Ê, Nhóc Cận, Em Chọn Ai? (2)
Chương 85. Ứng Cử Viên.
o0o
Công viên Sunny…
– Nhi, đến công viên rồi này! – Bảo dừng xe, nhìn mặt nó qua chiếc kính trước mặt, mỉm nhẹ nói.
Nó nghe vậy, nhìn ra bên ngoài rồi quay lại nhìn anh, cười tít mắt nói:
– Vâng, đến rồi. Cảm ơn các anh đã cho em đi xe miễn phí nhé! Giờ em xuống tìm bố đây!
Nói xong, nó đứng dậy, mở cửa xe rồi bước xuống.
Nó đứng đấy, vươn vai nhẹ một cái, lấy tay xoa xoa cái cổ rồi quay ra đằng sau trố mắt nhìn sáu người kia.
Thế nào mà họ xuống đây?
Xuống làm gì cơ chứ?
– Mấy anh xuống đây làm gì?
– Thì cùng nhóc đi gặp bố, à không, gặp bác trai. – Nam tỉnh bơ nhìn nó.
– Thôi thôi, khỏi cần, khỏi cần. Các anh cứ về nhà ngủ đi cho khỏe. Đi đi. – Nó vội xua tay từ chối.
Bố Vương cũng không thích gặp nhiều người lạ như vậy.
Nam nghe vậy, lắc đầu, kiên quyết nói:
– Không được! Tụi anh phải đưa nhóc đi xong hết mới an tâm được. Nhóc đi thì cứ đi đi, tụi anh sẽ đi ở phía sau. Nhé? Đi mà~
Nó chán nản nhìn vẻ mặt cùng ánh mắt long lanh của sáu người.
Trong đầu nó đang tưởng tượng ra cái cảnh mà mình nó đi phía trước, sáu người này lẽo đẽo đi theo phái sau.
Aiz, trông kì cục lắm!
Nhưng lại nhìn lại ánh mắt kia của họ làm nó mềm lòng quá.
Vẻ đẹp của họ khiến nó không thể lắc đầu từ chối cho nổi. Vậy, cuối cùng nó đáp lại bằng một cái gật đầu rất miễn cưỡng.
…
Và thế là cảnh tượng kì cục mà nó tưởng tượng trong đầu đã hiện ra trước mắt nó, trước mắt họ, trước mắt mọi người xung quanh.
Một người con gái nhỏ bé một mình đi phía trước, theo sau là sáu người con trai to cao hừng hực.
Cảnh này trông giống kiểu tiểu thư nhà giàu cùng hàng vệ sĩ đi theo phía sau ấy…
Nó thật sự chẳng biết để mặt đi đâu nữa, ai cũng đang nhìn chằm chằm nó.
…
Đi được một đoạn, bỗng, nó thấy bóng dáng của một người đàn ông cao lớn phía trước. Ông ấy mặc chiếc áo ấm dài, quay lưng với nó, tay phải cầm một chiếc va li đen lớn. Dáng vẻ như đang chờ đợi ai đó.
Bóng lưng quen thuộc kia…
Nó nhận người đàn ông đó là ai rồi.
– Bố Vương!
Nó vui mừng cất tiếng gọi lớn rồi chạy lên phía trước.
Sáu người kia cũng vội chạy theo phía sau.
Người đàn ông trung niên mang vẻ đẹp nam tính quay mặt ra, nhìn những con người đang chạy đến phía ông…
Cơ mà, sao nhiều người thế!
Nhưng, ánh mắt ông giờ chỉ hiện lên đứa con gái bé bỏng, xinh đẹp của ông mà thôi.
– Con gái của bố!
Bố Vương cũng gọi nó, ông xúc động dang tay mình ra. Nó nhảy vào lòng ông.
Hai bố con lâu ngày không gặp, sự nhớ thương lúc này như tràn ra.
Sáu người đứng phía sau, im lặng nhìn cảnh tượng phía trước.
Tình cảm cha con thật vĩ đại.
Họ xúc động quá!
Nam quay mặt đi, mím bặm môi. Vẻ mặt anh lúc này trông rất khôi hài làm cho Thiên ở bên cạnh, mặc dù đang trong tâm trạng xúc động nhưng cũng không nhịn nổi bụm miệng cười lên một tiếng.
Bốn người còn lại liền quay ra trừng Thiên và Nam, ánh mắt như muốn nói: “Cười cái gì? Cười nữa ăn đập!Cái cảnh tượng xúc động vậy mà lại dám cười?”
…
Bố Vương cùng nó đi đến trước mặt sáu người.
Ông nhìn mấy người họ.
Mà mấy người kia không hiểu sao lúc này bỗng họ cảm thấy run quá!
Ánh mắt ông cứ như cái tia xuyên qua người họ.
Đây là đang đánh giá họ đúng không?
Thật đáng sợ quá…
…
Bố Vương nhìn một lượt sáu người rồi quay ra nhìn nó.
– Ai đây Tiểu Hỏa Nhi?
Mặc dù ông biết họ là ai, nhưng ông vẫn sẽ hỏi.
Nó gãi đầu rồi gật gù.
– Đây là…
– Chúng cháu là những ứng cử viên cho chức người yêu và chồng sau này của Nhi ạ!
Sáu người cùng đồng thanh cúi đầu cắt đứt lời của nó, mà lời này nói ra làm nó với bố Vương khựng người lại, miệng nó méo xệch.
Mà mấy người kia nói xong còn nhoẻn miệng cười cười.
…
———— Hết chương —————
– Hôm nay Hy đã cố gắng ra liền hai chương cho các bạn đọc này! Thật sự đã cố gắng lắm rồi đấy a.
– Hiện tại Hy bắt đầu học nhiều hơn, vì vậy hôm nay sẽ chưa có lịch cụ thể, khi nào có lịch học chính xác Hy sẽ thông báo sau. Mong các bạn thông cảm.
– Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ!
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!