[Editing] Đại Thúc, Hôn Nhẹ Nhàng - Chương 8: Bị giam
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
86


[Editing] Đại Thúc, Hôn Nhẹ Nhàng


Chương 8: Bị giam


Cv-er: VoVo

Editor: LoBe

________________________________________________

Vừa nhìn thấy Diệp Phồn Tinh về nhà, Diệp mẫu cười lạnh một tiếng, “Không phải nói ta không phải là mẹ ngươi sao? Ngươi đừng về lại cái nhà này nữa! Nhìn lấy liền phiền, cả ngày đều ở bên ngoài, cũng không trở về giúp ba mẹ làm cái gì. Ta làm sao sẽ có người con gái như vậy?”

Bà cứ vậy mà xả ra một đống ngôn từ, chính là vì không cho Diệp Phồn Tinh có cơ hội nói đến tiền học đại học trước mắt mà.

Diệp Phồn Tinh không nói gì, lặng lẽ đi về phòng, Diệp Tử Thần hỏi: “Chị, chị không ăn cơm à?”

“Con quan tâm nó làm cái gì? Nó lớn thế kia rồi, ở bên ngoài làm sao mà không có đồ ăn được ?”

Diệp Phồn Tinh dựa vào cửa phòng, nước mắt không tự chủ mà rơi xuống.

Từ nhỏ đã yêu thương Diệp Tử Thần, cô luôn cảm thấy, Tử Thần tuổi còn nhỏ, thiên vị em ấy cũng là bình thường .

Nhưng là bây giờ…

Diệp Phồn Tinh mới biết, không phải là bởi vì cô lớn tuổi hơn mà vì cô là một đứa cn gái.

Sáng sớm ngày thứ hai, Diệp Phồn Tinh đã đem đồ đạc thu dọn xong.

Cô hôm trước còn cảm thấy nơi này là nhà của nàng, nhưng bây giờ chỉ muốn chạy khỏi đây.

Vừa thấy Diệp Phồn Tinh kéo hành lí ra khỏi phòng, Diệp mẫu đang rửa chén, thấy cô liền sững sờ, “Con làm cái gì thế?”

“Con định dọn ra ngoài ở.” Không phải là một mực hy vọng cô đi sao?

Cô đi rồi, mẹ cũng hẳn là sẽ cao hứng đi!

Diệp mẫu thấy vậy, trực tiếp đi qua tới, ngăn cản nàng, “Màycòn muốn đi? Diệp Phồn Tinh, ngươi lớn đầu to sỏ? Ta cho ngươi biết, không có ta và ba ngươi đồng ý, ngươi nơi nào đều không thể đi.”

“Mẹ cũng không thương con, con đi nơi nào thì có liên quan gì tới mẹ?” Diệp Phồn Tinh khóc suốt đêm, hiện tại ánh mắt còn có chút hồng hồng.

Sắc mặt Diệp mẫu cứng đờ: “Dù có vậy, vợ chồng ta nuôi ngươi bấy lâu nay, ngươi muốn đi đâu thì cũng phải có sự đồng ý của ta.”

Nực cừi, bà đã bàn hôn sự xong xuôi với người ta rồi.

Nếu Diệp Phồn Tinh đi rồi, bà biết ăn nói với người ta thế nào đây?

Diệp Phồn Tinh cười một tiếng, “Con đã sắp hai mươi tuổi, làm mọi việc cũng không cần sự đồng ý của người giám hộ.”

“Hừ, ngươi thật muốn đi, ít nhất phải đem tình cảm hai chục năm nay của nhà ta trả lại hết đi. Ta và ba ngươi nuôi ngươi lớn, khó khăn nhường nào, vậy mà ngươi động tí là muốn rời đi, nằm mơ.”

Diệp mẫu nói xong liền túm lấy tay Diệp Phồn Tinh kéo nàng về phòng khóa cửa lại, tức chết bà mà, tại sao bà có thể sinh ra đứa con gái bất hiếu như vậy chứ?

Nói chuyện nhẹ nhàng thì không nghe, uổng công tiền bạc của bà bấy lâu nay.

Bị nhốt cả ngày, sáng sớm ngày thứ hai, lúc Diệp Phồn Tinh tỉnh lại, phát hiện mình bị cảm mạo, đầu đau như búa bổ. Cố gắng cũng không dậy nổi

Bàn tay cô đặt trên trán, nhìn trần nhà sơn trắng muốt, không biết sao cô lại nhớ tới người yêu cũ của mình. Cố Vũ Trạnh…

Vừa nghĩ tới người cô yêu, cùng với bạn thân nhất của mình ở chung một chỗ.

Cảm giác bi thương liền tuôn ra ngoài.

Cô trở mình, tiếp tục ngủ.

Hôm sau, Diệp Tử Thần ngủ đến buổi trưa mới dậy, chuẩn bị ra ngoài, liền nhìn thấy Tưởng Sâm mặc âu phục, đi giày da, suy nghĩ đầu tiên của Diệp Tử Thần là người này ——– không nóng sao?

“Xin hỏi, Diệp Phồn Tinh phải ở nơi này không?” Biểu tình của Tưởng Sâm rất là nghiêm túc, anh ta là dựa vào địa chỉ Diệp Phồn Tinh để lại mà tìm tới đây.

Trước đây Diệp Phồn Tinh luôn tới biệt thự làm việc, không đi được cũng xin nghỉ, vậy mà hiện tại đã hơn hai ngày mà không thấy cô ta tới.

Cô ta đến cùng là muốn cái gì?

Ký hợp đồng xong liền bỏ đi.

Không phải là hối hận chứ?

Nếu như cô ta dám đùa như vậy, Tưởng Sâ hắn sẽ không tha cho cô.

Nghĩ đến vẻ mặt nghiêm túc bình thản của Phó Cảnh Minh trước khi Tưởng Sâm tới đây, anh ta lại thở dài

Phó tiên sinh mệnh đúng là không may, gặp phải toàn nữ nhân không đáng tin cậy.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN