{EDID} Mau Xuyên - Cứu Vớt Boss Nam Chủ Hắc Hóa - Chương 7: Nam Chính Là Zombie (7)
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
142


{EDID} Mau Xuyên - Cứu Vớt Boss Nam Chủ Hắc Hóa


Chương 7: Nam Chính Là Zombie (7)


Edit by Uyển Nhược Băng

Dù sao đi nữa, hệ thống cũng sẽ không thể nhìn kí chủ nhà mình chết đói

– “Trong túi.”

Trầm Mộc Bạch vui vẻ sờ lên miệng túi, cuối cùng lấy ra một bao bánh bao nhỏ Vượng tử.

Trầm Mộc Bạch: “Hệ thống, ngươi đối với ta tốt như vậy sao?”

Hệ thống: “Cô có thể đi theo Hoắc Quân Hàn ăn chung thịt.”

Trầm Mộc Bạch nghiêng nghiêng người vụng trộm nhét bánh bao nhỏ Vượng Tử vào trong miệng.

Trầm Mộc Bạch  không biết là, lúc cô quay lưng lại, Hoắc Quân Hàn mở to mắt nhìn về bên này một chút.

Dựa theo lời hệ thống, mặc dù không biết Hoắc Quân Hàn đem mình tới đây có mục đích là gì, xem tình cảnh trước mắt, có lợi cho nhiệm vụ, vì trực tiếp bớt đi quá trình tiếp cận nam chính.

Hoắc Quân Hàn từ ngày đó trở đi, liền không có cho Trầm Mộc Bạch cánh tay hay đùi zombie nữa, mà là cho cô đồ ăn của người bình thường.

Trầm Mộc Bạch một bên gặm đậu phụ khô một bên nói với hệ thống.

-“Hệ thống, ta đột nhiên cảm thấy hơi hoảng loạn?”

“Ngươi rảnh đến hoảng.” Hệ thống đáp.

Từ khi bị Hoắc Quân Hàn mang về, Trầm Mộc Bạch trải qua thời gian bị nuôi nhốt, mỗi ngày ăn thức ăn nước uống Hoắc Quân Hàn mang về, không có một bữa đói bụng, so với phần lớn nhân loại cầu sinh bên ngoài, đã tốt hơn rất nhiều.

Nhưng Trầm Mộc Bạch cứ cảm giác có chỗ nào lạ lạ, ngay cả đậu phụ khô trong tay cũng đã mất đi mùi vị.

Thử hỏi, nam chính ăn zombie bắt ngươi tới, trừ bỏ không cho ngươi ra ngoài một bước, mỗi ngày đều cho ngươi ăn ngon uống sướng, suy nghĩ một chút đã cảm thấy rất khả nghi được không.

Hơn nữa đậu phụ khô ăn nhiều cũng sẽ ngán(づ。◕‿‿◕。)づ

Cùng Hoắc Quân Hàn ở chung một chỗ mấy ngày nay, Trầm Mộc Bạch cũng nắm rõ quy luật đi về của nam chính. Sau khi ăn nốt khối đậu phụ khô cuối cùng, Trầm Mộc Bạch tổng cảm thấy nhân sinh tràn đầy trống rỗng, bởi vì Trầm Mộc Bạch  phát hiện, cô đã thật lâu không ăn thịt.

“Thịt, ta muốn thịt.” Trầm Mộc Bạch lật người qua lật lại nói.

Lẩm bẩm một điều duy nhất đến khi Hoắc Quân Hàn trở về.

Người trong cuộc còn không biết, trong miệng vẫn líu lo không ngừng mà lẩm bẩm muốn ăn thịt.

Sau đó Trầm Mộc Bạch bị Hoắc Quân Hàn nắm gáy kéo lên, một người một Zombie nhìn nhau.

Con mắt màu băng lam bên trong không có nửa điểm cảm xúc của nhân loại, nhìn chằm chằm Trầm Mộc Bạch ánh mắt giống như là nhìn chằm chằm miếng thịt trên thớt.

Trầm Mộc Bạch bị hắn nhìn đến rùng mình, ở trong lòng hỏi hệ thống, “Hắn không phải ăn Zombie chán, muốn đổi khẩu vị chứ?”

Hệ thống nói, “Kí chủ nghĩ nhiều.”

Trầm Mộc Bạch vừa định quay lại, Hoắc Quân Hàn đem cả người cô kẹp dưới cánh tay phải.

Đến một bờ sông nhỏ thanh tịnh, Trầm Mộc Bạch đại não vẫn còn mông lung.
Đợi đến khi Hoắc Quân Hàn dùng tinh thần lực dùng cường đại bắt mấy con cá sống lên bờ, Trầm Mộc Bạch hai mắt lập tức dính tại phía trên xuống không nổi.

Mạt thế đến, virus cảm nhiễm lan tràn, cũng bởi vì Zombie, không ít nguồn nước bị ô nhiễm. Hơn nữa trong mạt thế không chỉ nhân loại biến thành Zombie, ngay cả động vật thực vật cũng sẽ phát sinh dị biến, cũng bởi vì như thế, rất nhiều người không dám tùy tiện xuống nước hoặc là ăn vật bên trong nước, thủy dị năng giả cùng mộc dị năng giả cũng biến thành trân quý nhất.

Mà bây giờ Hoắc Quân Hàn mang Trầm Mộc Bạch đi tới nơi này cỏ cây chung quanh đều không có dấu vết bị ô nhiễm, ngay cả nước sông cũng vô cùng thanh tịnh và sạch sẽ, cá sống bị vớt lên còn nhảy nhót.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN