[Edit] Phúc Hắc Lão Công, Sủng Nghiện! - Chương 14: Vấn đề nan giải của cô ấy.
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
121


[Edit] Phúc Hắc Lão Công, Sủng Nghiện!


Chương 14: Vấn đề nan giải của cô ấy.


Editor: Alissa.

Tìm kiếm Diệp Dục Sâm xin được giúp đỡ sao?

Người đàn ông được cộng đồng doanh nghiệp truyền bá như một huyền thoại, với thân phận cùng địa vị của hắn, nếu hắn ta sẵn sàng giúp đỡ, đừng nói đến Tô Kiến Nam ngay cả Cố gia e rằng cũng sẽ không dám cùng hắn đối nghịch.

Dùng đầu gối mà suy đoán cũng biết hắn sẽ không giúp cô vô cớ trừ khi cô bán mình cho hắn …
Tô Vãn đỡ trán thở dài, nhanh chóng loại bỏ ý tưởng này khỏi đầu.

Kiểu người mang theo súng tùy thân bên mình vừa thấy đã biết không phải loại người đơn giản, có khi lại thực sự là xã hội đen nếu rơi vào rồi liền không bò ra được thì xong đời, cô hiện tại vẫn chưa muốn chết.

Vì vậy liền  gạt chúng xuống, chuyện thoát khỏi sự khống chế của gia đình chỉ còn có thể dựa vào chính mình, ít nhất là đến khi kinh tế hoàn toàn độc lập.

Cô ném mình xuống giường và nhìn chằm chằm lên trần nhà trong một thời gian dài, lăng qua lăng lại suy nghĩ không ra chính mình có thể làm gì được.

Kiếp trước khi cô hai mươi tuổi mục tiêu duy nhất của cô là kết hôn với Cố Dĩ Trạch, trừ việc đó ra dường như cô chưa bao giờ nổ lực với bất cứ điều gì khác.

Việc học cũng không nhắc lại, điển hình là loại học dốt, nhờ dựa vào mối quan hệ của gia đình miễn cưỡng cùng vào được trường đại học hạng ba, cho đến bây giờ nợ môn cũng không ít, việc tốt nghiệp được hay không thật khó nói, mặc khác bản lĩnh gì cũng đều không có…

Giữ những lá bài xấu trong bàn tay này, cô muốn tự mình tạo ra một số thành tích có vẻ như đó thực sự không phải là một nhiệm vụ dễ dàng.

“Haizzzz…”

Theo bản năng liền thở dài lật người lại, cảm thấy vẫn hơn là ngủ một giấc dậy rồi lại suy xét vấn đền này sẽ tốt hơn.

Trong ba ngày tiếp theo, cô tra cứu các trang web tuyển dụng lớn, nhưng cô không tìm thấy gì, cho đến khi bất ngờ tìm thấy một đoàn làm phim Internet đang tuyển diễn viên.

Mắt cô ấy hạ xuống và dừng lại một lúc lâu trước tin tức đó…

Sáng hôm sau, Tô Vãn theo địa chỉ được ghi lại tìm đến đoàn làm phim đi phỏng vấn.

Hóa ra tên đạo diễn này lại là một tên cặn bã, thấy cô tuổi trẻ nhăn sắc xinh đẹp liền nổi lên sắc tâm, kêu cô vào hậu trường, nói cái gì mà chỉ cần cô đáp ứng bồi hắn một đêm liền giao vai nữ nhân vật số 3 cho cô đảm nhiệm.

Tô Vãn giận dữ, tay bắt lấy chai nước khoáng đã nở nắp nằm trên bàn hất thẳng vào mặt hắn, sau đó xoay người rời đi.

Phía sau liền truyền tới tiếng mắng phẩn nộ của tay đạo diễn, cô làm như không nghe thấy kiêu ngạo mà nghênh ngang bỏ đi.

Cứ vậy nháo loạn một hồi, quả thật rất có khẩu khí nhưng đây lại không phải là một hành động sáng suốt, cả ngày nay, Tô Vãn đã chạm vào không ít cái đinh vì thế một vai thoả đáng cũng không được nhận.

Trên thực tế, cô cũng biết rằng theo quy luật trò chơi trong ngành giải trí, hầu hết các vai chính đã được an bài từ trước, nếu không có sự ủng hộ của ai thì một người mới như cô chỉ còn hai con đường lựa chọn.

Hoặc là bán mình vì vai diễn, dựa vào việc lấy lòng mấy tên đạo diễn để giành lấy cơ hội, hoặc đóng một số nhân vật qua đường ít lộ mặt, không có lời thoại.

Nhưng cô không thực sự là người mới.

Khi còn nhỏ cô đã từng đóng hai vai chính cho hai vỡ diễn, lúc ấy cô rất lửa, nhưng cô đã không xuất hiện trở lại trong một thời gian dài, mọi người đều quên cô rồi.

Nếu khi xưa cô theo đuổi tới cùng thì hiện tại cô cũng được xem như một vị tiền bối, đã tích lũy không ít tác phẩm…

Đáng tiếc…

Đáng tiếc năm đó mẹ cô vừa qua đời, bố kết hôn với mẹ kế Lâm Mỹ Lan, sau đó sử dụng nhiều lý do khác nhau để ngăn cô tiếp tục làm những gì cô thích.

Người phụ nữ đạo đức giả luôn rót vào tai cô những lời xúi giục, bảo Cố gia là một gia đình có tiếng họ sẽ không chấp nhận con dâu của mình xuất đầu lộ diễn trước công chúng.

Vì thế tại thời điểm đó để làm hài lòng bố mẹ cô đã từ bỏ sở thích và ước mơ của mình để kết hôn với Cố Dĩ Trạch.

Hiện tại nghĩ lại thật sự quá buồn cười.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN