cô gái: Buông tôi ra,các người nghĩ chúng tôi làm việc cho các người thì chúng tôi là loại thấp kém …nên các người mặc kệ chúng tôi đúng không…nói đi …( lên phòng làm việc)
Hưng: Buông cô ta ra lui hết đi…tôi cho cô 2p để nói rõ sự việc…
_Còn phải nói …sập dàn máy cắt hoa quả nhà tôi 3 người bao gồm bố ,anh trai và chú ruột tôi đều bị mất 1 bàn tay…các người nói rằng do họ cố tình ở lại làm quá giờ nên sẽ k dc đền bù …chỉ vì muốn dc ăn thêm sản phẩm nên họ làm thêm có gì sai…tôi hỏi anh …chúng tôi đều làm thuê …thì chúng tôi kp con người chắc…
_Thư kí nối máy cho giám đốc chi nhánh tỉnh X…
Giám đốc X: Tôi nghe thưa sếp
_Vụ vc ở nông trường là thế nào để họ kiện lên tận tổng công ty rồi…
_Thưa sếp 3 người công nhân đó là nhân viên theo ngày vì vào vụ nên k đủ người…chúng tôi bất đắc dĩ tuyển thêm người nhưng tan ca rồi họ vẫn cố tình ở lại làm
Cô Gái: Ông nói láo chính ở đó nói làm đêm dc ăn sản phẩm nên bố tôi mới ở lại…
_Tóm lại là vụ vc này xin giám đốc cứ kệ đi ạ cứ theo luật ,chúng ta k có trách nhiệm gì cả
Hưng: Dc rồi ,như cô thấy đấy chúng tôi làm đúng luật…( cô gái rơi nc mắt rồi gạt)…
_Tôi sẽ kiện các người…nhà chúng tôi nghèo giờ các người phủi tay…thật độc ác …ông trời có mắt (quay đi)
_Đứng lại ,còn cái tát nếu cô xin lỗi tôi sẽ bỏ qua ( rút tiền trong ví) cầm lấy tiền đi đường về …từ đây về đó khá xa đấy ( cô gái lườm Hưng)
_Ô hay nhỉ hình như lòng tốt của tôi đặt k đúng chỗ nhỉ…cô tên gì?
_Lũ nhà giàu như anh sao có thể hiểu dc chúng tôi nghèo nhưng k hèn
_Ồ vậy à …nói năng khá cứng rắn …dạo này các cô gái yểu điệu nhiều cũng đang chán …( Hưng chốt cửa) cô tên gì ?( Chống tay vào cửa)…
_Anh làm gì vậy…
_Thật ra trông cô hơi quê mùa,mặt mũi thì …nên tô chút son vào đây sẽ ổn hơn ( Sờ lên môi …cô gái định tát Hưng giữ tay) đừng hòng tát tôi 1 lần nào nữa…( trợn mắt …người cô gái rơi ra thẻ có tên Vũ Thu Hoài) tên đẹp đó chứ…
_Anh có buông tôi ra k thì bảo…đồ bệnh hoạn…buông tôi ra
_Chẹp chẹp…kp cô gái nào thích cũng dc trong vòng tay tôi đâu ( Hưng trêu nhưng Hoài k khóc) cái tát này cô tính sao…trước mặt bao người cô dám tát tôi,tôi thừa khả năng kiện cô
_Anh…tôi xin lỗi ( quay đi Hưng vãn giữ)
_Xin là vc của cô còn tha hay không là việc của tôi…
_Anh có ngy chưa?( Hưng đổi sắc mặt) nếu ngy anh thấy anh trêu ghẹo 1 cô gái khác tnay cô ấy sẽ buồn lắm …vì vậy hãy cứ nghĩ đến ngy anh mà nên kiềm lại …( Hưng buông tay Hoài quay đi vội vàng)
_Người yêu …( Hưng nhắm mắt đứng lặng yên)…
Lam cùng chị em đồng nghiệp tổ thiết kế
Hạnh: Đi ăn giề đê
Linh: À Lam nay sn tao đấy cấm trốn về
Lam: Tao đâu có nói là k đi
Linh: Đi thôi thịt nướng nhé ăn quán bên kia đường thử xem sao…
Hạnh: Ok …
Dương lái xe đi gặp bạn…đến ngã tư đường phía bên kia đường Lam cùng các bạn đang đứng chờ đèn xanh…đối diện nhau nhưng họ chưa nhìn thấy nhau…Dương lái xe vút qua đúng lúc Lam sang đường…gương măt Dương lạnh lùng …Lam nhìn Dương qua tấm kính xe rồi lặng người…
Linh: Lam…Lam ( gọi mấy câu vẫn đơ)
_À …ơi
_Mày nhìn gì vậy???
Lam: K có tao đang thấy nhìn quen quen
Hạnh: Ai cơ ai quen
_Người đàn ông vừa đi vụt qua ý
_Hay ngy cũ ( Hạnh trêu)
_Uk có lẽ thế ( Lam trêu lại)…Lam vẫn hơi thắc mắc rồi lại thôi…
Dương đến 1 nhà hàng …bạn Dương
Alex: Thằng khốn ,bao lâu k gặp rồi
_Mày sao rồi ổn chứ
_Tao nghe nói mày cưới vợ rồi …
_Uk cưới lâu rồi
_Có nhóc nào chưa
_Thằng bé 7 tuổi rồi
_Chà làm bố rồi cảm giác sao?bà xã có sang cùng k ( Dương cười nhạt) à chờ chút có giám đốc Phong nhờ tao muốn vay vốn bên mày để làm dự án về ô tô
_Giám đốc Phong….( thấy đi từ tolet ra)
Phong: Chào anh…tôi là Phong giám đốc công ty HP
_Chào anh ( Dương cười bắt tay) tôi là Dương
Alex: Dương là chủ tịch tập đoàn DHC
Phong: Biết mà vị chủ tịch trẻ tuổi…
Dương: Hnay chúng ta chỉ ăn thôi còn công việc sẽ để sang đầu tuần làm việc
Phong: Nhất trí ( Họ cùng nâng ly)…
Lam say sưa ca hát với các bạn
Lam: Merry Christmas
Linh: Giáng sinh của lũ cô đơn an lành…
Hạnh: Có mày cô đơn thôi Linh ạ
Linh: Xì …Lam bh cưới
Lam: Cũng k rõ nữa …đang chơi vui cưới làm gì sớm cho khổ
Hạnh: Sớm gì nữa mày 26 rồi …tuổi bọn mình đầy đứa con 7,8 tuổi ý chứ
Linh: Thế lại sơm quá,thôi bỏ qua đi cạn ly…( cùng nâng ly)…
(N): Hưng lái xe qua trạm xe thấy Hoài đang ngồi co ro ở góc trạm xe buýt…trời thì rất lạnh…anh ta đi qua rồi lại lùi xe lại mở cửa kính…
Hưng: Này…( Hoài ngẩng lên đang khóc khiến Hưng lúng túng) tôi đâu có làm gì mà khóc ( Hoài lại cúi đầu) bị đau ở đâu à…
_Tôi bị rơi mất ví rồi ( mếu máo Hưng thở dài)
_Lên xe đi tôi đưa về …
_Thật sao ( Hoài cười tươi rồi lại thut lại) thôi anh đi đi…
_Tôi chưa thấy có cô gái nào mà chê giám đốc đèo về,đeo về sẽ dc nhiều cơ hội tiếp cận hơn kp sao???
_Đồ điên ( Hưng bật cười)
_Lên xe đi giờ này k còn xe về nhà cô đâu ( Hoài nhìn trời đã tối liền lên xe)
_Cám ơn ( ngồi nép nép Hưng nhếch mồm cười nhạt)…đến nhà Hoài…đi qua khu trồng quả thấy có đèn sáng Hoài nhận ra mẹ đang hái quả) mẹ ơi…sao lạnh vậy mẹ còn ra đây hái
Mẹ: Cố bán dc đồng nào còn lo cho bố và anh trai con,nhà chú còn có dk hơn nhà mình mà
_Vậy để con hái cho mẹ vào đi k lạnh…
Mẹ : Ai đây con ( ý nói Hưng đang ngồi trong xe ,Hưng liền chạy xuống)
Hưng: Cháu chào cô,cháu là ( Hoài dẫm mạnh vào chân Hưng)
Hoài: Đây là bạn cùng trường con…
Mẹ: Con đã xin nghỉ học chưa ,nghỉ học mà đi làm con ạ,học Y còn 2 năm nữa mới xong mẹ thì già rồi giờ bố con laii nvay,con phải thương gia đình chứ …
_Con học k tốn đâu ạ con vẫn đi làm để lo học phí mà mẹ cũng sắp xong rồi
_Ý mẹ là tiền học của con giờ lo cho bố ,bố k chỉ mất tay mà còn tiểu đường nữa…đi làm để phụ mẹ lo cho bố …
_Vâng ( Hoài nói rơm rớm Hưng nhìn Hoài khóc cúi đầu)
Hưng: Đưa rổ đây
_Gì vậy
_Đưa tôi hái cho…hai người hái nhanh hơn 1 người đấy
_Thôi k cần đâu ( Hưng giật lấy rổ rồi hái) anh biết hái xong chúng tôi bán cho ai k,cho cty anh đấy …nếu mẹ tôi biết anh là Giám Đốc trụ sở chính chắc sẽ ngất mất …
_Tại sao lại ngất
_Anh k hiểu đâu,giám đốc ở đây mua quả của chúng tôi vs giá cực rẻ còn cty trả bao nhiêu thì chúng tôi kb,mặc dù biết có đôi khi bị bịp nhưng vẫn phải bán …( Hưng cắn cà chua ăn) đồ sạch đấy ( mẹ noi vọng ra)
Mẹ: Mẹ vừa tưới phân đấy ( Hưng phụt ra khỏi mồm nôn oẹ Hoài cười)
Hưng: Cô cười cái quái gì
_Phận đạm mà anh nghi phân gì vậy…( Hoài cười lăn lộn Hưng lặng yên nhìn) …
Dương bước chân ra cửa nhà hàng
Phong: Hẹn anh sang tuần hy vọng chúng ta hợp tác tốt đẹp
_Tôi về trước đây ( cười r lái xe đi)
Alex: Tính nó vậy đấy đưng để bung
Phong: Không đâu tôi thấy cậu ta dễ tính đó chứ….
Dương đỗ đèn đỏ …đám người của Lam đi từ nhà hàng ra…bám vai nhau đều say xưa…đang lảo đảo đứng hát hò vs nhau bên vệ đường….
Linh: Sang đường đi đang đèn đỏ đấy
Hạnh: Tao say quá đỡ tao sang quán cafe bên kia đi …
Lam: Tao cũng say quá …( 3 đứa cười như lũ điên ở bên đường rồi chạy sang bên đường Hạnh vung tay chiếc túi sách của Lam bung ra)…sang trước đi ( Lam nhặt)…Dương ngồi trong xe đài radio trong xe vang lên …” Lạc mất lối làm sao tìm nhau giữa 1 trời trắng xoá…vì những ân tình người mang theo thành băng giá”….
Dương: Băng giá ( bất giác nói lên và tuyết rơi Dương nhìn sang bên đường…anh ta lặng yên khi thấy Lam đang nhặt đồ vội vàng)…anh ta buông thõng tay…Đèn xanh Lam chạy vội đi …tiếng còi phia sau giục Dương …Dương mất hồn anh ta dường như là 1 đứa trẻ vừa sinh ra đã k có chút cảm giác …( Dương lao vội ra xe nhìn 4 hướng xung quanh tìm Lam)…
D: Là em…là em phải không???nhất định là em …Hiểu Lam ( gọi lớn)….
Lam đang quàng vai bạn vội quay lại
Lam: Có ai đó gọi tao thì phải???
Hạnh: Mày ảo giác à
_Uk dạo này hay bị vậy lắm …
Linh: Cà vào chỗ phê nào
Hạnh: Vào đó ngồi lúc cho tỉnh rượu rồi về…
Lam: Nhất trí…( cười tươi)…
(N): Hưng nhìn Hoài trong trời tuyết …đài radio trong xe báo trời tuyết nên các phương tiện hạn chế đi qua cầu hiện có tai nạn nên đang chờ thông cầu….
Hoài: Chết rồi…ở phía kia có cái khách sạn nhỏ anh có thể qua đó…( Hưng bc tới rồi dẫm phải cái gì đó khiến anh ta đau nhăn mặt)
Hưng: Hình như dẫm phải gì đó ( cởi tất ra máu đầy chân)
Hoài: Ai bảo anh tháo giầy ra vậy…đưa tôi xem nào ( Hoài lo lắng ) anh vào xe đi tôi vào lấy đồ rửa vết thương ( Dìu Hưng ra xe)
Hưng: Tôi đi dc chỉ là vết nhỏ thôi
_Nếu k cẩn thận sẽ nhiễm trùng đấy…( Hoài chạy vào lấy đồ…ngồi trong xe rửa vết thương Hưng đau nhăn mặt)…đau không ( Hoài thổi) đàn ông mà sao kém vậy …( an ủi để gắp mảnh vỡ)
_Ai bảo tôi kém …đâu có đau ( Hoài rút dc mảnh ra)
_Xong rồi k đau phải không ( Hưng ngồi trong xe còn Hoài ngồi bên ngoài đang đỡ chân Hưng…Hưng với tay khiến Hoài ngac nhiên ngồi im…hắn định làm gì …Hưng với tay đội mũ ở áo khoác trên đầu Hoài…)
_Tuyết rơi rồi sẽ lạnh đấy cô mau vào đi
_Vậy anh đi cẩn thận…( Hoài đứng dậy ) chân đau có dẫm ga được k…nếu k dc thì anh cứ ngủ trong xe sáng mai rồi tính…
_Cô k giận vụ bố cô nưa à
_Có tôi quên …tôi vẫn sẽ kiện các người ( Hưng bật cười lớn)
_Tôi thích cô rồi đấy ( Hoài đỏ măt chạy vào trong nhà)…Đóng cửa lại Hoài đỏ mặt…
Hoài: Bọn họ là lũ nhà giàu mất nết…đúng vậy mình phải nghĩ vậy…mình đang rung đông à ( nhìn vào gương ) không không Hoài mày …mày điên rồi …( chạy ù lên giường chùm chăn)…
Dương thấy chỗ Lam rơi túi có sợi dây đỏ …anh ta nhặt lên rồi thấy khắc chứ Lam Và Dương bằng chữ Thái anh ta đỏ mắt…đúng là em rồi…đúng em rồi …chạy xung quanh tay cầm chiéc dây cùng hơi thở của ngày noel lạnh giá…đi qua quán trà bên đường Dương lùi lại khi thấy Lam đang hát trên bục …tay cầm míc…
Hạnh: Hát to lên đê tao mới tỉnh,tao có quà cho mày đấy …món quà lớn ( Lam cười tươi rồi Dương mở cửa quán tiếng chuông gió vang lên anh ta bước vào)
Lam: Ngày buồn lắm đấy anh có thấy lạnh không …yêu xa khó lắm người ơi những lúc nhớ nhung biển khơi cũng như khô cạn,con đường xa lắm người ơi 1 khi đã nắm tay nhau xin đừng buông lơi…( Dương rơi tách nước mắt xuống nền ) hãy vững tin ngày mai có em trong vòng tay ( Lam buông míc chạy xuống với tay ôm …Chạy vụt qua Dương ôm cổ Tùng)
Hạnh: Quà tao cho mày đấy …
Tùng: Giáng sinh an lành …( Họ hôn nhau ngay sau lưng Dương…Dương quay lại nụ cười hạnh phúc của Lam trên môi )
Linh: Chúc hai người giáng sinh ấm áp ( Lam quay ra thấy Dương đang rơi nc mắt )
Lam: Ô cái đó của tôi ( Ý cái dây trên tay D…Dương đưa) cám ơn anh nhé …nhưng cho tôi hỏi sao anh khóc vậy…tại sao vậy…
Hạnh: Hay do bạn em hát hay quá hả anh đẹp trai ơi…
Dương:Chẳng còn chi nữa để níu tay…vì hạnh phúc chỉ thoáng qua trong phút giây…để giờ đây khi con tim đã ngủ say …( Sờ lên má Lam …) tất cả bỡ ngỡ…sự chờ đợi vô hình kèm theo sự lãng quên vô tâm của đối phương…sẽ ra sao???

_
– [ ]

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN