“bé con à, anh khóa trái cửa rồi.” Tôi hảo tâm nhắc nhở anh ta.
Anh ta:!!!
[Giá trị sợ hãi đến từ Quý Duy +250! 】
Anh ta lùi lại mấy bước rồi ngã lăn ra đất.
“Là ai!”
Giọng anh ta run run.
Tất nhiên là tôi sẽ không tốt bụng trả lời rồi~
Mắt anh ta rõ ràng có chút sợ hãi.
Sau đó anh ta đi thẳng vào phòng ngủ, khóa trái cửa, rùng mình trùm kín chăn.
“Ta cảnh cáo ngươi, nhà của ta có camera, ngươi đừng hòng làm điều xằng bậy…”
Cả cái giường run rẩy.
Oke oke ~
Tôi lượn lờ trên đầu giường anh ta, nhìn thấy giá trị sợ hãi trong bảng công trạng không ngừng tăng lên, tôi cực kì vui sướng.
Ai đó đã nói, muốn phát triển lâu dài!
Thì khi bắt được một con dê béo, bạn phải chậm rãi từ từ, không thể cạo trọc đầu nó luôn một lúc được ~
Hahaha, ngày tháng còn dài lắm, phải nâng niu anh ta mới được.
Việc đầu tiên cần làm bây giờ là ĂN!
Tôi dùng điểm sợ hãi để đổi lấy một bàn đồ ăn lớn, lại thấy phải còn 200 điểm nữa mới đổi được đồ uống.
“E hèm …”
Tôi nhìn Quý Duy, người đang run rẩy trốn trong chăn bông.
Anh ta gãi đầu, có chút lo lắng.
Thế giới yêu ma quy định ma không được dọa những người trốn trong chăn bông.
(Làm ma cũng có yêu cầu nghề nghiệp, cũng có đạo đức nghề nghiệp→_→)
Nhưng mà, bây giờ tôi thực sự muốn uống thứ đồ uống đó …
Tôi liếc qua liếc lại nhìn anh ta, sau đó, mắt tôi sáng lên.