Duyên số gặp ma
Ai là chủ nhà
– Tôi là người ít khi nói đùa giỡn vào người khác, mà tại sao hôm đó tôi chợt nói ra:
-Thong tại sao giấu bà chị trong nhà vậy? không muốn cho tôi làm anh rể sao? Thong và Nát mỉm cười không trả lời, sau khi nghe nhạc được 1-2 bản.
Tôi lại nói tiếp:
-Bà chị dễ thương đó, mỗi lần tôi đến hay về bà chị hay đứng ở cửa sổ lầu trên và chào tôi hàng lần đó, tiếng đàn im lặng tại chỗ, mùi vui đánh đàn hát đó thay đổi thành mùi hoang lạnh đứng hình của hai người bạn, tôi không để ý mấy và nói vui tiếp:
-Đàn bà để tóc dài vậy mới dễ thương, lời nói tôi lần này chia sẻ cho thấy rõ cái ngạc nhiên của hai người bạn, tôi quay mặt lại Thong nói:
-Tôi giởn đùa nghe đừng giận.
Thong trả lời:
-Tôi ở với ba, mẹ tôi chết lâu rồi, đâu có chị em nào nữa? Nát mới nói:
-Hai cha con ở với nhau đâu có đàn bà? ngươi thấy luôn luôn à?
Tôi ngó về đằng gian nhà đó xa 15 thước với bóng cây um tùm, thân thể tôi nhẹ như bay, lạnh từng 10 đầu ngón chân lên đến đầu, gai ốc, gai sầu riêng nỗi lên đầy đầu luôn.
Tôi nói:
-Nếu Thong không có vậy bóng đó là ma sao?
Thong nói:
-Từng nghe tiếng khóc và lẩm bẩm đàn bà trong đêm mà chưa bao giờ thấy hình dáng, ba tôi từng thấy luôn luôn và ba tôi nói:
-Chắc linh hồn một cô gái chờ chồng về mà bệnh chết ở trong gian nhà này đã lâu năm. Lúc đó tôi ngồi thừ người không nói gì.
Nát nói:
-Có làm anh rể nó thêm không bây giờ?
-Lúc đó nếu tôi bay được tôi bay về ngủ lâu rồi, ngồi lấy lại bình tĩnh, giảm da mít da sầu riêng chút, tôi không nói năng gì lên xe về. Từ đó tôi chẳng giám ngó vào gian nhà đó nữa, nghĩ lại lúc nào gai mít với gai sầu riêng nổi lên đầy người luôn và chuyện đến đây đã hết.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!