Ê, Nhóc Cận, Em Chọn Ai? - Chương 31: Chủ Tịch Giá Lâm!!
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
63


Ê, Nhóc Cận, Em Chọn Ai?


Chương 31: Chủ Tịch Giá Lâm!!


Hime-ka: chương này sẽ hơi ngắn nha mọi người ới! Ây da, vì thiệt ra Hime cũng không định cho ra chương này đâu ạ, nhưng nghĩ lại thì nên cho ra!! Vừa gõ vừa nghĩ, ý có hơi lủng củng, mong mọi người thông cảm a~!—————-

Sáng sớm….

Nó bước tung tăng trên đường…

Ây da, hôm nay nó nghĩ là sẽ là một ngày đẹp trời nga~

Nam mô a di đà Phật! Mong thế!

Như mọi ngày , nó vẫn đến trường.. trước tiên vô canteen ăn sáng.. sau đó vô lớp đọc truyện hay sách gì đó….

…..

Đang ngồi thư thả đọc sách trong lớp.. nó bỗng nghe được mấy tin hot của mấy bà tám nha!

– Nè, nghe đâu, hôm nay, chủ tịch sẽ về trường và ra mắt mấy tân sinh viên đấy! – Nhân vật bí ẩn thứ nhất

– Tui cũng nghe cái đó rồi, không biết ngài ý ra sao ha? – Nhân vật bí ẩn thứ hai

-Chị tui là sinh viên năm ba nên tui biết nè, chị ý nói, chủ tịch trường mình tuy ngoài ba mươi bốn mươi tuổi gì đó rồi nhưng trông cũng không già lắm đâu, hơn nữa, nghe đâu hồi trẻ ngài ý còn là soái ca cơ! – Nhân vật bí ẩn thứ ba

– Oa, kinh nhỉ? Hồi hộp thiệt đó!- Nhân vật bí ẩn thứ hai.

– Đừng vội mừng, ngài ấy còn rất đáng sợ nha!- Nhân vật bí ẩn thứ tư.

-Hử? Ai nói với bà thế? – Nhân vật bí ẩn thứ nhất

– Anh tui, sinh viên năm cuối rồi nên biết nhiều dữ lắm!- Nhân vật bí ẩn thứ tư.

– Nhưng tui vẫn muốn được nhìn chủ tịch lần cũng được, chủ tịch còn là ba của hot boy kiêm soái ca Nam của trường mình đấy!!- Nhân vật bí ẩn thứ ba suýt xoa.

– Chậc chậc.. cha nào con nấy!- Nhân vật bí ẩn thứ hai.

Nó dỏng tai thiệt cao để nghe được toàn bộ câu truyện đó…

Chủ tịch về trường ư?

Thiệt luôn ư?

Hơn nữa lại còn là ngày hôm nay?

Hử? Hử? Hử?

Thôi toi rồi!! Hội sinh viên nhất định sẽ bị chủ tịch dòm ngó nhiều nhất.. mà bấy lâu nay, mình và mấy tên kia có làm việc gì đâu.. được hôm qua bọn họ rõ chăm nhưng mới làm được có 2/5 công việc….

Hic….

Thế là nó phóng vù lên phòng Hội sinh viên…

Rầm..

Cửa bị mở ra một cách vô cùng ” nhẹ nhàng”…

-Nè, các anh biết gì chưa? Chủ tịch hôm nay sẽ về trường đấy! trời ơi, bao công việc còn chưa xong, tôi cá chắc là ngài ý sẽ dòm ngó đến Hội sinh viên nhiều nhất đấy!! Nghe các anh nói ngài ấy ghê gớm lắm đúng không? vậy phải làm ngay đi! Trời ơi!!- Nó vừa vô phòng đã tuôn ra cả một tràng…

Cả căn phòng im lặng~

– Tôi là chủ tịch! – Một giọng trầm trầm vang lên, nó giật mình ngước mắt về phía đó…

Ngơ ngác…

Aaaaa .. Ôi thần linh ơi!! Kia là ngài chủ tịch khét tiếng đó sao? Trông ngài đẹp dữ…. ách.. mà không, vừa nãy.. mình nói nhiều như vậy… giờ, giờ phải làm sao đây..?

Sáu anh cắn răng đứng tại một góc.. trời ạ, rõ ràng hôm qua Long có nói ngày mai chủ tịch sẽ về rồi mà…

-Nhi, em chào chủ tịch đi! – Long đứng một bên nhắc nhở.

– Ách, vâng, chào.. chào ngài chủ tịch.. tôi. tôi là Thư kí Hội sinh viên ạ!- Nó ý thức được, lắp bắp nói.

Chỉ thấy chủ tịch nhìn nó thật lâu..

Cả căn phòng lại im lặng..

Bống nó và cả sáu anh thoáng thấy nụ cười của ngài….

” Thiệt đẹp..” – Nó

Sau chàng dụi dụi mắt…

” Bố cười cái gì? Họ không bị lóa mắt chứ?”

– Hừm… năm nay, cuối cùng mấy đứa cũng tìm được một thư kí rồi nhỉ? Đáng giá lắm đây, liệu mà giữ, mà nâng niu cho cẩn thận, nghe chưa? – Chủ tịch lên tiếng.

-Hử? – Sáu anh lại ngơ ngác … ” bố nói vậy là sao?”

– Con tên là.. Dương Ngọc Nhi?- Chủ tịch nhìn nó.

– Dạ.. vâng là tên tôi. à nhầm con.. hở, con? – Nó gật gù nói rồi mới ngớ cái mặt.

– Ừm.. ta biết rồi! Mà ta cũng không ghê gớm đến mức khiến con phải hớt ha hớt hải chạy rồi phá cửa vô phòng như vậy đâu, con nghe mấy đứa này thì không hề đáng tin đâu, người xưa có câu “trăm nghe không bằng mắt thấy” mà! – chủ tịch nói, trông có vẻ.. vui?

– Ách, vâng, vâng! – Nó cảm thấy người này cũng đâu có ghê gớm gì đâu, hơn nữa, nó còn có hảo cảm với ông, hơn nữa người này cũng khá .. hài hước mà!

Sáu anh cứ như khúc gỗ, đứng đờ ra đấy… phải thôi, trên đầu họ đang xuất hiện hàng ngàn dấu hỏi chấm đây. Sao bố tự nhiên hôm nay lại có vè vui vậy nhỉ? Hơn nữa lại còn cười nè, còn nói đùa với nhóc nữa? Đặc biệt, sao bố lại nói ” đáng giá lắm đây, liệu mà giữ, mà nâng niu?” , nó mang ý gì? Chuyện gì đây?

…..

———– Hết chương 31—————-

Hime-ka; Quả thiệt là ngắn a~ T.T.. rất xin lỗi các độc giả!

– Hiện Hime không có gì muốn nói hết nga~

– Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ nha!!!!

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN