Ebolavior 2 - Truyện xác sống kinh điển Việt Nam
36. CHƯƠNG III: SỤP ĐỔ - Hồi 14.1: *MẠNG ĐỔI MẠNG*
Chiến thắng hoặc đại bại lúc này, e chỉ còn dựa vào ý chí ngoan cường khiến sắt đá cũng phải đầu hàng.
Tôi và Đại Bàng kẻ tiến người lùi, không ai bảo nhau cũng đều hiểu cần phải lập tức triển khai chiến thuật đánh nhanh thắng nhanh, mục đích làm cho kẻ địch không kịp xoay sở. Mặt khác nữa, bắt buộc phải hạ thủ trong khi cả 2 vẫn còn hơi sức, nếu để trận chiến tiếp diễn quá lâu thì mọi công sức sẽ đi tong và hậu quả thật không thể lường trước.
Chắc chắn tên phản bội sẽ tìm cách kéo dãn thời gian rồi dốc toàn lực hạ gục cả 2.
Tôi và Đại Bàng nào để hắn toại nguyện dễ dàng như thế, lập tức xông ngay vào ra đòn.
Người chiến sĩ nhanh chóng bật nhảy xoay ngang mình trên không tống ra 1 đòn bằng cả bàn chân nhằm bổ thẳng xuống bả vai kẻ địch, tôi bắt nhịp cũng không lệch tông, cúi người thấp xuống, 2 tay cố định trên nền nhà cộng với chân đau làm trụ như kiềng vững chắc, rướn chéo thân người quét 1 cước lia thẳng đến chỗ hắn đứng.
Kẻ phản bội sẽ chặn lại đòn liên thủ như thế nào đây?
Cú quét của tôi nhanh chóng tới trước, hắn buộc phải nhấc chân lên hóa giải. Đó chỉ là chiêu tung hỏa mù của tôi nhằm dọn cỗ cho cú đá của người chiến sĩ gia tăng sức mạnh mà thôi, anh nhanh nhạy lập tức thay đổi đòn thế, chuyển mục tiêu từ bả vai sang ngay yết hầu đạp mạnh, kẻ địch hấp tấp chặn lại mong thoát khỏi chiêu hiểm hóc. Nhưng chiến thuật của chúng tôi đâu chỉ đơn giản như vậy, ngay khi hắn vừa nhấc chân lên chính là lúc đòn của Đại Bàng đánh tới, trong tình thế đó dù hắn có tài thánh đi nữa cũng không thể nào đứng vững được, lập tức bị đá văng người đi.
Tên phản trắc đã phải trả giá cho 1 tích tắc sơ sẩy của mình.
Khi hắn vừa kịp lấy lại thăng bằng đã thấy 2 chúng tôi xuất chiêu tổng lực. Tôi sử ra 1 cú đấm thẳng nhắm ngay ngực còn Đại Bàng đã nhảy lên cao bổ cả khỷu tay xuống giữa chiếc mũ giáp. Hắn dính chọn, choáng váng ngã ngửa ra phía sau tức thì bị chúng tôi tung cước hòng kết liễu.
Nhưng hắn đã nhanh nhẹn hơn, cúi xuống tránh khỏi liên hoàn đá.
– Bên trái!
Đại Bàng thét, không còn nghi ngờ gì khả năng phân tích thế đánh của người lính chiến vẫn linh hoạt hơn 1 bậc. Anh vừa dứt lời đã tung ra lại y hệt đòn thế vừa nãy của tôi, chính là cú sải chân quét về bên phải kẻ địch. Tôi lập tức bật nhảy tống thẳng 1 cú đá ngay về thái dương phía trái. Tên phản bội trên dưới đều bị tấn công, tức thì đổ vật xuống đất.
Người chiến sĩ ngay lập tức nắm lấy thời cơ sút bồi vào đầu nhưng không may hắn đã lấy 2 tay chặn lại rồi đẩy ra.
Tôi lao vào khẩn trương sút thêm 1 cú nữa, đáng tiếc lần này hắn đã bắt bài dùng chân khóa lại. Thoáng chốc cánh tay hắn nâng đỡ cả thân người bật dậy, vì thế mà đòn đánh tầm thấp đột ngột biến chuyển thành đá cao làm tôi bị hẫng dính chọn 1 đòn khá nặng vào giữa ngực.
Kẻ địch hiện giờ đã bắt đầu nắm bắt lại cường độ và nhịp điệu cuộc quyết chiến, gấp rút lùi lại giãn khoảng cách để chế ngự những pha tổng phản công.
Chúng tôi không thể để hắn kéo dãn thời gian hơn nữa, dù đuối sức nhưng vẫn lao vào liên thủ tung ra những cú đá sải khi thì tống thẳng vào mặt, lúc thì chuyển về phần lườn, làm cho hắn chỉ có đủ thời gian đỡ đòn chứ không thể phản công. Tần suất càng lúc càng nhanh dần, đến lượt tôi tung ra 1 cú đá nhắm ngay vào nách kẻ địch.
Hắn vừa đỡ được bên Đại Bàng lại chuyển qua tôi gạt ra, không kịp mà thở. Người chiến sĩ quyết ăn thua đủ, không đá nữa mà thay vào đó nhảy tới ôm người tên phản bội rồi lập tức nhắm ngực mà tống thẳng.
Tôi cũng chẳng còn sức lực để giằng co, hít 1 hơi sâu rồi bật người dồn cả ý chí và sức mạnh trong 1 cước song phi ngay khi Đại Bàng vừa dừng đợt tấn công khiến hắn bay xa đập mạnh lưng vào quầy lễ tân, úp mặt xuống đống đổ nát.
Chúng tôi chống tay đứng thở sau pha giao tranh vừa rồi mặc cho hắn vẫn đang nằm bất động, cả 2 đều biết nếu không kết liễu được kẻ địch thì mọi chuyện chưa thể nào chấm dứt, nhưng đó lại là 1 vấn đề quá khó khăn trong tình hình hiện tại.
Tên phản trắc không cho tôi suy nghĩ đã từ từ đứng dậy, dáng người hắn cho thấy vẻ giận dữ chưa từng có.
Đại Bàng tức điên hét lớn rồi phóng tới tung ra một cú đá vòng cầu cực chuẩn xác vào bên tai phải kẻ địch, hắn chỉ hơi nghiêng đầu rồi tức thì 1 cú đấm móc xé gió đã được phóng ra vô cùng nhanh, mạnh và hiểm hóc. Tôi vội vã xông vào giải cứu bằng 1 cú đạp mạnh lên cổ và khẩn trương tung ra 1 cú đấm tay trước trổ thẳng vào mặt, mục đích làm hắn mất tập trung để dồn tổng lực vào cú đấm tay sau. Nào ngờ hắn dính đòn mà vẫn cứ đứng trơ trơ rồi đột nhiên quăng tay đấm móc hàm dưới, uy lực kinh hồn buộc tôi phải theo đà hát cả đầu về phía sau, tay chân như muốn rụng rời.
Tôi cố gắng quay trở lại, chưa kịp làm gì đã bị hắn phản đòn bằng chính cú đạp mà mình đã giải cứu Đại Bàng vừa nãy.
Vừa dứt đòn, người chiến sĩ bất ngờ nhảy chồm tới đạp 1 chân lên vai rồi bật luôn chân còn lại quắp lấy cổ hắn, tức khắc giã ngay 1 đòn cùi trỏ chí mạng vào giữa đỉnh mũ giáp, 2 đầu gối kẻ địch không chịu nổi chấn động từ trên truyền thẳng xuống lập tức quỳ mọt dưới nền nhà.
Đại Bàng không bỏ lỡ cơ hội dứt điểm, gấp rút tung ra 1 cú xoay người đá sau, uy lực cực lớn được dồn nén lại bởi lực ly tâm từ động tác vặn mình, tiếp tục sau đó là 1 pha đá chẻ, sức công phá cũng như khả năng hạ gục đối thủ ngay lập tức.
2 đòn này nói không ngoa cũng phải gọi là thần sầu trong giới võ thuật tự vệ.
Tên phản bội chắc chắn đang say sẩm mặt mày, thối lui vội vã nhưng Đại Bàng dường như không muốn dừng lại, anh chạy ngay đến tung đòn lên gối tống thẳng vào cằm hắn thì bỗng tình huống biến chuyển xấu đi. Hắn rút từ trong eo ra 2 con dao mổ lia tới 2 bên mạn sườn Đại Bàng.
– Nguy hiểm!
Tôi hét to cảnh báo, tên phản trắc lập tức chuyển hướng đâm thẳng lên phần ngực. Lần này thì Đại Bàng đã nhanh chóng tóm được cổ tay hắn, 2 bên giằng co cực kỳ quyết liệt, hắn ra sức đẩy và đâm, tiện đà chạy nhằm dồn anh vào chân tường.
Người lính chiến không còn cách nào khác buộc phải lùi theo thế chạy nhưng cũng linh hoạt phá đòn đẩy bằng 1 cú ra chân đạp mạnh lên người kẻ địch, 2 bên tức thì bật trở ra. Tình thế tạm thời an toàn cho Đại Bàng.
Hắn dường như chẳng thèm ngó ngàng đến tôi, 1 lần nữa lại chạy đến chỗ Đại Bàng định phóng ra 1 cú đá móc hàm. Tôi tức tốc chạy lại từ phía sau khẩn trương tung ra 1 cú đá vòng cầu mẫu mực nhất có thể.
Kẻ phản bội cảm nhận được sức gió sượt qua, vội vã nghiêng đầu né tránh tiện thế phản công như vũ bão, lưỡi dao mổ được lia 1 cách cực ngọt và dứt khoát thẳng đến ngực tôi.
Sự việc xảy ra chỉ trong gang tấc, tôi hoảng hốt cắn răng gấp rút lui sát người về sau. Chỉ chậm 1 khắc nữa là coi như xuống lỗ.
Tôi cảm nhận được vết thương bắt đầu nhói đau và rỉ máu nơi vùng ngực, nhưng phải cám ơn tấm áo chiến sĩ tương đối rộng so với cơ thể vô tình phình to khiến vết rách không sâu hơn nữa. Tôi khẩn trương giữ áo cầm máu thì đã bị hắn chớp thời cơ phóng ra 1 cú đá vòng cầu trên không.
Lập tức cả người bay đi, hoa mắt chóng mặt, phần đầu đập mạnh xuống bàn thủy tinh khiến chúng vỡ tan tành. 1 pha dứt điểm quá nhanh và nguy hiểm, tôi chỉ còn biết nằm đo đất.
Đúng lúc này, tôi nghe thấy tiếng thét của Đại Bàng, anh chạy đà như 1 tia chớp từ phía trước mặt tên phản bội rồi bật nhảy lên cao phi thân phóng vút đến, 2 cẳng chân gấp rút co lại tạo thành hình tam giác với đầu gối chính là chóp nhọn tiến công trổ thẳng vào mặt kẻ địch.
Hắn không nao núng mà phản xạ còn có phần nhạy bén hơn, cả người ngửa ra đồng thời 2 khớp chân quỳ rạp xuống đỡ lực uốn cho phần lưng. Trong khoảnh khắc né tránh rất ư dễ dàng.
Dĩ nhiên người lính tinh nhuệ cũng chẳng phải hạng xoàng xĩnh, mọi việc vẫn trong tầm toan tính. Anh vừa đáp xuống đất lập tức bật lộn vòng trở lại bằng 1 chân, chân còn lại thuận theo đà nhảy đá cắt hình vòng cung trổ tới.
Kẻ địch không chậm chễ xoay mình tạo lực đẩy thân người đứng lên, gấp rút thoát khỏi phạm vi sát thương.
Thấy thân cột tròn trước mặt, hắn tức tốc tận dụng làm bàn đạp xoay nửa vòng trên không rồi tung ra 1 cú đá quăng chân vào mặt Đại Bàng, rất may anh đã ngửa đầu về sau tránh được. Nào ngờ, đó chỉ là động tác nhử cho khoang ngực người lính chiến ưỡn ra. Kẻ phản bội lập tức vặn mình đổi chân khi vẫn đang ở trên không đạp thẳng 1 cước như trời giáng vào chỗ sơ hở.
Kết cục, anh ngã ngửa xô hết đồ đạc bay tứ tung.
Thật tức tưởi là tôi không còn 1 chút sức lực nào để có thể đứng dậy, cả 2 đều nằm bệt dưới đất mỗi người 1 góc với những vết thương hở miệng.
Trận chiến cuối cùng đã ngã ngũ và phần thắng dù không thể chấp nhận nhưng phải nói rằng hắn ta trên cơ chúng tôi về độ lỳ đòn, cộng với bộ đồ bảo hộ đang mặc trên người nữa thì thật khó để đánh bại.
Trên tay hắn vẫn cần nguyên con dao mổ, chắc chắn thời gian cả 2 còn thở chỉ vỏn vẹn trong vài tích tắc nữa.
Cuối cùng kế hoạch giải cứu rốt cuộc chỉ là trò chơi man rợ đã được sắp đặt từ trước bởi chính kẻ mà mình tin tưởng nhất. Việt, Thu cùng tất cả mọi người có lẽ đã chẳng còn sống trên đời nữa. Bỗng nhiên tôi bắt đầu có ý nghĩ chấp nhận số phận của chính mình, cả cơ thể buông lỏng ra chuẩn bị cho cái chết cận kề. Đại Bàng phía đối diện cũng chỉ bất lực nằm đấy nhưng tôi cảm nhận được ý chí mạnh mẽ trong anh hơn tôi rất nhiều.
Sau những pha giao tranh ác liệt như vậy, anh vẫn cố gắng đứng lên 1 cách bất khuất. Dù chưa thể làm gì tên phản bội nhưng cũng đủ khiến tôi sững sờ.
Kẻ địch lúc này đứng im đầy khiêu khích, trỏ ngón cái miết thành 1 đường thẳng qua cổ hắn ẩn dụ cho việc cả 2 chúng tôi không sớm thì muộn cũng phải chết. Và điều đó càng khiến Đại Bàng giận dữ thêm, như có sức mạnh anh chạy về phía hắn quyết tử.
Đột nhiên, kẻ phản bội ném ra 1 thứ gì đó lại gần khiến Đại Bàng dừng ngay lập tức. Nhanh chóng 1 làn khói trắng tỏa ra khiến chúng tôi cay mắt, người chiến sĩ buộc phải lùi lại xốc tôi dậy tránh xa. Không ai bảo ai cũng đều hiểu rằng hắn đã cao chạy xa bay sau làn khói đó, điều khiến chúng tôi khó hiểu là tại sao hắn lại đột ngột hành động như vậy khi có cơ hội giết chết cả 2. Mọi việc lại 1 lần nữa làm tôi điên cả đầu.
Thứ hơi cay nhanh chóng tan dần đồng thời tản bớt ra không gian xung quanh, vị trí hắn đứng vừa nãy giờ chỉ còn là 1 khoảng không tối om. Chúng tôi quan sát thật kỹ lưỡng mọi phía và rịt lại những vết thương hở. Tôi vô tình đảo mắt về phía chiếc Cung Xanh mà hắn vứt lại, dù không muốn những cũng đành miễn cưỡng nhặt lên sử dụng trong tình cảnh này.
Cả 2 đẩy mức cảnh giác lên đến cao độ, đèn pin lia mọi ngóc ngách, tình cảnh vẫn đang bị dắt mũi như con bò không hơn không kém. Trong đầu tôi lúc này chẳng có 1 ý nghĩ gì nữa ngoài việc chắc chắn mọi người đã chết.
Dù có đi tiếp hay dừng lại, thì những cạm bẫy vẫn luôn ở đúng vị trí sắp đặt của nó và kéo chúng tôi trở về địa ngục.
Bất thình lình, Đại Bàng và tôi chợt giật mình kinh hãi khi lại nghe được tiếng rè rè phát ra từ 1 chiếc điện thoại được buộc ngay trên khung sắt trần rạp.
” Thật không may, những người lính tinh nhuệ. Các người đã không vượt qua được trò chơi vừa rồi. Nhưng cám ơn vì đã cho tôi đúng câu trả lời về nhân tính mà tôi cần. Còn bây giờ, chào mừng đến với trò chơi tiếp theo đằng sau cánh cửa đó. Các người hoàn toàn có quyền không tham gia, nhưng tôi không đảm bảo đồng đội các người sẽ sống sót trong đấy “.
Cái gì? Trò chơi tiếp theo? Và cả đồng đội của mình đang trở thành nạn nhân của tên cuồng sát.
Tôi và Đại Bàng lập tức run sợ khi nghĩ đến viễn cảnh hậu quả sắp sửa xảy ra.
(tiếc gì 1 dấu sao đề cử để động viên tác giả các bạn nhỉ? Dấu sao tuy nhỏ nhưng điều đó cho thấy bạn quan tâm đến câu chuyện đó. Và tác giả cũng rất vui nếu được kết bạn, làm quen với bạn qua facebook: https://www.facebook.com/longpham2810
Và bạn cũng đừng quên lên wall tác giả viết những dòng suy nghĩ, cảm nhận về câu chuyện để hối thúc tác giả mau ra chap mới nghen. Mãi yêu đọc giả)
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!