Em Dâu Của Nam Chính Không Dễ Làm! - Chương 72
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
7


Em Dâu Của Nam Chính Không Dễ Làm!


Chương 72


Thu Quỳ nhìn nhìn Trần Y Y lôi kéo tay nữ tử, sau đó lại nhìn vẻ mặt kinh ngạc của cô nương trẻ tuổi, nghĩ rằng: Chẳng lẽ là nàng đã đoán sai rồi, hai cái nữ nhân này đến đây không phải là để đoạt tướng quân của phu nhân? Mà thực sự là khuê mật của phu nhân.?

*Khuê mật: bằng hữu từ nhỏ

Thu Quỳ một bên buồn bực đi ra ngoài, một bên nhịn không được suy nghĩ miên man.

Sau khi Thu Quỳ nhận mệnh rời đi, nữ tử trẻ tuổi bị Trần Y Y lôi kéo lúc này mới lấy lại tinh thần. Nàng ta vẻ mặt âm tình bất định nhìn Trần Y Y, muốn từ trêи mặt Trần Y Y nhìn ra chút gì đó. Nhưng mà Trần Y Y lại vô cùng thân thiết mà lôi kéo nàng ta, nụ cười trêи mặt cũng thập phần chân thành.

Cái cô nương trẻ tuổi bị Trần Y Y lôi kéo, chính là Lâm gia đại tiểu thư Lâm Thu Du vào năm đó đã cùng Sở Trác có hôn ước.

Lâm Thu Du cùng Trần gia đại tiểu thư Trần Tú Tú bằng tuổi nhau, cho nên tuổi tác của nàng ta so với Trần Y Y lớn hơn hai tuổi. Trần Y Y mặc dù không nhớ rõ bộ dạng của nàng ta, nhưng là có thể dựa trêи tuổi tác liếc mắt một cái liền nhận ra nàng ta. Bởi vì trong vài cái người Lâm gia này, cùng chỉ có tiểu cô nương kia phù hợp với tuổi của nàng. Nhưng là tiểu cô nương kia tuổi còn quá nhỏ, cho nên Trần Y Y mới có thể nhận định người trước mặt là Lâm Thu Du.

Lâm Thu Du bị Trần Y Y lôi kéo, sau khi kinh ngạc một hồi liền khôi phục lại bình tĩnh, nàng ta cười bắt đầu cùng Trần Y Y nói chuyện cuộc sống hằng ngày, Trần Y Y cũng hùa theo nàng ta nói hưu nói vượn. Tiểu cô nương trước đó cùng với Trần Y Y nói chuyện thấy thế, thiếu chút nữa đã cho rằng tỷ tỷ của mình cùng Trần Y Y thật sự là hảo tỷ muội.

Trần Y Y một bên cùng Lâm Thu Du nói hươu nói vượn, một bên ở trong lòng cười lạnh nghĩ: Ai đây còn không phải là một đoá bạch liên hoa mỹ lệ hay sao? Nàng cũng là từng xem qua rất nhiều phim tình cảm cẩu huyết.

Bọn người Lâm Thu Du sỡ dĩ tới phủ tướng quân trước, mà không phải trực tiếp đi đến Nhϊế͙p͙ Chính vương phủ, là bởi vì sợ hãi Sở Hủ sẽ tìm bọn hắn tính nợ cũ. Trong mắt những người Lâm gia, Sở Trác mặc dù lòng dạ độc ác, nhưng là so với Sở Hủ thông mình, Sở Trác vẫn là tương đối dễ lừa gạt hơn.

Mặc dù rất nhiều người đồn đãi rằng Sở Trác là cái người tâm thủ ngoan lạt, thậm chí còn có tin đồn hắn ngược đãi thê tử của mình. Nhưng là Lâm Thu Du nghĩ khi còn thuở thiếu thời, nàng ta cùng Sở Trác cũng có mấy phần cảm tình, cho nên mới dám đánh bạo tìm tới cửa. Chẳng qua vô cùng không khéo chính là, nàng ta sau khi tìm tới cửa cũng không có nhìn thấy Sở Trác, mà là gặp Trần Y Y trước tiên.

Lâm Thu Du cùng Trần Y Y cũng không quen thuộc lắm, năm đó khi Lâm Thu Du còn ở Minh An thành, chỉ gặp qua Trần gia đại tiểu thư Trần Tú Tú mấy lần, đối với cái thứ nữ không được sủng ái như Trần Y Y căn bản không có ấn tượng gì.

Về sau thế đạo đại loạn, Lâm gia bọn họ cũng không được may mắn thoát khỏi khốn cảnh. Nam nhân nhà bọn họ vì bảo vệ nữ quyến và dòng dõi, rất nhiều người đều chết trong chiến loạn, trong đó cũng bao gồm phu quân Lâm Thu Du.

Về sau một nhà già trẻ lớn bé, núp ở một chỗ trong thôn nhỏ sống qua ngày. Lâm gia hiện tại chỉ còn lại hai cái nam tử mười ba mười bốn tuổi, còn lại đều là lão nhân và trẻ nhỏ. Bọn họ mặc dù đã ở nông thôn hai năm, nhưng bản chất bên trong vẫn là nhà giàu sang. Bọn họ đã quen sống cuộc sống sung sướиɠ, liền không cam tâm ở trong cái thôn nhỏ này cả một đời.

Muội muội Lâm Thu Du liền giựt dây Lâm Thu Du, sai đó một nhà bọn họ đi đến kinh đô tìm người của Sở gia giúp đỡ. Nay Sở gia như mặt trời ban trưa, cuộc sống thời gian qua của bọn họ khiến người ta vừa ghen tỵ vừa hâm mộ. Hơn nữa còn nghe nói tên ngốc Sở nhị gia kia, nay cũng đã khôi phục bình thường, hiện tại là đại tướng quân tiếng tăm lừng lẫy.

*Mặt trời ban trưa: có thể hiểu là làm ăn phát đạt, giàu sang thịnh vượng

Cho dù người của Sở gia mang lòng oán hận đối với bọn họ, chỉ cần bọn họ khách khách khí khí cùng với Sở gia nói lời xin lỗi, lấy quan hệ trước kia của Sở gia cùng Lâm gia, Sở gia bên kia cũng sẽ không thật sự làm khó bọn họ.

Nay địa vị của Sở gia không tầm thường, Sở lão phu nhân lại là cái người có tâm địa hiền lành, cho dù Sở gia không thật sự muốn giúp Lâm gia, nhưng là chỉ cần Sở gia gật đầu một cái cũng để Lâm gia có một chỗ đặt chân trong kinh thành.

Lâm Thu Du càng nghĩ trong lòng càng cảm thấy nghẹn khuất, nàng ta cảm thấy mình lúc trước thật là ngu xuẩn, lại bởi vì Sở Trác trở nên đần độn mà từ hôn. Nếu lúc trước nàng ta không có từ hôn, bây giờ phu nhân phủ tướng quân còn không phải là nàng ta hay sao.

Người Lâm gia một đường hướng tới kinh đô chạy tới, trêи đường đi đến gặp người Sở gia vì không muốn mất mặt, liền đem một ít bạc còn lại lấy ra, cả nhà đều mua một bộ y phục mới.

Bọn họ trêи đường đi nghe không ít lời đồn đãi, trong đó có rất nhiều lời đồn đãi liên quan tới Sở nhị. Sở Trác trêи đường đi tiêu diệt thổ phỉ trừng trị ác nhân, giúp đỡ không ít thường dân bá tánh. Hắn còn đem vàng bạc tài bảo tịch thu được, đổi thành bạc phát cho những nhà nghèo khổ, có không ít người mang ơn Sở Trác.

Muội muội Lâm Thu Du mỗi khi nghe được người khác khen Sở Trác, lại làm ra một bộ dạng tự hào. Nàng ta thật sự đã đem Sở Trác coi thành tỷ phu của mình. Thậm chí còn bắt đầu ảo tưởng về cuộc sống sung sướиɠ sau này.

Hơn nữa Sở Trác thuở thiếu thời, là thích tỷ tỷ Lâm Thu Du của nàng ta. Chính nàng ta còn cho rằng bản thân cùng với tỷ tỷ giống nhau đến mấy phần, nghĩ rằng nếu tỷ phu ghét bỏ tỷ tỷ đã gả cho người khác, nói không chừng nàng ta đến lúc đó có thể thay thế tỷ tỷ. Nàng ta vừa nghĩ đến bản thân có thể lên làm phu nhân phủ tướng quân, liền kϊƈɦ động ngủ không yên.

Về sau khi bọn họ vào trong kinh thành, lại nghe được không ít người đồn đãi về Sở Trác. Những tin đồn này cùng những tin đồn lúc trước khác xa nhau, tất cả mọi người đều đồn đãi Sở Trác là cái người tâm ngoan thủ lạt, ngay cả thê tử của mình cũng tàn nhẫn đánh chửi.

*Tâm ngoan thủ lạt:lòng dạ độc ác …

Đối với những lời đồn đãi như thế này, hai tỷ muội cũng không có để tâm. Các nàng biết năm đó Trần Y Y đối với Sở Trác không tốt, Sở Trác đối xử với Trần Y Y như vậy cũng không có gì quá phận. Trong lòng hai tỷ muội thậm chí còn ác độc nghĩ tới, nếu Trần Y Y bị Sở Trác đánh chết thì tốt rồi.

Cũng chính bởi vì bọn họ nghe được không ít, lời đồn liên quan tới việc Sở Trác đánh chửi Trần Y Y, đến khi người của Lâm gia nhìn thấy Trần Y Y, bọn họ đều cho rằng Sở Trác không có quan tâm đến Trần Y Y. Cho nên bọn họ đối đãi với phu nhân phủ tướng quân là Trần Y Y, cũng không có biểu hiện quá mức nhiệt tình.

Trần Y Y đương nhiên nhìn ra được thái độ của bọn họ, nhưng là nàng cũng không thèm để ý đến chuyện này, ngược lại còn mơ hồ cảm thấy hưng phấn.

Hai huynh đệ nhà họ Sở, đều là tính cách có thù tất báo, Sở Hủ bởi vì thân nhân vẫn còn sống, cũng không có hắc hoá đi trả thù người Minh An thành, nhưng là như thế cũng không có đại biểu cho những người đó sẽ không có chuyện gì.

Mặc dù Sở Hủ không có triệt để hắc hóa, biến thành ác ma bò ra từ địa ngục. Nhưng Sở Trác chính là ác ma chân chính bò ra từ địa ngục, hắn đương nhiên sẽ không dễ dàng bỏ qua những người kia.

Sở Trác trước đó không có đi tìm bọn họ có chuyện, là bởi vì hắn sau khi thanh tỉnh vẫn còn bận nhiều việc. Hắn nhất định không có nghĩ tới những người này can đảm như vậy, lại tự mình đần độn tìm đến cửa?

Trần Y Y căn bản không biết là, người của Lâm gia một cái cũng không ngốc, bọn họ sở dĩ có can đảm tìm đến cửa, là bởi vì bọn họ quá đề cao bản thân mình. Bọn họ cảm thấy nhà mình chỉ là từ hôn thôi, so với những cái người hung hăng nhục mạ khi dễ Sở Trác, thì hành động của bọn họ cũng không có tính là gì.

Những người từng khi dễ Sở gia không có người làm chỗ dựa, chế giễu nhục mạ Sở Trác là kẻ ngu, đều không có bị Sở gia bên này trả thù, bọn họ cũng không có khả năng bị Sở gia ghi hận.

Nhưng là bọn họ vĩnh viễn không biết là, lúc tiểu thư nhà bọn họ từ hôn đã nói ra một câu, mà tên ngốc Sở Trác kia vẫn luôn nhớ ở trong lòng.

Thời điểm Thu Quỳ để cho hạ nhân đến quân doanh tìm tướng quân, tướng quân lúc này chính là đang có tâm trạng rất tốt huấn luyện tân binh dưới tay, hắn hôm nay đến quân doanh Huyền Vũ quân trêи khoé miệng còn mang theo ý cười, có không ít người còn tưởng rằng mình bị hoa mắt, bằng không bọn họ như thế nào lại nhìn thấy tướng quân cười?

Hạ nhân Sở gia cũng không có lập tức tìm thấy Sở Trác, mà phải chờ ở bên ngoài quân doanh chờ binh sĩ đi vào trong giúp hắn thông truyền. Đợi đến lúc hắn thật vất vả mới nhìn thấy Sở Trác, đã là nửa canh giờ sau.

Hạ nhân liền đem chuyện người Lâm gia nói cho Sở Trác biết, Sở Trác ngay từ đầu cũng không có nhớ tới người Lâm gia là ai, Sở Trác cũng giống như Trần Y Y gần như quên chuyện ở Minh An thành. Về sau nghe hạ nhân nói là Thu Quỳ bên cạnh phu nhân, kêu hắn tới tìm tướng quân trở về, còn nói cái gì mà người Lâm gia là khách quý của phủ tướng quân.

Mà đổi lại Trần Y Y ở bên kia lúc này đang mang theo người Lâm gia tản bộ trong phủ tướng quân, nàng một bên đi một bên giới thiệu nơi này là nơi nào?

Muội muội Lâm Thu Du nghe vậy ánh mắt sáng lên, nàng ta một bên nhìn nơi này một bên nhìn nơi kia,trong đầu suy nghĩ bản thân sau khi vào phủ tướng quân ở, phải chọn một viện tử như thế nào để lưu lại?

Tiểu cô nương niên kỷ còn nhỏ, có suy nghĩ gì cũng đều hiện rõ ở trêи mặt. Trần Y Y liếc mắt một cái liền nhìn ra được nàng ta đang suy nghĩ gì, nàng nhịn không được lôi kéo Lâm Thu Du nói: ” Hai chúng ta từ thuở nhỏ đã có quan hệ thân thiết, về sau các ngươi nếu là phủ tướng quân ở, có thể chọn một cái viện tử tùy thích mà ở lại. ”

Lâm Thu Du nghe vậy trong lòng cười lạnh một tiếng, nhịn không được ở trong lòng nghĩ: Ai cùng ngươi từ nhỏ có quan hệ thân thiết? Thật đúng là đã mặt dày như tường thành.

Lâm Thu Du dù sao cũng đã gả cho người ta, đã sống ở trong hậu viện mấy năm. Nàng ta cũng không bởi vì Trần Y Y đối với mình vô cùng thân thiết, mà xem lời vừa rồi của Trần Y Y là thật. Nhưng là muội muội nàng ta từ nhỏ đã được nuông chiều, mặc dù hai năm qua ở nông thôn cực khổ, nhưng là người ở nông thôn đều chân thành chất phát, cho nên muội muội nàng ta hai năm qua cũng không có hiểu được nhân tình thế thái.

Muội muội Lâm Thu Du nghe vậy lập tức hỏi:” Trần Nhị tỷ tỷ, lời ngươi nói là thật sao? Chúng ta thật sự có thể lưu lại phủ tướng quân? ”

A Viện đi theo sau lưng Trần Y Y liếc mắt nhìn nàng ta một cái, bên trong đáy mắt hiện lên một tia trào phúng. Nàng không biết phu nhân làm như vậy là vì cái gì, nhưng nhìn ý cười trong mắt của phu nhân, liền cảm giác được phu nhân nhất định là đang kìm nén một bụng ý nghĩ xấu.

Trần Y Y cười nói:” Đương nhiên là có thể, Sở gia cùng Lâm gia vốn chính là thế giao, nay các ngươi tới chỗ nhị gia tìm nơi nương tựa, chúng ta ít nhiều gì cũng phải giúp các ngươi mới phải.”

Lâm Thu Du nhìn thấy dáng vẻ nữ chủ nhân của Trần Y Y, giống như là Trần Y Y có thể làm chủ mọi việc trong phủ tướng quân, liền nhịn không được ở trong lòng cảm thấy một trận buồn nôn. Khoé mắt nàng ta quét tới cổ tay tím xanh của Trần Y Y, đột nhiên lại càng thêm xác định Sở Trác không có ưa thích Trần Y Y. Lâm Thu Du làm bộ kinh ngạc kéo tay Trần Y Y, sau đó khuôn mặt giả ngốc hỏi:” Y Y, tay của ngươi bị làm sao thế? Chẳng lẽ là tướng quân …..”

Lâm Thu Du trước đó nói chuyện một mực dùng giọng nhỏ nhẹ, lúc này đột nhiên bắt lấy cổ tay Trần Y Y kêu lên, đem A Viện đang thất thần nhảy dựng lên.

Chung quanh có không ít hạ nhân nghe thấy động tĩnh bên này, một đám hiếu kì hướng tới bên này nhìn. Lâm Thu Du thoáng nhìn qua dáng vẻ hạ nhân xung quanh, lập tức giả bộ vẻ mặt đau lòng kéo tay áo Trần Y Y. Nàng ta muốn để cho bọn hạ nhân phủ tướng quân nhìn kỹ một chút, xem xem phu nhân của bọn họ không được sủng ái đến cỡ nào, đồng thời cũng muốn làm cho Trần Y Y mất hết mặt mũi.

Nhưng mà chẳng kịp chờ nàng ta tiếp tục kéo tay áo Trần Y Y lên, cách đó không xa đã truyền đến một tiếng thét chói tai:” Ngươi đang làm cái gì vậy?!”

Đám người nghe vậy lập tức hướng đến chỗ âm thanh nhìn tới, sau đó liền nhìn thấy Sở Minh Yến ôm một tiểu hài tử, mặc một thân nam trang già dặn hướng bên này đi tới. Hai người đi theo phía sau lưng Sở Minh Yến, một người là cô nương câm ánh mắt lạnh buốt, một người khác là Thang Viên khuôn mặt tròn vo.

Trần Y Y nghìn tính vạn tính cũng không tính tới, nửa đường lại lòi ra một cái Sở Minh Yến. Nàng lúc đầu đã sắp đặt sẵn một vở kịch, cố tình muốn để tên hỗn đản Sở Trác đã khi dễ mình nhìn thấy mọi chuyện. Kết quả, kịch vừa mới mở màn, đã bị trình giảo kim Sở Minh Yến giữa đường quấy nhiễu.

Trình giảo kim: đại loại là kẻ cản đường.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN