Ê, Nhóc Cận, Em Chọn Ai?
Chương 15
Bọn họ cứ mải miết cãi nhau mà không biết có một người đằng sau đang chất chứa một ngọn lửa lớn a.Long đen mặt nhìn lũ bạn thân của mình tranh nhau.Rõ ràng,anh là hội trưởng, mà hình như từ nãy giờ tụi này đã quên mất anh rồi hay sao ta???? Không được,không được…..uy nghiêm của hội trưởng không thể để mấy thằng này dập tắt được a~
-Tất cả im cho tao! Sao bọn mày nhắng nhít thế! Chuyện này là của người lớn…à nhầm là ..là của..của gì nhỉ?- nói đến đây,Long bỗng bí lời,anh ngập ngừng,đưa tay ra gãi đầu.bốn anh kia đang tranh giành sôi nổi,nghe Long mắng,tất cả đều quay ra và lực chú ý lên anh…..
-Mà bọn mày im hết đi! Cùng lắm nếu bọn mày không nghe lời,tao chịu…nhục một lần đến méc với bố Quốc,cho thằng Bảo đi là phải biết tao ‘khoan dung’ tới cỡ nào rồi!(Hime-ka:vâng,anh nào đó đang rất tự tin nhận mình khoan dung -_-).Với lại đây cũng là do bố Quốc giao phó.Ừm..tội này được gọi là gì ta? À….đúng rồi”tôi quấy rối công việc “nha! (Hime-ka:tội này mới nha ..)Hehe..để xem bố Quốc sẽ làm gì với mấy đứa mày!-Long vừa nói vừa xoa cằm,mắt nhìn mấy người vừa nãy còn đang rất là hừng hực khí thế giờ rụt cổ như cún con không khỏi đắc chí! Haha…ai bảo lần trước tụi nó đổ cho anh làm hội trưởng..haizz,giờ mới thấy cái chức vụ này thật là có ích..haha..
Chắc các bạn đang thắc mắc bố Quốc là ai phải không?Đây chính là nhân vật mới mà Hime muốn giới thiệu nè! (Bố Quốc xuất hiện ko nhiều đâu mọi người )
Thật ra,không chỉ có năm ông bố của năm chàng thân với nhau đâu,mà là sáu người cơ!…
———————————-
GTNV:
Trương Bảo Quốc:Chủ tịch của tập đoàn lớn ,là bố nuôi của năm anh(bố cũng có một ng con nha),học chung với năm ông bố của năm anh thời Đại học thôi (năm ông bố kia chơi với nhau từ nhỏ á).Nhận được lời mời của năm ông bạn thân,ông đồng ý trở thành chủ tịch của ngôi trường Đại học này.Còn vì sao mà năm anh lại sợ bố Quốc ư? Là vì bố Quốc là người cực kì nghiêm khắc và sống vô cùng quy củ.Ai làm sai hay không làm theo ý ông là ông phạt thẳng tay luôn,không kiêng nể một ai cả(Hime-ka;cái này gọi là bảo thủ á).mà đặc biệt những hình phạt của ông cực kì quái dị khiến năm anh phải nhớ đến già mất….
Hime-ka:bố Quốc có liên quan đến một người đặc biệt sẽ xuất hiện ở những chương sau
——————————–
Hiện tại,nó đang ngồi trong canteen vừa xơi gói bimbim mới mua vừa nhàn rỗi đọc truyện tranh thì…..
“Đề nghị cô thư ký vừa xấu xí lại cận nặng của hội sinh viên lên văn phòng có việc,ngay và luôn..”
Mẹ nó,đứa nào đặt thông báo kia,dám kêu nó xấu xí,mà hơn nữa nó còn đang ăn ngon như vậy….
Huhu..giây phút yên bình của mình.Lúc nào thủ phạm cũng do mấy thằng trong hội sinh viên.Thật là tức chết mà! Sau sự việc lần trước ở vườn hoa thì nó vẫn chưa gặp mấy anh,lần này đối diện,quả thật là có chút ngại a~
Đành bỏ bữa ăn thôi…Nó chạy vù lên văn phòng.Mà phải nói,ngay cả trên đường đi nó cũng không được yên,đi đến đâu cũng bị mọi người soi mói…
Yaaaa…Tất cả là tại năm thằng kia!!!
—-
Trước cửa phòng hội sinh viên,vừa mở cửa,đập vào mắt nó vẫn là cái cảnh như mọi lần,cái cảnh năm con người này nằm ngổn ngang thật sự thì nó đã quen rồi,nhưng cứ nhìn đến là lại thấy ngứa mắt!
-Này nhá,cái gì mà hội sinh viên,tôi thấy đây là chuồng heo thì có(Hime-ka:chị nói hơi quá a).Bừa bộn! Giờ này rõ ràng còn rất nhiều việc mà sao các anh vẫn nằm đấy!Thật là vô trách nhiệm!-nó bực tức xả giận
-A,nhóc cận, em đến rồi à? Vào đây!-Long thấy nó,hớn hở bật dậy
-Nhi,Nhi,nhóc vô đây!-T.Anh cười toe toét
-Nhóc định đứng đó suốt sao?-Thiên mỉm cười
Nhật và Bảo nhìn nó rồi cười rạng rỡ làm tim nó nhảy vọt lên.Mà hình như không có ai để ý đến câu nói vừa nãy của nó a!
Nó nhấc chân,bước vào căn phòng với khuôn mặt cáu kỉnh
-sao các cứ kêu tôi là ‘nhóc’ nhở?Tôi là người lớn,tôi mười tám tuổi rồi đó.Hơn nữa,tôi nhắc lại lần nữa,đây là cái chuồng heo à?
-Ai lại nói đây là chuồng heo cơ chứ? Nếu vậy chả phải tụi anh là…heo à?-T.Anh nhăn mày
-Thì đúng rồi còn gì!-Nó gật đầu,tự nhiên nói
-ư…thế thì,nhóc cũng làm việc trong này,vậy thì nhóc cũng là heo!Đúng không?-T.Anh ko chịu thua,vội vặn lại
-Không..tôi là người cho heo ăn!-Nó mỉm cười đắc thắng.T.Anh nghe nó nói thế thì hết cái vặn lại,hừ một cái rồi quay mặt đi chỗ khác…
-Mà nếu nhóc nói mình mười tám tuổi thì hơi khó tin đấy!-Nhật nhếch môi nói
-Đúng đấy,với chiều cao lý tưởng đối với các em học sinh tiểu học thế kia thì quả rất khó tin!-Bảo hùa theo Nhật
-Gì? Gì? Nói cho mà biết,tôi cao một mét năm mươi ba rồi đó,so với năm ngoái là tăng thêm được một xăng ti mét rồi nha! Thế là cao rồi!-Nó tay chống nạch.oai phong tuyên bố chiều cao.
Nghe xong câu nói của nó, năm chàng bỗng dưng cúi mặt.Mọi người biết vì sao không? Họ cúi xuống để nhịn cười,đấy,nhìn bờ vai họ run run thế kia là biết!
-Hừ,bất ngờ lắm đúng không? Không biết gì mà cũng nói.Các anh bàn luận cái gì về tôi chứ về chiều cao thì khỏi bàn đi!-Nó
-Phụt…haha….nhóc,nhóc…nhóc ‘cao’ thật đó!- T.Anh không nhịn nổi phì cười, bốn anh kia thấy có người mở đầu cũng không nhịn được cười theo
-ý anh là sao?tại sao phải nhấn mạnh từ ‘cao’ hả?-nó nhăn mày
-Ý anh là nhóc cao hơn mấy em học sinh lớp hai ..haha…..-t.Anh
-Anh dám nói móc tôi!Tôi cho anh biết tay!-Nó xắn tay áo chuẩn bị xông lên đánh thì…
-E hèm…thôi,chúng ta vào việc chính nào!-Long điều chỉnh lại giọng nói
-các anh mà cũng có việc sao?Tôi có nghe nhầm không?Thật khó tin nha!-Nó bày ra khuôn mặt vô cùng ngạc nhiên,rồi lại ngoáy ngoáy lỗ tai.
-Bọn anh cũng có việc mà nhóc!-Thiên nhẹ nhàng xoa đầu nó và ngay lặp tức nhận từ nó một cái liếc
-Cụ thể là,tẹo nữa,chúng ta sẽ có một cuộc họp với vài đối tác,chủ tịch chỉ định là sẽ có có anh-hội trưởng,nhóc-thư ký,và…Bảo-hội phó cùng đi dự!-Long
-Ừm,mà tẹo nữa là bao giờ?-nó xoa cằm
-Khoảng một tiếng nữa!-Bảo
-haizz,thế thì còn chán,vừa nãy…-nói đến đây,nó bỗng nhớ ra cái gì đó
-A,đúng rồi,ai đặt cái thông báo cho tôi hả?-nó hung hăng
Năm anh nghe nói vậy lần nữa cúi mặt,Thiên nói…
-Cái đó không hay sao?
-Hay cái đầu anh ý! Ai lại kêu như vậy!-nó cắn môi,trừng mắt
“Đề nghị cô thư ký vừa xấu xí lại cận nặng của hội sinh viên lên văn phòng có việc,ngay và luôn..”
Tiếng thông báo vang lên….
-Ai,ai bật vậy?Ai đã đặt?Không đổi đi,tôi sẽ không làm việc ở đây nữa đâu!-Nó bực mình
“Đề nghị cô thư ký vừa xấu xí lại cận nặng của hội sinh viên lên văn phòng có việc,ngay và luôn..”
“Đề nghị cô thư ký vừa xấu xí lại cận nặng của hội sinh viên lên văn phòng có việc,ngay và luôn..”
Tiếng thông báo vẫn cứ kêu lên,nó giận tái mặt,hừng hực bước đến phía cửa ra vào…
-Ây,ây,nhóc đợi đã!-Bảo vội nói
-Tôi quyết định không làm thư ký nữa!-nó giận dữ,nghiến răng nói
-Nhóc hạ hỏa nào,T.Anh,tắt đi!-Bảo
-Đây,anh tắt rồi nha nhóc!-T.Anh
-không,đổi nữa!-nó vênh mặt
-haizz..được rồi,anh đổi!-T.Anh
“đề nghị cô thư kí xinh xắn,dễ thương của hội sinh viên lên văn phòng có việc,ngay và luôn..”
-Được chưa?-T.Anh
-Hì hì,được rồi!-nó thay đổi 360 độ,cười hì hì
-Mà này,các anh có gì ăn không,tôi đói lả rồi!-nó nhớ đến cái bụng của mình,ảo não nói
-Nhóc đói hả? Cái này cứ để anh lo cho! Đảm bảo sau 20p,nhóc sẽ có đầy đồ ăn trước mặt được không?-Long nghe đến nấu ăn.hớn hở ra mặt
-Wa..cám ơn anh nhiều nha,Long,Anh thật đáng mến!-Nó như gặp được cứu tinh,cười vui vẻ nói.Nụ cười kia của nó làm Long rất là vui nha! Hơn nữa,nó còn nói anh đáng mến nữa! bốn anh kia thì đầy ghen tỵ nhìn Long..
“hừ,được rồi,mình cũng sẽ về học nấu ăn”-đây là suy nghĩ của 4 người…
——–Hết chương mười năm ——————
Chúc mọi người đọc truyện vui vẻ !….
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!