Em à..... - Chương 5 : Hy sinh
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
93


Em à.....


Chương 5 : Hy sinh


Một giọng nói trong trẻo vang lên trong tiếng điện thoại
– xin hỏi đầu dây bên kia là ai ạ ?
– cô…cô…cô có phải là Dương Di Nhiên đúng không ?
– vâng là tôi đây, xin hỏi cô là ai mà lại nghe điện thoại của Hứa Chí Quân ?
– tôi là…. tút tút tút
tiếng chuông điện thoại lại vang lên, người đàn bà kia lại tắt máy , cô tuyệt vọng thật sự , bản thân cô lúc này tự đặt ra cho mình câu hỏi , ai? là ai đã nghe đt ? dó là 1 người phụ nữ mà , hay chính anh người con trai từng hứa hẹn rằng sẽ bên cô mãi mãi nay đã phản bội cô ?…. lập tức cô rời bênh viện chạy thẳng về nhà Hứa Chí Quân nói cho ra lẽ , trên người cô vẫn mặc bộ quần áo bệnh nhân , tóc xõa xuống ngang vai , gương mặt nhợt nhạt , cô chạy mãi chạy mãi …… mồ hôi và nước mắt quyện lại như thể một sức mạnh bắt cô phải tìm , phải tìm , phải biết được câu trả lời của Hứa Chí Quân là gì , tại sao anh lại đối xử với cô như vậy ?
trái tim cô trống rỗng , cô thấy bản thân vô dụng , tủi thân và hờn ghét tất cả mọi thứ trên thế giới này , trái tim cô ấy tan nát thật sự rồi ……. trên con đường rẽ vào nhà Hứa Chí Quân có một con ngõ hẻm nhỏ , cô đi đến , trước mắt là 1 tòa biệt thự to lớn mà cô không dám mơ ước đến , người ăn người ở đi lại tấp nập …. ừ thì công tử nhà họ Hứa mà phải khác chứ…
bỗng từ đằng sau một bàn tay của người đàn ông khô ráp nắm lấy đôi ta nhỏ bé của cô
– Dương Di Nhiên !!
– Anh @@ Hứa Chí Quân
cô ôm trầm lấy anh hơi thở của họ lại tiếp tục vang lên rõ rệt
– anh , tại sao lúc em gọi anh không nghe máy mà có 1 người phụ nữ nghe biết cả tên em , rồi đến lúc em hỏi cô ta lại tắt máy….
anh đứng đờ người nhìn vào đôi mắt long lanh của cô để chờ câu trả lời … đôi mắt ấy làm anh muốn nhìn mãi không thôi , 1 đôi mắt chứa niềm đau và niềm hi vọng
– Anh , trả lời em đi
– à thì…. à thì …. người giúp việc nhà anh ý mà , anh từng kể cho cô ấy về em , thôi , thôi không có gì đâu
nói xong anh lôi cô đi chạy mãi chạy mãi đến cuối 1 con phố nhỏ
– Dương Di Nhiên
anh đẩy cô xuống và nắm lấy bàn tay của cô
– không đừng… đừng… đừng ….em xin
Còn tiếp
Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN