{EDID} Mau Xuyên - Cứu Vớt Boss Nam Chủ Hắc Hóa
Chương 10: Nam Chính Là Zombie (10)
Sau lưng Zombie kia đã càng ngày càng tới gần, Trầm Mộc Bạch không có cách nào, chỉ có thể bất chấp nguy cơ bị cắn dùng một chân đạo mạnh lên mặt Zombie, Zombie có chít mơ hồ, ngay cả động tác đều chậm chạp đi rất nhiều, Trầm Mộc Bạch nhân cơ hội tránh thoát, quay đầu chạy.
Mà lúc này, Zombie sau lưng cô lung la lung lay , mở miệng phát ra âm thanh”Ôi” “Ôi”.
“Hệ thống, cứu mạng.” Trầm Mộc Bạch vừa chạy vừa ở trong đầu kêu lên.
Hệ thống : “Ta cứu không được ngươi, ngươi phải học cách tự cứu mình.”
Trầm Mộc Bạch: “Mẹ, bán bạn.”
Chạy không bao xa, trên phố phía trái lại có thêm một Zombie, phía sau một con Zombie đằng trước cũng tới một con, Trầm Mộc Bạch dứt khoát không chạy, thở một hơi nhặt lên một cây gậy gỗ dưới chân, quay đầu hướng đến Zombie cách mình gần nhất, đang chuẩn bị thừa thế xông lên đánh đòn cảnh cáo. Trước mắt hiện lên một đạo tàn ảnh, còn chưa thấy rõ ràng, đầu Zombie liền bị một cái tay dễ dàng vặn gãy, phát ra tiếng răng rắc thanh thúy.
Một giây sau, cặp mắt màu băng lam đồng của người vừa tới liền khóa được Trầm Mộc Bạch.
Trầm Mộc Bạch bị hắn tnhìn như vậy phía sau phát lạnh,cảm giác dinh dính cùng sợ hãi khi bị rắn độc để mắt tới chợt lóe lên.
Hoắc Quân Hàn buông lỏng tay, đi đến chỗ Trầm Mộc Bạch.
Hắn có vóc dáng cao to, thân cao cũng tầm 1m9, khí thế bẩm sinh cùng cảm giác áp bách khiếncho Trầm Mộc Bạch nhịn không được lui về phía sau mấy bước.
Hoắc Quân Hàn con mắt có chút nheo lại, vươn tay một cái tay bắt được gáy Trầm Mộc Bạch.
Trầm Mộc Bạch vội vàng mở miệng nói, “Trước tiên đừng đánh ngất.”
Hoắc Quân Hàn giống như là nghe hiểu đồng thời buông lỏng tay , cặp mắt màu băng lam đồng nhìn chằm chằm cô.
Trầm Mộc Bạch trong lòng cảm thấy khổ bức, cũng không để ý đối phương có nghe hiểu mình hay không mà nói, chỉ nơi xa nói, “Ta rơi đồ ở bên kia.”
Một giây sau, Hoắc Quân Hàn ôm lấy cô ,cả người thuấn di đến vị trí cô chỉ. Nhìn thấy Zombie dưới chân còn nghiêm mặt dữ tợn, buông tay Trầm Mộc Bạch, cúi người bẻ gãy đầu đối phương.
Trầm Mộc Bạch vội vàng nhặt lên phỉ thúy rơi xuống đất, nhìn thấy đối phương cặp mắt màu băng lam đồng không hề chớp mắt nhìn nàng chằm chằm, do dự một chút vẫn là vươn tay đưa nó đưa tới trước mặt đối phương nói, “Cái này tặng cho ngươi.”
Khối phỉ thúy trong tay Trầm Mộc Bạch có năng lượng đặc thù, có thể điều tiết năng lượng bên trong cơ thể Hoắc Quân Hàn từ đó giảm xuống tỷ lệ hắn mất khống chế mà bạo tẩu. Cái thế giới này đá năng lượng cũng không phổ biến, có thể nói, coi như đi khắp toàn bộ thành thị cũng không tìm thấy một khối.
Hoắc Quân Hàn ánh mắt chuyển qua bên trên khối phỉ thúy, nhìn chằm chằm nó nhìn một hồi nhưng không có động tác.
Ngay tại lúc Trầm Mộc Bạch cho rằng hắn sẽ không nhận, Hoắc Quân Hàn duỗi một tay cầm phỉ thúy trong tay cô, sau đó mười phần tùy ý ném vào trong túi áo.
“. . . Hệ thống, chắc sẽ không có vấn đề gì chứ…” Trầm Mộc Bạch trong lòng không chắc.
Hệ thống trả lời, “Trước xem tình huống một chút.”
… .. . . . .
Từ ngày đó bị tóm gọm, Hoắc Quân Hàn thời gian đi ra ngoài lại rút ngắn lại rất nhiều, hồi tưởng lại ánh mát đối phương hôm đó, Trầm Mộc Bạch nơm nớp lo sợ chờ đợi mấy ngày, tsau khi hiện nam chính có bệnh tang thi chỉ nhìn cô chặt hơn một chút, cũng không có động tác khác, lại thanh thản ổn định trở về thời gian nuôi nhốt cả ngày chỉ vui chơi giải trí ngủ ngon.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!