{EDID} Mau Xuyên - Cứu Vớt Boss Nam Chủ Hắc Hóa - Chương 12: Nam Chính Là Zombie (12)
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
170


{EDID} Mau Xuyên - Cứu Vớt Boss Nam Chủ Hắc Hóa


Chương 12: Nam Chính Là Zombie (12)


Edit by Uyển Nhược Băng

Not re-up dưới mọi hình thức

————

Tiến đến là một nhóm dị năng giả gồm ba người.

Dẫn đầu là một tên đàn ông to con da ngăm đen nhìn có vẻ không dễ chọc, hắn dò xét một lần chung quanh, tùy tiện ngồi xuống.

-“Nơi này mặc dù có hơi đổ nát, nhưng quả thật không tệ.”

Hai người còn lại cũng ngồi xuống theo, một người trong đó nói.

– “Lão đại, ta phát hiện phụ cận một tên Zombie cũng không có, có thể có vấn đề gì hay không?”

Một người khác khịt mũi coi thường lời hắn nói.

-“Có thể có vấn đề gì, cho dù có vấn đề, lấy thực lực chúng ta còn sợ hay sao, huống chi lấy thực lực lão đại bây giờ, Zombie cấp ba không phải nói chơi.”

Mấy người có dị năng cùng năng lực cũng coi là người nổi bật bên trong những người nổi bật, bằng không cũng không có gan lớn để đi tới trung tâm thành phố tập trung nhiều zombie nhất.

-“Tôi đi xem nơi này còn vật gì không.”

Một người trong đó nhìn thấy nơi này mặc dù hơi đổ nát, nhưng công trình cũng khá, trên mặt đất đồ vật vương vãi cũng không ít.

Tên đàn ông to con hay người khác biết rõ hắn đến chỗ nào đều muốn tìm kiếm sạch sẽ, cũng không phản đối, huống chi tìm được vật tư với đội ngũ bọn họ mà nói cũng như hổ thêm cánh.

Chỉ là Trầm Mộc Bạch bên này không dễ chịu, cô áp sát vào sau cánh cửa, nội tâm cầu nguyện bản thân sẽ không bị phát hiện.

Nhưng là sao lại có thể như thế đây?

Nơi này lớn như vậy, hơn nữa tên kia đông lật tây lật không bỏ sót bất kỳ một nơi hẻo lánh nào, Trầm Mộc Bạch rất nhanh bị phát hiện.

-“Lão . . . Lão . . . Lão đại, nơi này có một cô gái! !”

Hắn đem toàn bộ cánh cửa kéo đi ra, lộ ra hơn nửa người Trầm Mộc Bạch, tựa hồ bị khiếp sợ, hắn trừng mắt đối diện Trầm Mộc Bạch, nói chuyện đều có phần không lưu loát.

Trầm Mộc Bạch cái khó ló cái khôn, đem một bao thịt bò cất giấu trên người nhét vào trong tay đối phương, mặt chân thành nói.

– “Đại ca, tôi không đoạt vật tư nơi này với mọi người, tôi đi tìm chỗ khác.”

Nói xong nhanh chân đi đến cửa chính.

Người kia mông lung nhìn thịt bò khô trong tay, nhìn lại một chồng lớn vật dụng hằng ngày, trong lòng buồn bực nói, ta làm sao không tìm được đồ ăn.
Tên to con hung hăng trừng mắt tên thủ hạ vô dụng, híp mắt nhìn Trầm Mộc Bạch đang đi ra cửa chính.”Dừng lại!”

Trầm Mộc Bạch quay đầu, lộ ra một nụ cười hiền lành.

-“Xin hỏi còn có chuyện gì sao? Đồng đội vẫn chờ ta trở về ăn cơm.”

Tên con trai bên cạnh nghe được hai chữ đồng đội thần sắc trong nháy mắt chần chờ, thấp giọng nói.

– “Lão đại, cô ta . . .”

Tên to con khoát tay áo, nhìn Trầm Mộc Bạch nói.

-“Gấp cái gì, chúng ta có vài việc cần nói với cô.”

Ngay tại lúc đó, tên phát hiện Trầm Mộc Bạch cũng đến gần cô.

Ba dị năng giả thực lực không thấp, Trầm Mộc Bạch trong lòng biết bản thân chạy không được, dứt khoát đi đến.

To con nam nhân thoạt nhìn cao lớn thô kệch, tâm tư lại so hai người kia cẩn thận hơn rất nhiều.

-“Đồng đội sao không đi cùng với cô?”

Đối mặt nam nhân ác liệt, Trầm Mộc Bạch mặt không đổi sắc nói.

-“Đội ngũ chúng tôi quen phân công.”

Tên to con rõ ràng còn hoài nghi, “Vậy sao cô còn trốn đi?”

Trầm Mộc Bạch nói, “Đương nhiên phải trốn, mạt thế không phải là dạng này sao.”

“Lão đại.” Người phát hiện Trầm Mộc Bạch đem thịt bò khô đưa tới trước mặt tên đàn ông.

– “Cô ấy cho cái này, thịt bò khô nha hắc hắc hắc.”

Hỏng, Trầm Mộc Bạch trong lòng lộp bộp một tiếng.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN