Duyên Phận 3 - Phần 8
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
1415


Duyên Phận 3


Phần 8



Bố Lam về nhà quát ầm ĩ
_Cô có điên không mà đến đám tang mặc đồ đỏ hả
Loan: Em đang bầu mà sao mặc mấy cái màu đen xì đen đủi được
_Bây giờ cô bao nhiêu tuổi rồi mà vẫn chưa suy nghĩ đươc chín chắn,tôi sai lầm và hối hận khi đã lấy cô rồi đây…( đóng sầm cửa Loan rút điện thoại)
Loan: Anh còn k nhanh nhanh lên để em và con ở đây chịu lão già ý áp bức đến khi nào…ăn cũng k ngon ngủ cũng k yên đây này…lão ý kí rồi còn gì sao còn chưa đón em…anh đừng có mà đem con bỏ chợ nhé nếu anh lật lọng đừng trách tôi …
Trở về nhà tôi nằm lên giường thở mệt mỏi
Dương: Em ăn chút gì đi em k muốn ăn thì nghĩ đến con nhé
_Vâng ( tôi cố dậy Dương thổi từng muỗng cháo đưa lên miệng tôi) anh này…giờ em chỉ còn bố và anh…em mong hai người sống tốt …tốt thật tốt
_Có em anh sẽ sống tốt dc chưa??? ( điện thoại trong túi reo lên) alo
Vân: Là em ( Dương đứng dậy)
_Có chuyện gì
_Sao hỏi lạnh nhạt vậy em hỏi xem tối nay anh có thể đi cafe được không thôi mà…
_Anh bận để khi khác vậy nhé ( cúp máy)…quay lại đã thấy Lam ngủ ngon lành …Dương ngồi xuống vuốt tóc rồi thở dài…) em cứ như vậy tôi buồn lắm em biết không???
Hôm sau xuống nhà thấy Loan đang ngồi ăn uống nói chuyện điện thoại cười hơ hớ…
Tôi: Cô ngồi khép chân lại đi nhà còn có đàn ông
_Ôi dào chửa đẻ đến nơi rồi còn giữ kẽ cái gì nữa ( bố đi ra cô ta sợ ngồi đổi lại)…
Bố: Đêm qua ngủ ngon chưa con
_Con ngủ được rồi
_Cố gắng ăn uống đầy đủ nếu không bố sẽ khó ăn nói với bên thông gia…họ đâu phải người bình thường…( Dương đi xuống tôi đứng dậy)
Dương: Em k ăn sáng sao
_Không em đến trường luôn ( tự nhiên dỗi cảm thấy tự ái)
_Em đang có thai nên ăn sáng vẫn hơn chứ
_Anh rốt cuộc lo cho em hay lo cho con vậy ( tôi quát lên)
_Tuỳ em anh chịu em rồi ( Thấy Duy lao xe ra Dương vẫy) chú Mã đưa cô ấy đi học đi ( giận đi sang xe Duy)
Duy: Sao thế
_Đi đi ( xe đi nhưng Dương vẫn nhìn Lam qua gương anh ta thở dài)
_Sao lại cãi nhau sáng này ra vậy,bé Lam còn trẻ con bà lại mới mất nên có thể tính cách đang nóng tính thì mày phải nhịn chứ…
Tôi lên xe k nói gì đi thẳng đến trường …tan học tôi đứng chờ ở cổng nhưng không thấy Dương đến đón như mọi lần
Giang: Có về khônh tao đèo về
_Không tao chờ chồng đón
_Khá muộn rồi gọi xem sao…
_Uk ( gọi nhưng k nghe máy)
(N): Dương bận họp quên mất giờ đón Lam…điện thoại trên bàn trong phòng làm việc đang reo liên tục…
Tôi gọi mãi k thấy liền đi xe buýt về …về tới nhà anh ta cũng chưa về …ăn cơm xong tôi đi tắm thay đồ rồi ngồi vào bàn làm việc của Dương…thấy máy tính của Dương tôi mở ra ấn nghịch nghịch rồi vô tình ấn thấy hộp thư email báo chuông…
_Ai đây nhỉ ( tôi ấn vào thì thấy tệp hình ảnh kích vào tôi thấy diễn viên Thanh Vân và Dương ôm nhau chụp ảnh ở LonDon mặc áo đôi,đeo kính đôi và trao nhau nụ hôn) kèm theo hình ảnh là 1 dòng :” Em nhớ anh”…tôi lặng yên…và gửi tin nhắn lại…” Anh đã có vợ”…tin nhắn đến “ Tại sao hôm nọ gặp anh không nói”…( tôi thở mạnh ôm miệng )…
(N): Dương họp xong ra mở máy 10 cuộc gọi nhỡ…liền gọi lại…( Lam k nghe máy)
Duy: Đi ăn gì đi đói quá tầm này muộn rồi
_Thôi tao về đây quên mất …quên đón Lam
_Gì ??? sao mày k nhắn tin anh bận họp
_Tao nhớ ra đã k nên chuyện tao về trc đây ( vỗ vai Duy rồi chạy đi)
Tôi thấy điện thoại reo lên chữ “ Anh Xã”…tôi lẳng lặng úp điện thoại xuống rồi lên giường nằm …(Tiếng mở cửa phòng tôi nhắm mắt)
Dương: Anh xin lỗi do bận họp nên anh…em ngủ chưa? ( tôi k trl như ngủ) vậy ngủ ngon…Dương vào phòng tắm tôi bật dậy xem anh ta lưu tên tôi trong máy là gì…tôi ngạc nhiên khi không lưu là gì cả …tôi tự cười mỉa mai rồi kéo chăn lên khóc tủi thân….Đến sáng tôi dậy sớm hơn Dương khi anh vẫn đang ngủ…tôi dậy đến trường buồn bã
Giúp Việc: cô Lam đi sớm vậy…
_Cháu k ngủ được…( tôi lên xe buýt nhìn những cặp vợ chồng tay vẫn đeo những chiếc nhẫn cưới còn mới đang tay trong tay trao nhau những ánh mắt ngọt ngào)…tôi đến trường ngồi ăn sáng …con à mẹ ăn vì con bởi vì mẹ buồn…mẹ cũng k hiểu sao dạo gần đây lại có nhiều chuyện buồn đến vậy…nên là con ngoan phải mau lớn để mẹ được vui nhé ( tôi vừa ăn vừa khóc)
Giang: Lam …sao thế ( tôi gạt nc mắt)
_K sao ăn luôn đi
_Sao nay đến sớm vậy…
_Có nhiều chuyện buồn
_Vậy chia sẻ bớt vs ông xã đi
_anh ấy bận …rất bận…
(N): Dương chạy xuống nhà
Bố Lam: Con dậy rồi à
_Vâng ( nhìn xung quanh)
Giúp Vc: Cô Lam sáng nay đi sớm lắm nói là k ngủ được…
Loan: Mới bầu có 6 tháng làm gì mà đã khó chịu vậy chứ
Bố: Cô nói ít đi…ăn đi con chắc ở trường có vc nên con bé đến sớm hơn …
_Dạ thôi con đến cơ quan ăn luôn ( Dương lên phòng gập chăn sờ lên chiếc gối của Lam anh ta xoa tay) em giả vờ ngủ sao…chuyện nhỏ mà sao em lại giận vậy…( đến công ty)
Duy: Trông tao thế nào
_Đi đâu à
_Uk nay đi ra mắt nhà bạn gái
_Ổn rồi
_À hqua về sao rồi làm lành chưa ( Dương lắc đầu)…
_Tao bảo mày nhịn mà
_Tao đâu có làm gì sai…( Tan làm Dương vội vã phóng xe đi đón Lam)…đến ngã tư thấy tắc đường Dương xuống xe nhìn thì thấy Thanh Vân xe đang bị xịt lốp …
Thanh vân: Anh Dương
_Xe sao vậy
_Xe em xịt lốp em lại đi quay bây giờ vẫy mãi k dc xe taxi nào …
_Em báo cứu hộ chưa…
_Em báo rồi
_Vậy họ sẽ đến sớm thôi ,lên xe cũng tiện đường ghé qua đài truyền hình…
_Vâng ( lên ghế trước ngồi Dương thấy k dc thoải mái )…
Tôi dơ đồng hồ trên tay lên nhìn…
Giang: Về thôi
_Uk cho tao về ké nhé …( đang định lên xe thì thấy xe Dương phanh két…D xuống xe)
Dương: Anh đến rồi ( cười ngây ngô tôi nhìn lên xe thấy Thanh Vân)
_Ai kia?
_À là bạn anh…cô ấy đi nhờ qua đài truyền hình
_Vậy à diễn viên Thanh vân thì phải rất xinh ( Vân ngó ra )
Vân: Đón ai vậy anh…
Dương: Lên xe đi em ( tôi gạt tay)
_Tại sao anh k nói anh đi đón vợ mình
_Anh k nghĩ tới…
_Đúng anh chưa bao giờ nghĩ tới tôi…( tôi lên xe Giang) đi đi Giang …
_Lam…Lam…( Dương gọi với)
Vân: Ai vậy anh .????( Dương lên xe đóng rầm cửa)
_Vợ anh …
_Vẫn đi học sao…???( D k trl lái xe đi mặt lầm lỳ Vân nắm tay Dương) em nhớ anh…
_Đến nơi rồi ( nói lạnh tanh)
_Em nói là em nhớ anh ( D quay sang)
_Còn anh thì không? anh đã có vợ rồi nên là chúng ta hãy dừng ở mức bạn bè nếu có thể …
_Em k qtam anh có vợ chưa em tin anh còn yêu em phải vậy k Dương ( Dương gạt tay lên)
_Xuông xe đi anh bận…( điện thoại gọi gấp)
Duy: Ê đi Thái Lan gấp công ty bên đó có chuyện bị cháy vé đặt rồi 2 tiếng nữa bay
_Gấp vậy…được rồi vậy tao ra thẳng sân bay…( Dương gọi cho Lam thấy thuê bao) chết tiệt…( đập vô lăng)…
Tôi sang nhà Giang học bài rồi đọc sách đến muộn…
Giang: Mày k tính về à
_Có lát nữa
_uk có bầu về nghỉ sớm đi …
_Giang này khi chồng mày k lưu tên mày trong máy lại còn đèo ngy cũ ,thậm chí k nói vs cô ta là đa có vk ,vậy theo mày hắn có phải k coi mày là vợ k???
_Mày đang nói mày hả,k cần ngại khi nãy tao thấy rồi thứ 1 chồng mày đẹp trai phong thái rất lãng tử nên việc giữ ck là vô cùng quan trọng…có thể anh ta bận quá đến quên nhưng số vẫn hiển thị mà anh ta biết là số mày tức là anh ta ghi nhớ trong đầu,thứ 2 có ai ngu đến mức đèo ngy cũ đi đón vợ không,mày đừng trẻ con nữa …về nhà đi
_Tao cảm thấy tất cả mông lung như 1 trò đùa tao thậm chí còn k hiểu hết về anh ta…thât sự là vậy…
(N): Thảo cười lớn gọi cho phu nhân
_Họ cãi nhau bác ạ con vui quá
_Cười nhỏ lại đi
_À vâng…con thấy bảo cãi nhau rồi
_Ta biết rồi ( cúp máy ) thư kí gọi nối máy với diễn viên Thanh Vân đi …
Thanh Vân: Dạ alo ạ
_Ta là mẹ của Hoàng Dương có việc muốn nhờ cô đây…
Tôi trở về nhà không thấy anh ta
Bố: Dương nó gọi vê báo đi công tác gấp bảo gọi cho con k dc …
_Có nói đi mấy ngày k bố
_K nói rõ đi cv mà sao rõ dc ngày về chứ ,con phải thông cảm ck con rất bận đấy
_Vâng ( ủ rũ lên phòng)…tôi sờ lên chiếc gối của Dương rồi nằm lên …em không phải k tin anh mà em chỉ muốn giữ anh cho riêng mình …sự ích kỉ của em dường như khiến em mất đi lý trí thật rồi …Hôm sau là chủ nhật…tôi đang ngồi ở sân đu xích đu nhìn ra hồ bơi…tiếng chuông cửa reo lên tôi ra mở 2 người đàn ông dơ thẻ ngành
_Chúng tôi được lệnh bắt giữ ông Trần Hiểu Lâm vì tội tham nhũng lạm dụng chức quyền…( tôi ngạc nhiên bố đi ra)
Bố: Có chuyện gì vậy…
_Đây là lệnh bắt giữ xin mời ông theo chúng tôi
Bố: Chắc có nhầm lẫn
Tôi: Bố ơi
_Không sao đâu con …gọi cho ck con và bảo chú Mã gọi luật sư của bố đến là dc
_Xin mời đi theo chúng tôi…( tôi chạy vào gọi cho D k liên lạc được) phải sao đây…( Loan lặng im nhìn) sao cô bình thản vậy
Loan: Vì tôi có gào thét cũng chẳng làm được gì…( tôi nắm chặt tay cô ta vào phòng tôi chạy theo định nói cho 1 trận thì thấy cô ta nghe điện thoại) sao cơ sao anh ngu dốt vậy…
Tôi liên hệ với luật sư …
Luật Sư: Bố cô đang trong diện điều tra chỉ là nghi vấn vì bằng chứng cung cấp lên đang k đủ buộc tội
_Vậy sao vẫn bắt giữ vậy
_Vì là liên quan đến nhiều vấn đề nên vẫn phải giữ để điều tra…
_Bố cháu nói sao
_Bố cháu nói không nhận bất kì hối lộ nào chỉ kí hợp đồng cho 1 công ty vay tiền nhưng hồ sơ nộp lên đầy đủ …tôi nghĩ có kẻ làm giả hồ sơ …bố cô nói hôm ông say đã kí cho cô Loan 1 tờ gì đó k nhớ rõ…
_K ổn rồi ( tôi chạy xuống đã thấy Loan đi từ bao giờ)… tôi đi lại suy nghĩ rồi đến căn nhà đó…gặp người mà tôi gọi là mẹ chồng
Phu Nhân: Ồ ai đây
_Con chào mẹ
_Đừng chào mẹ nghe ghê lắm …tôi đâu có đẻ ra chị…( tôi cúi đầu nắm tay)…chị tới chắc về việc của bố chị…
_Vâng xin mẹ giúp đỡ
_Có tội thì phải chịu sao giúp được
_Bố con bị oan
_Nếu thê sẽ sớm dc thả thôi
_Bố con bị bệnh tim bao năm rất yếu
_Ý là bị bệnh thì k phải truy tội hay sao…( tôi k nói gì )
_Con xin phép về trước
_Khoan đã thói ở đâu đến là đến đi là đi …có định gọi cho con trai tôi nói là mẹ anh k giúp bố tôi không???
_Con kp người như vậy đâu ạ…( phu nhân nhấc máy)
Phu nhân: Lo vụ đó đi nếu cần thì ta bảo lãnh
_Con cám ơn mẹ
_Nên cám ơn con trai tôi,tôi làm vì con trai tôi để tránh nó bị mang tiếng xấu có nhà vợ thấp kém …( Tôi đứng lặng yên ra về )…điện thoại trên bàn reo…
_Alo
Dương: Anh đây anh xong việc rồi có lẽ mai sẽ về …( tôi khóc) sao vậy em???
_Không sao chỉ là nghe được giọng thấy nhẹ nhàng hơn thôi…
_Anh nhớ em …
_Em cũng vậy…
_Uống sữa chưa
_Em chuẩn bị uống …
_Vậy nghỉ sớm đi mai anh về chúng ta ra ngoài đi hẹn hò 1 buổi nhé
_Vâng ( lát sau thấy bố về)
Bố: Con khốn đó đâu rồi
_Cô ta đi rồi
_Đúng là đưa cáo về nhà mà bố sai lầm …may có nhà đó giúp đỡ vc này sáng tỏ bố sẽ lại làm việc bình thường thôi con đừng lo…coi như bố dc nghỉ ngơi ít bữa
_Dạ vâng bố đi nghỉ đi …
(N): Dương vừa tắm đang mặc áo choàng tiếng gõ cửa vang lên …Dương ra mở chai rượu dơ lên
Thanh Vân: Ngạc nhiên chưa ( ôm lấy cổ Dương)
_Có chút ,sao em lại ở đây
_Em đi quay quảng cáo bên này k ngờ lại ngay cạnh phòng anh…k mời em vào phòng sao
_Vậy chờ anh thay đồ rồi ra ngoài sẽ tiện hơn
_Vậy cũng được…( D thay đo ra ngoài) …ra khu phố vui chơi của Thái Lan …Dương cầm sợi chỉ đỏ được treo trên giá
Người Bán: Mua cho người thương đi sợi dây sẽ may mắn và an toàn cho người thương của bạn
Dương: Tôi lấy cái đó
Vân: Em cũng mua 1 cái đeo cho em đi ( vân dơ) đẹp quá nhỉ ( quàng tay Dương) k làm ngy thì làm bạn…đúng k
_Em nghĩ vậy là tốt rồi…
_Anh quen cô gái đó bao lâu thì cưới
_3 tháng
_Có 3 tháng thôi sao
_Đối vs anh vậy là đủ rồi…anh thích cô ấy nhiều hơn
_Trông vẫn trẻ con lắm
_Anh thích ( Dương cười tươi)
_Ô cái gì bụi mắt em anh thổi hộ em với ( Dương thổi rồi bất ngờ Vân kiễng chân hôn Dương) nụ hôn bạn bè có dc k ( D đổi sắc mặt)
_Anh về trước đây..( về phòng Dương đi rửa mồm sạch sẽ rồi dơ chiếc vòng tay lên nhìn rồi cười) mai sinh nhật em mà…anh muốn mau chóng về bên em…
Sáng ra ăn sáng tôi thấy báo trên bàn bố và cô giúp việc giật báo đi…
Bố: Dậy sớm vậy con
_Con đi học đây ( Bố đeo cho tôi chiếc dây)
Bố: Chúc mưng sinh nhật con gái
_Con cám ơn năm nào bố cũng tặng con dây chuyền vậy…già lắm ý …( bố cười)..
_Bố chả biết mua gì??
_Con đi học đây ạ ( ra xe đến trường Giang đang đọc gì đó trên dt tôi hù) oà…
Giang: Giật mình( Giấu máy đi)
_Làm gì khuất tất à mà giật mình
_Đâu có nay nóng quá nhỉ mày bầu sao khoẻ như voi ý
_Nay tao thấy mát mà
_À chúc mừng sinh nhật
_Xì …k có quà à
_Cháy túi rồi ( tôi gõ trán)
_Cám ơn nhá …
Thấy ở trường xôn xao…vào lớp thấy các bạn
_Ê diễn viên Thanh Vân công khai bạn trai rồi…chúng mày xem anh ta đẹp trai thật…( tôi dòm Giang kéo tay)
Giang: Xem làm gì
_Sao thế sao mày sốt sắng vậy…
_Đâu có chỉ là tin vịt mà
Lớp: Vịt gì ảnh như này mà vịt hôn nhau mà ở Thái Lan thì phải
Tôi: Đâu tao xem với ( tôi ngó lên thấy Dương quàng tay …ôm cổ và hôn …đeo vòng cho nhau)…tôi quay đi hoảng loạn
Giang: Tao đã nói đừng xem rồi mà…
_Nay xin cô giáo cho tao…tao có việc …( tôi vội vàng quay đi bắt xe về núi hoa Thanh Tú)…tôi ôm bụng leo lên như kẻ mất hồn…lên đến mộ mẹ và bà tôi ngã quỵ…) mẹ ơi cứu con…con đau …tự dưng đau …con đau lắm…con thật sự đau …đau ở đây này….ở đây này ( tôi tự đấm vào tim ) con sai rồi …sai khi tin rằng anh ta thật lòng…mẹ ơi con đau ( tôi ôm đầu gào lên)…
(N): Xuống sân bay Dương phóng xe tới tiệm bánh
_Tôi muốn 1 cái bánh đẹp nhất và đơn giản nhất và màu lam
_Dạ vâng có ngay ( Dương nhìn họ khắc tên trên bánh anh ta cười rạng ngời)… về nhà anh ta thay áo sơ mi trắng quần trắng …ngồi ôm chiếc bánh có tên” mừng sinh nhật vợ yêu 19 tuổi”…Dương tự cười 1 mình…cô ấy có lẽ săp về rồi…
Đến chiều tối tôi xoa mộ mẹ và bà rồi xuống núi
_Con phải ăn…phải uống để con của con đươc vui…nên con không khóc nữa…con sẽ cười nhiều…cười để con của con sau này luôn có nụ cười trên môi…con cười nhé ( cười trong nước mắt)…tôi mất hồn đi về nhà…
Dương thấy Lam mãi k về đến trường
Giang: Hnay cậu ấy bỏ về từ sớm k đi học ( Điện thoại của Dương reo lên)…
Duy: Nguy rồi Dương ơi mày đọc báo chưa
_Báo gì
_Mày và Thanh Vân qua lại lúc nào đấy
_Qua lại gì
_Lên mạng đọc đi bố trẻ chết mày rồi bé Lam đọc dc là cái chắc rồi ( D lướt mạng diễn viên Thanh Vân hé lộ bạn trai)…Dương thở mạnh rồi phóng xe qua quán nộm…qua công viên mà Lam hay tới…em đang ở đâu rồi …Lam…( D cắn tay cố kiềm chế gọi về)
Phu Nhân: Mẹ nghe con trai
_Xoá hết các bài báo có mặt con đi
_Mẹ hiểu mẹ sẽ làm
Tôi về đến cửa nhà rồi lại định quay đi …đúng lúc quay lại xe đi tơi chói mắt…tôi lấy tay che Dương bc xuống
Dương: Lam…em đây rồi…em đi đâu vậy( chạy xuống ôm) em làm anh lo đấy
_Cô ta ở đâu nhà cũng ở trong khu này thì phải
_Chuyện đó nghe anh nói đi em…bỏ qua đi vì k có gì cả …à anh có mua vòng cho em ( Dương bỏ trong túi tôi gạt)
_Anh cũng mua cho cô ta như cho tôi vậy
_Em k tin anh
_Tôi chỉ tin vào những gì tôi thấy…hãy đến trước mặt cô ta nói tôi là vợ anh …nhanh và hãy nói trc mặt tôi anh k coi cô ta là gì
_Em bình tĩnh đi
_Sao nào anh dám k
_Kp là dám hay k dám mà là k đáng ,đừng vì vc này mà khiến chúng ta rạn nứt tình cảm dc k???
_Tôi hỏi anh có đi không nếu anh k đi để tôi đến hỏi cô ta ,tại sao lại đi hôn ck người khác ( tôi chạy đi)
_Lam…đứng lại ( chạy theo)
Đến nhà cô ta thấy cô ta đang ăn tối ở sân
Vân: Có khách mở cửa đi ( tôi bc vào)
_Chắc chị biết tôi là ai
_Biết mà cũng không biết hoặc là k cần biết
_Chị thật trơ trẽn…tôi hỏi chị tại sao chị lại hôn ck người khác
_Ck người khác..??? ai ?anh D á …sao em k in lên trán anh ta câu đã có vợ…( cô ta cười) nực cười…em k tự tin vào bản thân em đã đành nhưng về nụ hôn…chị và anh ấy hôn nhau suốt 6 tháng đấy…6 tháng yêu nhau k ngắn cũng n dài…vậy phải là chị đang hôn cái mình từng hôn có gì sai???( tôi tát bốp)
_Con khốn trơ trẽn ( Dương chạy vào)
Vân: Vợ anh đây sao nhỏ tuổi mà ăn nói hỗn láo quá lại còn tát em…em sẽ kiện nó…
Dương: Em xl Vân ngay đi…sao em lại có thể bạo lực đến vậy dc …
_Tôi bạo lực,có bạo khi anh và cô ta ngang nhiên hôn nhau không ??? anh coi tôi là gì???
_Xin lỗi cô ấy rồi chúng ta về nhà nói chuyện sau
_Anh k dám nói là anh yêu tôi và tôi là vợ anh và cô ta chẳng là gì cả…anh k dám nói câu đó phải không???
_Em im ngay cho anh…em k có quyền ra lệnh cho anh phải theo ý em …việc em là vợ anh k cưới rộng rãi khó tránh nhiều ngươi kb lỗi đó của anh được chưa
Vân: Anh đừng giận mà …con nhỏ này lời nói thâm độc dã man anh ạ ( tôi với tay định tát)
_Giả nai sao …( Dương gạt tay khiến tôi ngã ra sau)
Dương: Anh …( Đỡ tôi gạt)
_Chúng ta chia tay đi …nếu đến nước này thì chia tay đi
_Em đừng để anh điên lên
_Anh điên đi
_Được chia tay đi anh có thể cưới những cô khác hơn em gấp trăm lần
_Cuối cùng anh cũng chịu nói ( Dương nhắm mắt…tôi tháo chiếc nhẫn ở tay dơ lên) như lần đầu anh nói chúng ta sẽ đường ai nấy đi…chia tay tại đây ( Tôi ném chiếc nhẫn xuống bể bơi nhà Vân rồi quay đi)… cứ chạy …chạy bạt mạng…về phòng thấy chiếc bánh vẫn thắp nến tôi ôm miệng khóc …mẹ ơi con phải làm sao hả mẹ…
(N): Vân ôm chầm lấy Dương
_Cô ta bỏ đi anh ( Dương gạt tay rồi nhẩy xuống hồ bơi)…mò chiếc nhẫn) anh D nước lạnh lắm…mau lên đi mai rồi tìm…
Vậy là 1 người cứ đau lòng như thế mà tìm nhẫn dưới làn nước xanh…còn 1 người ngồi nhìn nến đang cháy trên chiếc bánh…ai cũng đều đau lòng cả…đau đến nghẹt thở…

_
_
– [ ]

– [ ]

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN