Ê, Nhók! Tao... Yêu mày!
Chương 13
– Cô làm gì mà chạy dữ vậy, coi nè mồ hôi chảy như suối ấy !!- Vĩ Tường dịu dàng đưa cho nó miếng khăn giấy nhỏ.
– Cám ơn anh !!!- Nó chỉ kịp nói đc nhiu đó vì đang phải thở, nó đâu bít có người đang tức mún điên (Long chứ ai ).
– Anh có chuyện gì mún nói thì cứ nói đi tui nghe nè !!- Nó nói típ.
– Thật sự thì tui…..tui….- Tường ngập ngừng.
– Thật sự thì anh sao ? mà tôi nhờ là hok wen anh mừ, sao anh lại bít tôi??- Ngu ngơ hỏi.
– Tôi bít cô lâu lắm òy !! Bít rất rõ nữa ók !!- Tường nói.
– Mà anh bít tôi làm gì vậy ?? – Nó hỏi.
– Thật sự thì tui…. tui thích cô….thích rất nhìu…!!!- Tường nói
xong rồi áp sát người vào người nó sát đến nỗi nếu nó nhúc nhích thì sẽ
đụng Tường mất, nó bối rối khi bị như thế vì ngoài Long ra thì chưa có
ai đứng gần nó thế này, tự nhiên lúc này nó lại nhớ đến Long và nghĩ ”
Tên sao chổi đáng ghét ơi anh ở đâu mau ra cứu tôi đi “, thì Long ở phía
sau vách tường (từ nãy giờ núp ở trong đó ), bước ra àk hok phải nói là
chạy ra tiến thẳng đến chỗ Tường và nắm lấy áo Tường và quát :
–
Anh làm gì vậy, anh có bít cô ấy là gì của tôi hok !!- Long túm áo Tường
vừa nói vừa đấm liên tục vào mặt Tường thấy vậy nên Phong, Hải, Trúc
cũng chạy đến cản Long lại nếu hok với sức đánh bây giờ của Long thì có
thể chết người ấy chứ, mặt Long cau lại, mắt đầy ánh lữa sắc cứ như một
con hỗ dữ đang bảo vệ một người rất quan trọng với nó.
– Anh làm gì
mà đánh tôi, anh đừng tưởng anh có gia đình cao quí thì ngon lắm, đừng
tưởng mình là Hội Học Sinh hay đẳng cấp bạch kim thì anh có thể ra oai
với tôi nhá!!!!- Tường ngước nhìn nói.
– AAAAAAAA…. TÊN NÀY MÚN
CHẾT PHẢI HOK, ANH DÁM ĐỤNG ĐẾN CÔ ẤY THÌ TÔI SẼ CHO CHẾT HOK CÓ CHỖ
CHÔN ĐẤY !!!- Long quát mặt đầy nỗi giận dữ như một con thú hoang. Long
típ tục đánh và mặt dù Tường cũng có đánh lại nhưng với sức của Tường
thì làm sao có thể đánh nỗi Long nên Phong và Hải thấy hok ổn nên can
Long ra hok cho Long đánh típ nhưng vẫn hok cản nỗi Long và cũng bít tại
sao Long cầm đc một cái cây (hình như là vớ đc lúc nào ấy hok nhờ rõ ),
Long giơ cây lên đánh vào Tường, Long đánh tay không mà Tường còn đánh
hok lại nữa hún chi là cầm cây , thấy Long đánh wa mà Phong và Hải hok
can nỗi nên nó cũng nhào vô ngăn Long lại (con nhà võ mừ ) nhưng vô tình
Long đã đánh trúng vào nó khiến đầu nó chảy máu, hok phải là lỡ đánh mà
là Long định đánh cho Tường thì nó đỡ dùm, thấy vậy Tường vội đứng lên
và chạy ( đồ đểu đúng hok các bạn con người ta đỡ dùm mà hắn chạy ), tay
Long run run và hok thể tin đc là Long đã đánh trùng vào nó, lúc này
tim Long cứ như ngàn con dao đâm vào mặc kệ cho tên Tường chạy , Trúc
thấy máu chảy nhiều quá nên la lên :
– MAU ĐƯA LY ĐẾN BỆNH VIỆN MAU, NHANH LÊN NẾU HOK THÌ CHẾT MẤT !!!- Trúc hoảng và la lên
– Bình tĩnh, em mà la như vậy thì Long còn hoãng hơn nữa đó !! Long mau
đem Trúc đến bệnh viện đi !!- Hải la lên.- Phong cậu đi lấy xe nhanh
lên đi – Hải chỉ vào Phong. Long bế Trúc lên nhưng tay Long vẫn đang run
và hình như Long đã rớt vài giọt nước mắt , Long nhìn nó và lập bập nòi
:
– Cô hok sao chứ…….. tôi hok cố ý… tôi xin lỗi!!- Long vừa chạy vừa nói.
– Anh đừng đánh anh ta nữa anh ta hok có làm gì tôi đâu !!- Nó cười
(gặp người khác thì đã ngất mất rùi, tại vì từ nhỏ nó đã có sức khỏe
tráng kiện hơn người).
– Thôi đc rùi tui hok đánh anh ta nữa đâu cô
phải ráng lên cô phải hứa với tôi như thế nha !!- Long nhẹ nhàng nói và
siết chặt lấy tay nó, lúc này Long hok còn là kon thú hoang dã nữa rùi .
– Hai người lên xe nhanh lên nhanh đi !!! – Phong nói. Xe chạy như bay
đến bệnh viện tạu vì do Long lái xe mừ, một tay lái một tay siết chặt nó
vậy mà Phong, Hải Trúc vẫn để cho Long lái mới ghê chứ , Trúc vừa nắm
tay nó vừa khóc :
– Cô hok đc như thế….. đừng như thế…… cố gắng lên đi ….!!.!!- Trúc vừa khóc vừa nói với nó.
———————–
Bệnh viện, nó đã vào phòng cấp cứu 1 tiếng đồng hồ mà vẫn chưa ra khiến
Long lo lắng mún ngất đi ấy, trong lúc nó ở phồng cấp cứu thì ở ngoài
Long lun tự đánh vào tường khiến tay Long sưng lên và chảy máu, Phong và
Hải rất lo lắng cho cả 2 người lun, Trúc cứ khóc suốt, lo cho nó hok
bít nó có bị gì hok mà máu cứ chảy hoài :
– Thôi Long ơi hok sao đâu cậu đừng lo lắng !!! – Phong nói với Long.
– Đúng đó chắc chắn con nhóc đó hok sao đâu mà !!- Hải nói típ.
– Tại mìn…. tại mìn mà cô ấy như thế, tất cả cũng vì mìn, cô ấy có
làm sao thì mìn sống làm sao đây!!- Long vừa nói hình như Long đang khóc
thì phải. Phong và Hải bước đến ôm lấy Long . Đến một hồi sau thì bác
sĩ đi ra và nói với một giọng thở phào nhẹ nhõm :
– Bác sĩ ơi cô ấy có sao hok ? cô ấy ở đâu rùi ? côấy tỉnh chưa??- Long hỏi tới tấp.
– Các người làm gì mà để cô ấy mất nhiếu máu quá vậy, bây giờ thì đã wa
đc thời gian nguy hiểm nhưng cô ấy có tỉnh lại hay hok thì phải còn chờ
vào cô ấy mà thôi !!!- Bác sĩ nói. Long khụy người xuống , hụt hẫn và
như rớt xuống vức thẳm sâu :
– Thôi Long ơi cô ấy đẽ wa đc thời kì nguy hiểm mà !!- Phong nói.
– Nhưng liêu cô ấy có tỉnh dậy hok , nếu hok thì như thế nào !!!- Long
lo lắng đến ngất đi, Long ngất lịm khi nói dứt câu ( tuy Long khỏe mạnh
nhưng cũng là con người mà ai lại hok phải đau một lần trong đời ) .
– Long ơi anh sao vậy, Long ơi !!- Trúc la lên .
– Mau đưa anh ta đến phòng hồi sức mau và bảo y tá băng cái tay anh ta
lại máu đang chảy kìa sao mà các người cứ trơ trơ vậy, đúng là đồ con
nít – Bác sĩ nói.
————————-
Tại phòng hồi sức, Long đã tỉnh dậy :
– Long !!! Long cậu tỉnh rùi àk !! có sao hok tự nhiên ngất vậy khiến bọn mìn lo lắng phát sốt !!- Phong nói.
– Con nhóc ấy đâu rùi có sao hok ???- Long hỏi và vội vàng bước xuống giường.
– Từ từ nào bây giờ Trúc và Hải đang chăm sóc cho con nhóc ấy cậu đừng lo !!- Phong nói.
– Con nhóc ấy tỉnh chưa vậy ?? không đc mìn phải đến phòng con nhóc ấy !!!- Long nói.
– Con nhóc ấy vẫn chưa tỉnh, mà cậu như thế này cũng chẳng đi đâu đc dâu !!!!- Phong kéo Long lại.
– chứ mìn ở đây cũng chẳng khỏe lên chút nào đâu, lòng mìn lo cho nó lắm !!!!- Long nói.
– VẬy đc rùi để mìn đưa cậu đến đó !!! – Phong đỡ Long đi.
——————-
Tại phòng nó cũng chẳng hơn gì, Trúc lo lắng nắm tay nó và cầu nguyện
cho nó, Phong lun nhìn vào máy chạy tim của nó để còn kịp báo cho bác sĩ
bít, Long vừa đến thì thấy nó nằm bất động trên giường :
– Cô
tỉnh dậy đi chứ tỉnh dậy để còn đánh tôi nữa, tại ôi mà cô mới như thế
này mà sao cô lại hok nói gì vậy !!!- Long nắm tay nó kéo nó lay nó
nhưng vẫn vô ích
– Cậu bình tĩnh nào để cô ấy nghĩ ngơi đi dù sao bác sĩ cũng đã nói là wa thời kì nguy hiểm rùi mừ !!!- Hải nói.
– Làm sao mà bình tĩnh đc khi cô ấy như thế này !!!- Long nói. Long
càng siết chặt tay nó, cứ như thế cả bọn cùng ngồi chờ nó tỉnh dậy và ai
cũng cầu nguyện cho nó . Long nắm lấy tay nó suốt 5 ngày đến nỗi bi giờ
Phong, Hải có gỡ ra cũng hok đc, tay họ cừng đờ ra, Long chỉ bít nhìn
nó và nhìn nó chờ mong nó tỉnh dậy, bây giờ chỉ thế thôi là wa đủ đối
với Long.
5 ngày trôi wa mau, đến ngày thứ 6 thì Long hết hy vọng
Long ôm lấy nó khóc thét lên vì đã 5 ngày wa Long kìm nén lại, Long khác
một cách tôi nghiệp và rất đáng thương khiến cả bọn cũng hok thể kìm
chế đc nên cũng khóc theo hok bít từ lúc nào mà nó đã là một thành viên
trong bọn, những giọt nước mắt ấm áp của Long rơi dai trên khuôn mặt
xinh xắn của nó và hình như nó cảm giác có cái gì đo rất ấm áp lạ thường
nên nó cũng đã nhúc nhích tay, khiến Long bừng tĩnh như một bông hoa
được tưới nước khi đang khô héo :
– Này !!! Cô tĩnh thật rồi!!!- Cô tĩnh thật rùi tôi hok nằm mơ phải hok ?? – Long cười rạng rỡ
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!